← Quay lại trang sách

57. GIỜ TẤN CÔNG

Hatcher nhận ra khu vực này. Anh đã đến đó một lần trước đây. Bây giờ ở cuối phố cạnh hai tòa nhà lầu cũ kĩ đổ nát có một chiếc thuyền to đang buộc ở đó, tấm ván cầu được bắc nối với bến tàu. Những người Thái lên xuống cầu và đang to tiếng với những người ở trên boong tàu. Phía mạn thuyền nhìn ra sông nhiều chiếc thuyền nhỏ hơn - loại đuôi dài, loại hình rắn - túm tụm quanh mạn thuyền lớn để các con buôn trên sông bốc hàng xuống thuyền của họ.

- Tôi đã đến đây một lần hồi trước với Sy. - Hatcher nói. - Chiếc thuyền kia ở đúng vị trí mà Wol Pot đã ghi là địa chỉ của hắn.

- Đó là mặt ngoài của hắn. - Earp nói. - Hắn chạy hàng cho Fong, mang sản phẩm tươi từ Chon Buri xuống duyên hải. Chúng bán ngay tại thuyền cho những lái buôn địa phương.

- Cái gì làm cho ông nghĩ rằng nó giấu thuốc phiện trên chiếc thuyền ấy?

Earp đáp:

- Bởi vì tên liên lạc đã nhận gói hàng ở đó. Sy đang theo dõi nó.

Corkscrew nói:

- Thằng chó đẻ muốn ở gần chừng nào hay chừng ấy cái gia tài của nó.

Hatcher hỏi:

- Và “House of Dreams” cũng ở đó nữa sao?

Earp gật đầu:

- Phải, trên chiếc thuyền đầy của cải của Fong.

- Ông chắc rằng cả Sloan và Fong đều ở trong đó hả?

- Họ đã ở đó từ nửa giờ trước đây.

Năm người trong bọn họ lên một chiếc xe hàng: Earp, Corkscrew, Potter, Eddie Riker và Hatcher. Hatcher mang chiếc đai lưng bay và một cuộn dây trên vai.

Có tiếng kim loại đụng vào nhau leng keng lúc đoàn người chuẩn bị vũ khí.

Từ trong bóng tối Sy hiện ra và nhảy lên cửa hông xe. Khi nhìn thấy Hatcher, cậu có vẻ ngượng ngùng và mắc cỡ cúi đầu xuống.

- Cậu không việc gì phải thế. - Hatcher nói.

- Tôi xin lỗi, Hatcher. - Cậu ta nói mà không ngẩng mặt lên.

- Mai pen rai. - Hatcher cười lớn trả lời - Tôi không biết môn nào cậu giỏi hơn: do thám hay đấu võ.

Cậu Thái nhỏ có vẻ yên tâm, hồ hởi nói:

- Tôi đã lên thuyền. Họ tưởng tôi xem hàng để mua. Những người Tàu đều ở dưới đó cả.

Potter tay chỉ vào đám người mặc đồ đen trên sàn thuyền hỏi:

- Còn đám con người kia là thế nào?

- Họ là người Thái. - Sy nói. - Họ đang hỏi mua thực phẩm.

- Những người buôn bán à? - Earp hỏi và Sy gật đầu đáp:

- Họ sẽ đi ngay thôi. Chợ thuyền tan lúc 9 giờ tối.

- Tốt, lúc ấy tối rồi. - Corkscrew nói.

- Để tôi trình bày cho các ông rõ. - Sy nói. - Cho tôi giấy và bút bi.

Cậu ta do thám giỏi. Giả làm người mua hàng, cậu ta đã nghiên cứu kĩ chiếc thuyền. Bản đồ của cậu ta rất tỉ mỉ. Vị trí cửa xuống hầm thuyền, cầu thang ở khoang thuyền, ca bin. Chiếc thuyền mành thật khổng lồ. Nơi để hàng chính chiếm cả chiều ngang và chạy suốt phân nửa chiều dài thuyền, một cái hầm hoác miệng ra chứa đầy rau cải, gạo, dưa hấu và bất kể thứ sản phẩm nào khác mà những người đi tiền trạm của Fong phải bán. Bên cạnh nơi chứa hàng là một phòng rộng, một nơi thoải mái tiện nghi có gối dài đặt trên sàn và một cái bàn treo thấp, nơi Fong và các tay chân của nó có thể ngồi thoải mái, nhâm nhi rượu scotch và điều khiển việc buôn bán sản phẩm.

