← Quay lại trang sách

Chương 16

Perry Mason nhìn lá thư do Della Street đặt lên trên tập giấy tờ công việc.

- Cô nói rằng bức thư này được gởi bằng lối bảo đảm và phát ngay phải không?

- Vậng, người phụ nữ trẻ xác nhận, họ không để mất thời gian đấy nhỉ.

Mason đọc to:

"Ông thân mến!

Chúng tôi xin báo cho ông qua thư này, rằng ông được miễn mọi trách nhiệm trong việc biện hộ choTheo1odore Balfour từ khi nhận được thư. Việc này từ nay được ông Mortimer Dean Howland đảm nhiệm. Ông cần kê những khoảng đã chi tiêu cho phòng kế toán của chúng tôi với tất cả những chứng từ kèm theo.

Nhận được thư này ông đừng chi tiêu gì nữa cho tài khoản của công ty Balfour. Chúng tôi thanh toán mọi khoản tiền phạt, tối đa là 250 đô la/ngày cho mọi sự mất thời gian của ông.

Thân ái.

Công ty Balfour

TUQ. Addison Balfour

- Thật là chính xác phải không? Mason hỏi.

- Nhưng còn Ted Balfour... Ông có bị bắt buộc rút lui một cách đơn giản chỉ vì...

- Chỉ vì Addison Balfour đã ra lệnh như vậy. Không, nhưng cô hãy ở vị trí của Ted. Boles sẽ tìm đến anh ta nói rằng tôi không làm theo ý muốn của họ khiến họ mất hết tính nhiệm đối với tôi và họ không muốn chi nhiều tiền hơn cũng như phải mất thêm nhiều thời gian nữa để bào chữa cho anh nếu tôi đảm nhiệm. Ngược lại, nếu ông Mortimer Dean Howland làm việc này thì họ sẽ hỗ trợ tối đa. Cô sẽ phản ứng như thế nào trong trường hợp ấy?

- Thế ông sẽ làm gì?

- Tôi hầu như chưa biết phải làm gì cả. Mason nghĩ ngợi và trả lời. Nếu tôi tìm đến Ted và nói cho anh ta biết về sự thật thì Howland sẽ la lối rằng tôi không theo đúng quy tắc đạo đức của nghề nghiệp, rằng tôi tìm cách tranh khách hàng của ông. Hơn nữa, nếu tôi xin được gặp Ted, chắc chắn người ta sẽ báo cho tôi biết là anh ấy đã thay đổi luật sư... Tuy nhiên, Della, tôi thấy chúng ta cần phải liều một phen.

- Và ông sẽ nói gì với Ted?

- Tất cả.

Máy điện thoại trên bàn Della bỗng reo vang và cô vội vã cầm lấy máy.

- Vâng... khoan, Gertie, cô nói trước khi quay lại với Mason, cô khách hàng đầu tiên của ông Marilyn Keith, tới đây. Cô ấy xin được gặp ông gấp đấy.

- Mời cô ta vào.

Rõ ràng là Marilyn Keith đã khóc, nhưng thái độ của cô thể hiện một sự quyết đoán và cô cũng không tránh né cái nhìn dò hỏi của Mason. Marilyn Keith nhìn lướt về phía bàn giấy của luật sư và nói:

- Tôi biết là ông đã nhận được lá thư báo cho hay là ông không còn làm việc cho Ted nữa.

Mason xác nhận.

- Ông Mason, tôi lấy làm buồn vì ông đã có quan điểm trái ngược với Boles. Hắn... con người ấy có cánh tay rất dài và rất khéo kéo...

Một lần nữa Mason lại xác nhận.

- Tôi biết tất cả, cô gái trẻ nói tiếp với một cử chỉ hướng về phía bàn giấy, vì ông Addison đã đọc cho tôi viết bức thư ấy và bảo tôi đem ra gởi ngay ở bưu điện để kịp tới tay ông vào đầu giờ hôm nay.

- Cô Keith ạ, Mason nói, cô làm việc cho công ty Balfour và những việc mới xảy ra đem lại ít nhiều thuận lợi cho Ted Balfour lại đối lập với những lợi ích của các ông chủ cô. Tôi không muốn là...

