← Quay lại trang sách

Chương 184 Náo nhiệt 1

Lục Minh cũng không để ý đến những người bình thường này, hắn chỉ lặng lẽ chờ đợi.

Cho đến khi Tiểu Mạc và đồng bọn bước vào ngôi nhà cổ được nửa giờ, một bóng người đột ngột xuất hiện trước cửa ngôi nhà cổ.

Thân hình thấp bé, khuôn mặt tròn vo, trông khoảng bốn mươi tuổi, cánh tay to khỏe trông rất có sức mạnh.

Tất nhiên, những điều này không quan trọng.

Quan trọng là vừa nhìn thấy người này, Lục Minh lập tức nheo mắt lại.

Lục Minh dường như bị người đàn ông thấp bé kia phát hiện, ông ta quay đầu nhìn Lục Minh, nhìn một lúc rồi đột nhiên cười.

"Tôi đã nói rồi, đừng tò mò, đừng khám phá mà? Một người bình thường như cậu thực sự không muốn sống nữa à?”

Đây là Đầu Bếp, cũng có thể gọi là quỷ Đầu Bếp.

Một trong ba quỷ vương của thành phố Cổ Linh.

Nhìn bề ngoài, Đầu Bếp trông giống như một con người bình thường - có vẻ ngoài bình thường, thậm chí còn có thực thể.

Cái bóng phản chiếu kia chính là bằng chứng.

Nhưng rõ ràng, không phải ông ta bình thường, mà là Lục Minh không nhìn thấu được sự bất thường của ông ta.

Ác linh cấp cao?

Mạnh hơn thế.

Trên cả ác linh?

Có vẻ như vẫn còn kém một chút.

Lục Minh cảm thấy mình không cần phải sợ ác linh cấp cao, nhưng khi đối mặt với quỷ Đầu Bếp- một trong ba quỷ vương thì hắn cũng không dám chắc.

Hắn suy nghĩ rồi nói: "Đến đây cho vui thôi."

Quỷ Đầu Bếp nhếch mép: "Hừ..."

“Thôi quên đi, dù sao tôi cũng đã khuyên rồi, cậu không nghe thì tự mình gánh lấy hậu quả. Tôi cũng chẳng quản được người khác tự đi tìm đường chết.”

Đúng như Lục Minh nghĩ, Quỷ đầu bếp không phải là ác quỷ.

Ông ta không đến mức quá tốt bụng, nhưng ít nhất cũng không keo kiệt vài lời khuyên chân thành.

Nói xong, quỷ đầu bếp không nói hai lời liền bước vào ngôi nhà cổ, Lục Minh suy nghĩ một lúc, lại đợi thêm hơn một giờ nữa.

Cho đến khi mặt trời lặn, Lục Minh mới đứng dậy, bước vào ngôi nhà cổ.

⚝ ✽ ⚝

Ngôi nhà cổ hôm nay thực sự náo nhiệt.

Thậm chí còn náo nhiệt hơn cả câu chuyện của Quỷ Phong.

Ba người đàn ông vào trước tiên.

Sau đó đến Tiểu Mạc và hai trợ lý của mình.

Cuối cùng là Quỷ Đầu Bếp và Lục Minh.

Tổng cộng tám người.

Ngôi nhà cổ thực sự không nhỏ, có đầy đủ hành lang, sân trước, phòng phụ, sân sau, từ cổng chính đi vào có thể nhìn thấy hành lang và tiền sảnh.

Lúc này những người khác đều đang ở tiền sảnh, dường như đang chờ đợi điều gì đó.

Sự xuất hiện của Lục Minh đã thu hút sự chú ý của không ít người.

Ba người đàn ông ngẩng đầu lên, liếc nhìn Lục Minh rồi không quan tâm nữa.

Còn Tiểu Mạc và các trợ lý thì vô tư tương tác với người xem, cũng không để ý đến Lục Minh.

Quỷ Đầu Bếp thì hừ một tiếng, vẻ mặt hung dữ không mấy thiện cảm - nhưng ngược lại, ông ta lại không có vẻ gì là nguy hiểm.

Nghĩ ngợi một lúc, Lục Minh đi đến bên Quỷ Đầu Bếp, hạ giọng nói nhỏ.

“Không để bọn họ đi à?”

Quỷ Đầu Bếp nhăn mặt, có vẻ rất khó chịu: "Bảo rồi, nhưng bọn chúng không đi, chết tiệt, lũ ngốc này, thật sự cản trở việc!"