Đối diện với căn phòng này, ở cuối mặt trước của nơi chứa hàng quý là cái cửa gỗ dẫn vào những buồng vuông được gọi là House of Dreams. Nép về phía trước là ba cái buồng nhỏ.Chỉ có một cầu thang ở phía đuôi thuyền, cuối nơi chứa hàng.

Có một cửa hầm mở ra phía sông gần sát mặt nước qua đó sản phẩm được bốc dỡ sang các thuyền đợi trên sông. Trên sàn thuyền, một cửa hầm có lưới mắt cáo cho thấy rõ nơi chứa hàng chính.

Đây là một chiếc thuyền hai buồm với một ca bin cho thuyền trưởng ở đàng đuôi.

- Phía này là những thùng khí đốt, - Sy nói và tay chỉ về mạn thuyền. - Bên trên cái buồng tiện nghi nối với bến tàu.

- Làm sao cậu biết được? - Hatcher hỏi.

- Họ mới nạp nhiên liệu từ cầu tàu.

- Cậu không bỏ sót một điều gì. - Hatcher nói.

- Chiến sĩ giỏi không thể bỏ qua bất cứ điều gì. - Cậu hãnh diện trả lời.

- Có bao nhiều người Tàu? - Hatcher hỏi.

- Fong, Kot, ba người khác nữa. Họ đang ngồi trong buồng uống rượu. Tôi không nhìn thấy Sloan. Có hai tay súng ở mỗi bên thang của kho chứa hàng, hai người nữa trên sàn chính.

- Mười một người của chúng chọi với bốn chúng ta, - Hatcher thở dài. Các ông nên tin rằng càng về sau ta càng có lợi thế.

- Ông muốn nói gì cơ, bốn à. Tôi tính chúng ta có sáu người cơ mà nếu kể cả Sy. - Eddie Riker nói.

- Sy đứng ngoài. - Earp nói. - Đây không phải là cuộc đấu của cậu ta. Nhưng cậu ta có thể giúp chúng ta tháo lui. Còn anh cũng không thể lao vào nữa, Eddie Riker. Anh không thể để chúng ta bị hắt. Anh phải ngồi giữ cho xe nổ máy sẵn.

Hatcher nói:

- Khi đã bắt đầu, là phải khẩn trương. Diệt Fong và tất cả bọn tay chân của nó, đốt thuyền vào chuồn ngay. Đừng suy nghĩ gì cả, chỉ có hành động thôi. Và còn một điều nữa... để Sloan cho tôi. Chúng ta chưa kết thúc ngay đươc việc này đâu. Sy hãy tìm cho chúng tôi một chiếc thuyền rắn chạy thật nhanh. Còn Eddie Riker hãy giữ cho máy xe nổ. Dù thế nào đi chăng nữa, vụ này cũng không được kéo dài.

Sáng sớm hôm đó, Sloan đã trốn những cơn ác mộng của hắn trong House of Dreams. Bước sâu vào bóng tối hắn xuống cái địa ngục riêng của hắn, đi theo một lão già và mùi thuốc phiện đến một trong những căn buồng vuông. Hắn quan sát một cách ham mê thèm thuồng lão già vê mồi thuốc nhựa đặc nhét vào tẩu rồi hắn cầm lấy tẩu rít làn khói thật sâu và thả hồn vào thế giới mơ mộng của hắn. Nằm trên cái giường nhỏ, nhìn đăm đăm vào màn đêm, tâm trí hắn đã xua đi những ý nghĩ về Cody, về Hatcher và Tollie Fong trong khi khói thuốc tác động làm hắn phiêu diêu. Gã bắt đầu ngân nga trong họng một bài ca bâng quơ, rồi huýt sáo nhẹ lúc nhìn làn khói thiêng liêng quyện tròn vào bóng tối bao trùm hắn. Chung quanh gã, từ những căn phòng vuông khác, gã thấy những làn khói xám ngoằn ngoèo bay lên, giống như hàng chục con rắn hổ mang đang nhảy múa theo tiếng sáo.

