← Quay lại trang sách

Chương 11

Khi trở về văn phòng, Mason đã thấy Paul ngồi đấy với vẻ mặt hoan hỉ.

- Chúng ta đã đi trước cảnh sát trên mọi con đường, ông Perry ạ.

- Thế là thế nào?

- Nhân viên cho thuê xe đã ghi rõ về giấy phép lái xe của Jackson Eagan là Z.490553.

- Anh đã có thể lần ra đầu mối?

- Vâng, ở đây cũng vậy, một sự may mắn đối với chúng ta. Tôi đã gọi dây nói cho một nhân viên của tôi ở Sacramento và anh ấy đã cử người đến văn phòng cấp giấy phép lái xe. Giấy phép mang con số trên đã cấp cho Jackson Eagan, cư trú tại Chico, một thành phố phía Bắc của San Francisco, 200 ki lô mét trong thung lũng Sacramento.

- Anh có địa chỉ?

- Không những có địa chỉ mà còn có cả nhân dạng của Jackson Eagan chép lại trên giấy khai để xin giấy phép, người thám tử trả lời và xem lại những ghi chép của mình. 35 tuổi, cao 1.78m, nặng 87kg, tóc hung, mắt xanh.

- Đó là những điều sẽ giúp ích chúng ta, Mason xác nhận. Bây giờ thì Paul, anh có thể nói cho tôi biết cái này là cái gì, ông nói tiếp và mở nắp chiếc máy ghi âm.

- Đây là chiếc máy ghi âm Hi Fi, loại mới nhất, Drake nói, có thể thay đỏi tốc độ. Nó có thể chạy từ 4 đến 10 xăng ti mét trong một giây. Với tốc độ 4 xăngtimet/giây, nó có thể chạy trong ba tiếng đồng hồ liền với cuộn băng từ dài.

- Tác dụng của những tốc độ khác nhau là gì?

- Là sự chính xác của âm thanh. Người ta dùng tốc độ 20 xăngtimet/giây cho âm nhạc, 10 xăngtimet/giây cho tiếng nói của người, nhưng người ta cũng thử được kết quả rất tốt nếu dùng tốc độ 4 xăngtimet/giây.

- Tốt, chúng ta hãy xem những gì đã được ghi trên băng từ.

Drake mở máy rồi ấn một trong các nút bấm. Cuộn dây của băng từ bắt đầu chạy chậm chạp.

- Hầu như chẳng có gì cả. Drake nhận xét sau một hồi chú ý lắng nghe.

- Cứ mặc cho nó chạy để chúng ta biết một cách chắc chắn.

Họ ngồi nghe chăm chú một lúc lâu, không có gì. Bỗng nhiên có một giọng phụ nữ bật lên: "...tôi cũng có cái đó trên đầu. Người ta không thể chịu đựng mãi cái..." tiếp theo lại yên lặng.

Drake ấn một nút bấm khác nhưng không có kết quả gì hơn.

- Tôi không hiểu! Anh ta nói.

- Chúng ta hãy xem có cái gì trong cái hộp kia, Mason gợi ý.

Nhà thám tử mở cái hộp mà Mason vừa nói, cặp mắt anh chợt sáng lên.

- Đây, anh nói, đây là cái gì?

- Cái gì vậy?

- Một cái micro gắn vào tường, nói một cách khác, một máy ghi âm rất nhạy với hệ thống khuyếch đại tinh xảo. Ông đặt máy này vào sát tường, những tiếng nói chuyện ở buồng bên kia mà ông không thể nghe được bằng tai mình được khuyếch đại, được thu vào tai nghe và được ghi vào máy. Sau đấy ông bỏ tai nghe ra và khi băng được chạy qua một đầu từ, ông sẽ nghe được những gì mà băng từ đã ghi. Cách vận hành là như thế, ông Perry. Cái mánh khóe này dùng để nghe trộm và ghi lại cuộc nói chuyện. Sau đấy, người ta xóa những cái đã ghi được, nhưng vì xóa không hết nên một vài lời nói đã còn lại.

Mason trở nên suy nghĩ trong chốc lát.

- Quỷ thật, ông nói, tại sao Ted Balfour lại cần nghe trộm qua tường?

- Có thể là thích làm một trò nghịch ngợm gì đấy, Drake gợi ý. Hoặc cũng có thể anh ta muốn giám sát người bạn gái bé nhỏ của mình.

- Hoặc là người vợ kiểu mẫu của ông chú mình, Mason góp lời.

- Và cái ấy kết thúc bằng một vụ giết người?

- Ít nhất là cái ấy đã kết thúc bằng một vụ giết người được đặt trên lưng của Ted.

Bỗng có tiếng gõ cửa ra vào văn phòng của Mason từ hành lang của tòa nhà.

- Chắc là người thư ký của tôi, Drake nói. Chúng tôi đã quy ước về cách gõ cửa.

Della Street ra mở cửa và một cô gái đưa cho Street một tờ giấy trên ấy có một đoạn tin đánh máy.

- Xin đưa giúp cho ông Drake, thưa cô!

- Lạ nhỉ! Drake kêu lân sau khi đọc xong bức điện.

- Cái gì vậy?

- Một bức điện của cộng tác viên thân tín ở Chico. Xin ông hãy nghe "Jackson Eagan là nhà văn, thường đi khắp nơi trên thế giới, rất quen biết đã sống ở đây. Không tìm được dấu vết ông ta. Ông ta đã có một thời gian cư trú ở Mereed, sau đấy đi Yucatan, và đã mất ở đó cách đây hai năm. Xác đã được mang về Chico mai táng với quan tài bằng chì. Hãy cho tôi chỉ dẫn bằng điện"

Drake đưa tay vuốt mái tóc.

- Như vậy, ông Perry, chúng ta đã thấy khá rõ. Đây là vụ mà nạn nhân chết những hai lần.

- Della, luật sư nói, cho tôi những tài liệu cần thiết để làm một lá đơn bảo hộ người thân cho Ted Balfour. Tôi cảm thấy là tôi phải tìm ra một mưu mẹo về tư pháp để người ta không thể thấy mọi yếu tố thực sự của vụ này.

- Trời đất! Ông làm thế nào để có được hả? Drake hỏi.

- Tôi có thể may mắn để đạt được Paul ạ, Mason cười.

- Một phần triệu may mắn đây.

- Tôi nói có thể là một phần trăm, và mong rằng điều ấy thành công vì tôi có cảm giác là sự thật mang một tính chất bùng nổ, phá vỡ các phản ứng một cách dây chuyền.