- Xin thông báo với ông, ông Mason ạ, là tôi không còn làm việc ở công ty Balfour nữa.

- Cái gì đã xảy ra vậy? Mason hỏi.

- Qua những việc làm của tôi, tôi bị tố cáo là đã không thành thật, đã lợi dụng nghề nghiệp để lấy những tin tức bí mật.

- Cô vui lòng cho tôi biết chính xác hơn. Mason hỏi và vẻ mặt của ông đã dịu lại. Cô ngồi xuống đây, mời cô. Tôi đã không sắp xếp thời gian để gặp cô, nhưng tôi rất muốn nghe những điều cô nói với tôi.

- Tôi vừa đến gặp Ted Balfour trong buồng giam.

- Cô đã đi gặp Ted, Mason kêu lên.

Cô gái xác nhận bằng cái gật đầu.

- Cô đã nói gì với anh ta?

- Tôi đã nói với anh ấy rằng, công ty Balfour không muốn ông đảm nhận việc bào chữa, và từ nay ông Howland sẽ thay ông làm việc ấy. Nhưng tôi cũng đã nói với anh ấy là công ty Balfour sẽ sẵn sàng ném anh cho đàn chó sói để cứu lấy tấm da của họ và rằng nếu anh vẫn kiên quyết yêu cầu ông là luật sư, tôi chắc chắn là ông sẽ bảo đảm biện hộ cho anh một cách trung thực, những lợi ích của anh sẽ được giải quyết một cách tốt nhất.

- Anh ta phản ứng ra sao?

- Anh ấy nói với tôi là anh ấy đặt hoàn toàn dưới sự bảo vệ của ông, nếu anh có một cách nào để trả tiền thù lao cho ông.

- Anh ta nói với cô như vậy à?

- Vâng.

- Thế rồi cô làm gì?

Cô gái vội mở túi xách tay của mình ra.

- Tôi đã viết cho ông một tờ séc là 525 đô la. Đó là tất cả số tiền tôi hiện có. Tôi không biết chắc là khi nào ông sẽ nhận thêm được nữa và tôi cũng biết rằng số tiền này không là bao nhiêu so với tiền thù lao ông vẫn thường nhận...

Mason cầm tấm séc, ngắm nghía nó và nghĩ ngợi.

- Nhưng, cô nói, tôi đang thu xếp để tìm chỗ làm mới, ông Mason, mỗi tháng tôi sẽ để lại một tỉ lệ phần trăm nào đấy trong số tiền công của tôi. Tôi xin ký với ông một tờ giấy biên nợ biết ơn và...

-Cô không thể kiếm được việc làm mới nếu công ty Balfour tố cáo cô đã lợi dụng những tin tức bí mật của họ.

- Tôi không đến nỗi ngốc nghếch mà đi xin việc làm ở đây, cô trả lời và nước mắt ràn rụa. Tôi sẽ đi tỉnh khác và không kể lại với ai rằng mình đã làm việc cho công ty Balfour.

- Cô có nghĩ rằng Ted hãy còn muốn tôi cộng tác sau khi Boles đã nói với anh ấy?

- Đó là lý do tại sao tôi đến đây để yêu cầu ông đi gặp Ted ngay lập tức. Ông hãy nói với anh ấy là ông sẽ tiếp tục công việc, nhưng xin ông đừng nói lại là tôi đã đưa cho ông tờ séc... Ôi! Tôi biết rất rõ là số tiền trên thật là ít ỏi, nhưng tôi xin hứa với ông...

Mason cầm tờ séc và xé nó ra làm đôi, rồi làm bốn, ném những mảnh vụn vào sọt giấy loại, rồi đi vòng quanh bàn giấy tới nắm hai vai Marilyn Keith.

- Ôi! Cô gái khốn khổ, ông nói một cách thân ái. Tôi sẽ đến để nói với Ted rằng tôi luôn luôn ở bên cạnh anh ta. Còn cô, cô hãy giữ lấy số tiền này, cô rất cần để bảo đảm cuộc sống cho tới khi cô tìm được việc làm mới.

Cô gái nhìn thẳng vào ông, hết vẻ cứng cỏi, cô ngã vào vai người luật sư và khóc nức nở.

Trông thấy cảnh ấy, Della Street tế nhị bước ra khỏi phòng.