- Sloan hả? - Giọng nói quen thuộc nhưng dường như ở xa hàng dặm.

Sloan thở dài. Tollie Fong nói:

- Ông hút nhiều quá đấy, ông không lo đến công việc như chúng ta đã thoả thuận trước.

Sloan ngước lên và tập trung nhìn vào Tollie Fong đang đứng phía trên ông ta. Có ba người Trung Quốc khác đứng sau Fong. Một người trong số đó là Cây Sào Đỏ mới - Kot.

- Ông đã phá đi một giấc mơ tuyệt đẹp - Sloan khẽ nói và lại nhìn lên những làn khói.

- Chúng ta cần nói chuyện.

- Sẽ nói sau.

- Ông đã thất hứa với tôi.

- Sau sẽ hay. Tôi đang bận. - Sloan nói như mê.

- Đồ rác rưởi thối tha. - Fong gầm gừ và đấm thẳng một cú mạnh vào mồm Sloan. Sloan ngã ngửa, té ra khỏi cái giường con, môi bể, chảy máu ròng ròng. Hắn ngồi dậy, thình lình mắt nảy lửa. Hãy kiềm chế, bộ óc mờ khói thuốc phiện nghĩ. Đừng để mất sự kiềm chế Sloan. Hắn nói qua đôi môi đau rát:

- Thật là ngu ngốc lại đi xử sự như vậy.

- Ông đã hứa với tôi như thế nào? - Fong rít lên.

Sloan đứng dậy. Chỉ có cặp mắt của hắn là phản ánh nỗi tức giận:

- Tốt hơn là ông nên hòa hợp, Fong, trừ phi ông đã nắm được cả quân đội Mỹ, bởi vì đó là...

Kot đập một cú mạnh vào gáy làm Sloan quị xuống đầu gối tức thì. Hắn đau đớn quay nhìn tên giết người mặt sứa gan lim.

- Đây là người đã thực hiện cho mày các công việc giết người của mày, - Fong nói một cách khinh bỉ. - Tên nó là Kot.

Sloan trườn lên chiếc giường con lau miệng, im lặng nhìn vết máu ở mu bàn tay. Tác dụng của thuốc phiện bắt đầu tan, bị xua mau đi bởi lòng tức giận và sự đau đớn. Sloan khẽ nói với Kot:

- Tao nhường mày trận này. Mày giỏi lắm.

Tên giết người gật gật đầu nhưng không nói gì hết.

- Mày thật sự còn chưa biết nó giỏi như thế nào đâu. - Fong nói.

Sloan mỉm cười với kẻ liên minh mà nay đã trở thành kẻ thù của hắn, nhẫn nhục nói:

- Anh làm tôi sợ đến chết.

- Mày đã hứa với tao, Sloan.

- Và cho đến nay tôi vẫn giữ đúng mục tiêu của cuộc thương lượng, - Sloan nói.

- Không đúng! Mày đã nói là mày giao Hatcher cho tao.

- Tôi đã nói là tôi sẽ bắt hắn điều tra xem Cody có phải là Thai Horse không. Nếu anh không đủ sức để nắm được hắn thì đó là vấn đề của anh.

- Mày đã nói rằng nó sẽ giết chết Cody cho chúng tao.

Sloan lắc đầu nói:

- Không bao giờ tôi nói như vậy.

- Mày đã nói rằng nó sẽ giết Cody, - Fong nhấn mạnh.

- Tôi đã nói là hắn sẽ tìm xem Cody còn sống hay không, - Sloan nói dứt khoát nhưng không lên giọng.

- Sloan, chúng ta đã thương lượng là mày đưa Hatcher đến đây để hắn đi tìm Cody, nếu Cody đúng là Thai Horse thì hắn sẽ giết nó.

- Vậy thì tôi đã hiểu lầm việc đó, - Sloan nói. Nụ cười vẫn thoáng trên đôi môi sưng vù của hắn.

- Mày đã sai lầm quá nhiều. Tên Hatcher của mày đã giết người số một của tao ở Hong Kong, đã phá tan Ts’e K’am Men Ti. Nó đã giết chết Batal và Billy Death - những người tao đã huấn luyện cho mày, và bây giờ thằng đó biến mất tăm như chim trời cá nước.