Không phải cản trở việc.

Mà là ông ta muốn cứu bọn họ một mạng.

Lục Minh không ngờ Quỷ Đầu Bếp này còn có chút tính trẻ con, hắn nghĩ đi nghĩ lại rồi nói: "Không tìm thấy Quỷ Phong à?"

"Phải đợi đến đêm."

Quỷ Đầu Bếp nói xong thì không nói gì nữa, Lục Minh cũng hiểu ý của Quỷ Đầu Bếp.

Hắn ngẩng đầu nhìn ngôi nhà cổ, nhưng những gì Lục Minh có thể nhìn thấy thực ra cũng không khác gì so với những gì hắn quan sát bên ngoài lúc nãy - bình thường, mặc dù âm khí rất nặng, nhưng Lục Minh thực sự không phát hiện ra dấu hiệu hoạt động của ma quỷ.

Không phải không có quỷ.

Mà là bọn chúng đã ẩn nấp rồi.

Đây là thủ đoạn mà Lục Minh lần đầu tiên thấy, thứ gì không biết luôn là những thứ đáng sợ nhất.

"Ông có chắc không?"

Quỷ Đầu Bếp cau mày nhưng không nói gì, trông ông ta có vẻ chắc chắn. Tuy nhiên, QUỷ Phong cũng không phải kẻ dễ đối phó.

Bầu không khí trở nên nặng nề như vậy.

Lục Minh suy nghĩ một chút, sau đó đi về phía ba người đàn ông vào trước tiên.

⚝ ✽ ⚝

Thực ra Lục Minh có một khả năng moi móc thông tin - đây là tố chất cơ bản của một sát thủ.

Mặc dù mang một khuôn mặt vô cảm, Lục Minh cũng nhanh chóng có được thông tin tình báo mà mình muốn.

"Họ là thám tử tư, do Tổng giám đốc Chu phái đến tìm con gái ông ta. Còn nhớ Chu Hiểu Vân không? Tổng giám đốc Chu chính là bố cô ta."

Nói xong với Quỷ Đầu Bếp như vậy, Lục Minh không để ý đến vẻ mặt vô cảm của Quỷ Đầu Bếp, tiếp tục nói: "Tổng giám đốc Chu trả quá nhiều tiền, nhiều đến mức họ không thể không ở lại đây một đêm, chuẩn bị xem có thể tìm được manh mối gì vào ban đêm không."

Ba thám tử tư này vào từ trưa, cả buổi chiều đã xem khắp ngôi nhà - nhưng chẳng tìm được gì.

Cân nhắc đến việc Chu Hiểu Vân mất tích từng lưu trú trong ngôi nhà cổ, ba người muốn đợi đến đêm rồi cố gắng thêm lần nữa - bắt chước hành vi cuối cùng của nạn nhân, đây là một phương pháp phá án khả thi.

"Ngoài ra, trong câu chuyện về Quỷ Phong, tiền sảnh có lều trại và thức ăn mà Chu Hiểu Vân để lại, nhưng ba người này cũng không tìm thấy, giống như có người dọn dẹp vậy."

"Không phải người, mà là quỷ. Quỷ Phong có một đám quỷ nhỏ dưới trướng, tên này, hừ..."

Quỷ Đầu Bếp cười lạnh một tiếng, quay đầu nhìn Lục Minh.

"Những chuyện này ngươi không cần nói nhiều, tôi hiểu Quỷ Phong hơn cậu, tóm lại, chúng ta không cần làm gì cả, chỉ cần chờ là được."

Nói xong, Quỷ Đầu Bếp nhìn chằm chằm vào mặt Lục Minh, một lúc sau, lại cúi đầu nhìn Ảnh Tử dưới chân Lục Minh.

"Vừa rồi tôi nhìn nhầm, không ngờ cậu cũng không phải người thường... nhưng thứ dưới chân cậu, e là không đủ để đối mặt với Quỷ Phong. Vậy đi... tối nay cậu đi theo tôi, nếu theo kịp, cậu có thể sống, không theo kịp, cậu có sống được hay không thì phải trông vào trời rồi."

Lục Minh nhún vai, nhưng trên mặt lại có ý từ chối.

Quỷ Đầu Bếp hừ lạnh một tiếng, cũng không khuyên nữa.

⚝ ✽ ⚝