Đôi con ngươi trong mắt Fong long lên cặm giận, miệng gã mím chặt. Nhưng gã vẫn bình tĩnh, giọng thì thầm đe dọa.

- Chúng tao đã hoàn thành phần việc của chúng tao trong cuộc thương lượng này: Kot đã giết tên khủng bố, lo xong việc đặt bom, đã giết chết tên Nam Mỹ.

Sloan nhìn lên tên cướp Tàu, nụ cười thường lệ vẫn nở trên môi, giọng nói nhẹ nhàng trầm xuống với nụ cười nhạo báng:

- Anh là thằng ngốc!

Fong giận dữ rút khẩu súng lục ra, dí nòng súng cách sống mũi Sloan hai phân:

- Thằng ngoại quốc, đừng có nói với tao như thế.

Sloan cười khúc khích. Hắn chúi đầu về phía trước cho đến khi nòng súng chạm vào trán hắn.

- Nào, bắn đi, - hắn nói - Bắn đi, đồ vô lại.

Hắn nhìn lướt qua khẩu súng, lướt qua cánh tay của Fong vào thẳng mắt gã và nói giọng sắc như dao:

- Mày cần tao, mày đang ngồi trên đống thuốc nổ. Chỉ còn là vấn đề thời gian để DEA tìm ra số hàng mày giấu. Họ đã biết rằng mày có món hàng đó. Họ sẽ bóp chết mày như một con sâu. Không có tao, mày sẽ chỉ là một tên chệt, ngu xuẩn lênh đênh trên sông nước.

Thét lên như một con vật, Fong nện khẩu súng xuống sọ Sloan, con người to xác này rú lên, ngã sấp xuống.

Fong thét vào tai hắn:

- Mày là một thằng chỉ huy không xài được!

Bên mạn trái của chiếc thuyền Hatcher đang gắng leo lên, anh cảm nhận được bề mặt của vỏ thuyền, tìm những khe hở ở ngoài bằng gỗ tếch. Ngón tay anh bám được vào một kẽ nứt để kéo người lên, rồi lại tìm một kẽ hở khác, tiếp một kẽ hở nữa, cứ thế bám vào cái mạn thuyền cũ kĩ mà leo lên từng phân một, từ kẽ nứt này đến kẽ nứt khác, từ khe hở này đến khe hở khác, giống như những ngày leo chơi xưa kia.

Khác với những người lính, Hatcher biết rất rõ những người Chiu Chao nên chẳng dám đàng hoàng bưóc lên thuyền chở hàng. Bất cứ tên giết người nào của Fong cũng đều nhớ mặt anh và anh biết điều đó. Đấy là phương pháp hoạt động của chúng. Giống như FBI (Cục Điều Tra Liên Bang).

Earp, trái lại, đi vẩn vơ trên sàn thuyền, đội cái nón cao bồi mặc áo da đi săn màu nâu, cột lỏng ngang lưng một dây thắt lưng vải. Ông đốt một điếu xì gà, nhìn qua cửa hầm thuyền mắt cáo xuống kho chứa hàng phía dưới. Ông nhìn thấy Kot và hai tên tay sai đang ngồi trong cái phòng vuông uống rượu. Không thấy tăm hơi Fong đâu.

Hatcher bền bỉ bám vào mạn thuyền, tay anh lướt nhẹ thành thạo qua cái vỏ thuyền nhẵn lì bằng gỗ tếch. Anh sờ được một chỗ hõm, những ngón tay cứng bám vào kẽ hở cho đến khi bốn đầu ngón tay đều cắm sâu vào kẽ hở. Anh chầm chậm kéo người lên, thả một tay ra, và bám vào kẽ hở khác. Trên sàn thuyền, Earp gõ vào những trái dưa hấu, bóc những lá cải ra ngửi, cố gắng làm ra vẻ sành sỏi.

- Được không? - Một người Thái bán hàng hỏi.

- Không tệ lắm. - Earp trả lời. - Bao nhiêu tất cả đó? - Ông quơ tay chỉ quanh sàn thuyền.

- Tất cả chỗ đó hả? - Người Thái ngạc nhiên đáp.

- Ừ. Ông có gì dưới đó, còn hàng nữa không?

- Còn nữa, cũng thứ ấy.

- Tôi muốn được xem qua.

Người Thái bán hàng hăm hở làm vừa lòng Earp, dẫn ông ta về phía cửa hầm thuyền, đi tới những tầng sàn phía dưới. Hai tay súng người Tàu dựa vào lan can, thản nhiên nhìn họ.

Sy nhảy sang chiếc thuyền đuôi rắn đậu dọc đó và bắt đầu chuyện trò với một người Thái dỡ hàng. Corkscrew với khẩu súng kẹp dưới nách trèo qua mạn thuyền và đi vào kho chứa hàng. Ông thấy Earp đang xuống cầu thang.

Hatcher tiếp tục nhích lên từng phân trên mạn thuyền manh, ở đằng sau bọn gác, một tay anh đã nắm được lan can thuyền, rồi cả hai tay, và chăm chú nhìn qua mạn thuyền. Anh tìm Potter trong đám người trên sàn thuyền nhưng không thấy, rồi anh thấy một lào già Tàu lưng còng bước đến gần một tên gác, nói:

- Cho xin tí lửa?

- Không hút thuốc.

Trời ơi, chính là Potter, Hatcher thấy Potter đang đến trước, một tên gác khác, tên này móc chiếc bật lửa Bic ra đưa cho gã. Potter luồn tay dưới áo nắm lấy chuôn dao găm, ông từ từ rút dao ra, chờ đúng lúc Hatcher lao qua lan can thuyền kéo đầu một tên gác về phía sau và rạch cổ họng nó, thì ông thọc con dao tấn công rất bén lút sâu vào sườn tên gác thứ hai thấu đến tim nó.

Cả hai chết không kịp kêu.

Hatcher chạy đến cột buồm chính buộc nhanh một sợi dây vào cột, buộc đầu dây kia vào vòng đai thắt lưng của mình. Potter tiếp tục xuống thang đi về phía kho chứa hàng.

Trong hầm thuyền Earp hăm hở đi tới căn buồng vuông, nơi mà Kot và hai người đồng sự của hắn đang ngồi. Không thấy Tollie Fong đâu cả. Earp nói oang oang:

- Tôi là Holliday, ở Valdosta, tiểu bang Georgia, Hoa Kì. Tôi thích mua hết chỗ hàng còn lại này.

- Tất cả hả? - Kot ngạc nhiên hỏi.

- Đúng thế. Cho phép tôi đưa ông xem danh thiếp.

Earp nhìn thẳng vào mắt Kot, nhanh như chớp luồn tay vào dưới áo khoác, móc và khẩu súng 0,44 vung ra dí vào cách tim Kot một tấc rưỡi và bắn. Khẩu súng gầm lên, viên đạn xé ngực Kot và nổ tung trong tim nó. Nó nảy lên khỏi sàn đến tấc rưỡi và ngã ngửa vào cửa hầm thuyền đang mở, nằm ngửa như chim đại bàng xòe cánh và trượt đi một tí rồi dừng lại. Earp vượt qua cái bàn và chạy thêm một đoạn rồi tháo quả bom ông đeo ở thắt lưng, dùng điếu xì gà đốt dây cháy chậm và quăng nó qua vai về phía buồng tàu.

Hatcher đã nhảy lên thuyền, chụm chân lại nhảy xuống nắp hầm tàu tầng dưới làm bằng mắt cáo mỏng. Nó rách toang và anh lọt xuống. Sàn tàu dưới trải rộng trước mắt anh. Khẩu súng Aug bán không có tiếng kêu trong tay anh hạ ngay hai tên cướp người Tàu trong góc phòng khi Hatcher vừa chạm chân xuống sàn.

Phòng chính của chiếc thuyền mành hỗn độn.

Quả bom của Earp nhảy lên sàn lộp bộp rồi nổ tung. Những mảnh tường và cửa tan trong làn hơi nóng trắng. Một trận mưa những mảnh gỗ vụn, bụi rơi rào rào trong phòng. Ngọn lửa bắt vào vách ngăn của thuyền.

Fong núp ở một trong ba phòng nhỏ ở phần trước thuyền kề với những phòng vuông để hút thuốc phiện. Sloan ngồi trên sàn dựa vào vách. Fong cúi xuống sát mặt Sloan, nói khẽ:

- Tao sẽ khoái trá giết mày, Sloan.

Sloan cười. Đó không phải là tiếng cười to, nhưng là tiếng cười chân thành. Sloan nói:

- Mày ngu thì mới làm việc đó.

- Tao sẽ giết mày dần dần! - Fong nói, giọng của gã cao lên vì tức giận.

- Khói thuốc của mày đã làm việc đó từ lâu rồi. - Sloan vẫy tay nói. Hắn đứng lên, nhìn xuống sàn cố gắng tìm hướng, cố gắng bước đi, chuếnh choáng vì thuốc phiện và chấn thương não. Fong nói:

- Tao sẽ đợi đến khi mày sụp đổ. Lúc đó mày sẽ đau đớn nhât. Tao sẽ giết mày và tất cả những thằng ngoại quốc mà thằng con hoang Mỹ Hatcher quen biết. Tao sẽ giết chết cái bọn đã giúp nó thoát hiểm. Rồi nó sẽ rơi vào tay tao.

- Tao sẽ không nghĩ đến chuyến đó nếu tao là mày. - Sloan nói.

Một lát sau, quả bom của Earp nổ.

Fong ngã quị xuống đầu gối lúc chiếc thuyền rung lên vì bom nổ. Gã quay người về phía có tiếng súng, Sloan đạp mạnh chân vào lưng gã, đẩy gã ngã lăn ra ngoài căn buồng. Tên cướp quay lại bắn một phát vào Sloan. Viên đạn xuyên vào sườn.

- Ôi chao, đồ khốn kiếp. - Sloan la lên và ôm chặt lấy bụng tựa người vào vách.

Những cái đầu nặng khói thuốc phiện trong House of Dreams bị lôi ra khỏi giấc mơ vì tiếng bom nổ và những tràng súng tiếp theo, chạy ùa ra khỏi những căn buồng vuông và lao về kho chứa hàng. La thét, xô đẩy nhau, nói lắp bắp, té nhào trong hành lang nhỏ hẹp, họ làm nghẽn cả lối đi, đôi mắt ngây dại của họ đột nhiên linh hoạt lên vì sợ hãi. Cánh cửa vào House of Dreams bật tung, Earp, Potter và Corkscrew đang lia đạn súng ngắn và súng trường vào trong thuyền. Một viên đạn trúng vào chân Corkscrew nhưng ông vẫn tiếp tục bắn. Những vị khách của House of Dreams vấp phải đạn, lửa, khói và sự chết chóc.

Trước cơn ác mộng điên cuồng, Fong quên đi Sloan, chạy lao vào giữa đám người hỗn độn, rẽ lấy đường đi qua đám người đang cuông cuồng bằng khẩu súng của mình để tới cửa ra. Khi nhìn lên, gã thấy kẻ thù đáng chết nhất đang ở đầu kia của hành lang. Hatcher cặp mắt sáng rực lên cương quyết, đang đợi gã ở lối ra để đến cửa hầm chính.

Quên nỗi nguy hiểm của mình vào lúc ấy, Fong bắt đầu bắn vào Hatcher. Hatcher cúi xuống tránh đạn nhưng không lùi. Anh lao vào đám đông người Tàu đang la thét, chạy dích dắc tiến về phía Fong, khẩu Aug của anh đập cả vào tường trong khi Fong lẩn vào đám người tháo chạy rồi quẹo vào một buồng vuông dùng để hút thuốc phiện.

Một trái bom thứ hai nổ, phá tan một chỗ chứa hàng khác. Tiếng nổ làm cho Hatcher, Fong và những tay hút thuốc phiện hoảng sợ nằm rạp xuống. Nhiều ngọn lửa phụt ra bên mạn thuyền, rồi từ giữa đống rau vụn nát, một luồng bột trắng phun ra. Món hàng bạch phiến Trung Quốc quí giá của Tollie Fong phun ra như mưa từ nơi cất giấu trong khi ngọn lửa cháy rực lên ở mạn thuyền. Hatcher té dựa vào tường, cảnh hỗn loạn càng tăng thêm. Fong nhẩy vào trong một căn buồng vuông của House of Dreams và nấp ở đó, chờ Hatcher ra.

Hatcher bắt đầu đi xuống hành lang, men sát, sẵn sàng tay súng. Đàng sau anh, Potter lục trong phòng thấy lòi ra hai thùng xăng loại 900 lít. Potter nhấc khẩu AK-47 lên. Những viên đạn 9 li xuyên thủng những thùng xăng, làm thùng nứt vỡ, bật tung nắp. Xăng tóe ra trong kho, bắt lửa do hai quả bom gây ra.

Lửa lan nhanh như chớp theo dòng xăng, lửa đốt nóng làm nổ tung những thùng xăng. Hai quả cầu lửa vàng cuồn cuộn bốc lên dữ dội nung đỏ tầng dưới thuyền và lan rộng qua vỏ thuyền. Xăng cháy lan vào thuốc phiện, đốt nó thành than đen. Chiếc thuyền mành biến thành một cảnh rùng rợn màu da cam.

Hatcher nhảy xuống sàn và lấy tay che đầu. Ngọn lửa phừng phừng trên đầu anh và bắt sang lối đi.

Một quả cầu lửa do xăng cháy bay tạt vào Fong. Mặt hắn bị lửa đốt bỏng rát. Áo quần hắn cháy bùng bùng. Rồi thùng xăng thứ hai phụt ra nổ tung mạn thuyền, Fong đang la thét bị đẩy bật tung theo hình vòng cung như một tên lửa sáng rực bay qua lỗ thuyền rơi tùm xuống sông.

Những người lính chạy vội lên thang để ra khỏi đám cháy, hò hét bỏ lại đàng sau những tên cướp chết hoặc đang hấp hối của Fong. Earp và Potter kéo Corkscrew bị thương chạy nhanh tới ván cầu cùng với những người Thái buôn hàng đang hoảng sợ trong cảnh náo động trên bến tàu. Một chiếc xe chữa chạy rú còi len qua đám đông chạy đến. Sau nó một xe cánh sát xuất hiện rồi lại một chiếc nữa. Eddie Riker thấy những xe ấy đến lập tức gài số cho xe chạy đậu gần chỗ các bạn mình, Earp đẩy Corkscrew vào cửa hông xe rồi nhẩy vào theo, kế đó là Potter nhảy lên và sập mạnh cửa xe lại.

- Cho xe chạy đi, - Earp nói.

Eddie Riker lái xe rời xa chiếc thuyền đang cháy đỏ, lao ra khỏi khu phố Tàu.

- Công việc ra sao? - Eddie Riker hỏi.

- Chúng tôi đã hoàn thành việc đó, - Earp nói.

- Ba phút, 25 giây, - Potter nói.

Earp xem xét vết thương của Corkscrew và hỏi:

- Cái chân thế nào?

- Chắc là bị gãy, - Corkscrew rên lên.

Ở phía trong hành lang đang cháy, Hatcher bò nhanh về phía mũi thuyền. Lửa cháy phừng phừng quanh anh, lửa táp vào áo quần anh. Anh đá bật hết cửa phòng này đến cửa phòng khác và tìm thấy Sloan đang nép người dựa vào vách, ôm chặt lấy vùng sườn đẫm máu. Ngọn lửa gầm thét trên đầu như một lò lửa. Sức nóng ngấu nghiến hết dưỡng khí. Hatcher nhảy vào nắm lấy cổ áo Sloan, kéo hắn sát vào chân, lôi sang cửa hầm bên cạnh đang mở còn chưa bị cháy.

- Không thể làm gì được nữa! - Sloan rên lên,

- Đồ cứt bò! - Hatcher trả lời.

- Hatcher, đến đây - Sy la lên, cậu ta vẫn còn ở trên chiếc thuyền rắn và đang vịn lấy mạn thuyền mành. Hatcher kéo Sloan vượt qua lửa, đẩy hắn ra khỏi của hầm thuyền mành xuống chiếc thuyền rắn và nhảy sang theo.

- Hãy đi khỏi nơi quái quỉ này. - Anh nói. Đẩy chiếc thuyền nhẹ, chèo ra khỏi nơi hãi hùng này.