← Quay lại trang sách

Chương 20

Trong phòng làm việc của ông Chánh án Caldwell, Chưởng lý khu Hamilton tuyên bố một cách giận dữ:

- Điều mà tôi muốn biết trước hết so với tất cả những điều khác là tại sao ông Perry Mason lại giấu giếm các tang vật?

- Theo tôi, cái mà tôi quan tâm, ông Chánh án Caldwell nói một cách nghiêm khắc, đó là ý kiến của ông Mason cho là bắt đầu thấy được những cái gì xảy ra trong vụ này.

- Với tất cả mọi sự kính trọng đối với ngài, Hamilton Burger khăng khăng nói, ông Mason trước hết phải tự biện hộ cho mình. Tôi không nghĩ là ông ấy có thể đưa ra những giải thích hữu hiệu cho chúng ta cũng như ông đã tạo cho mình những nghi ngờ.

- Cũng như những tình cảm ông dành cho tôi, tôi tự cho mình được nhắc ông, ông chưởng lý khu ạ. Ông chánh án đáp. Nếu đây là một vụ giết người trực tiếp, ông Mason có thể có biện pháp lý giải cái gốc gác đáng ngạc nhiên của hai dấu vân tay, tôi muốn ông trình bày ngay bây giờ.

Mason mỉm cười trước sự thất bại của ông chưởng lý và nói:

- Tôi cho rằng đó là điều đơn giản, thưa ngài. Chiếc xe hơi cho thuê đậu ở khách sạn "Nghỉ ngơi tốt" đã được Jackson Eagan thuê, bất chấp việc Jackson Eagan đã chết cách đây hai năm.

- Thực ra, chiếc xe ấy đã được Banner Boles thuê. Chắc chắn là Boles đã ở Mê hi cô, khi người ta tìm thấy xác của Jackson Eagan. Hắn ta đã lấy giấy tờ của người chết và thấy rằng những đặc điểm về nhân dạng ghi trong giấy phép lái xe của người chết giống với những đặc điểm của hắn. Biết rằng những giấy tờ đó không còn có ích gì cho Jackson Eagan, hắn bèn giữ lấy để sau này dùng vào một việc gì hoặc là lúc hắn không muốn ai biết tên mình nữa, hắn sẽ đổi tên thành Jackson Eagan với giấy phép lái xe làm chỗ dựa.

- Tôi có thể chứng minh được rằng, Guthrie Balfour đã rời tàu hỏa để theo dõi vợ mình, nếu tôi được phép làm cho mọi người biết cuộc nói chuyện giữa ông ta với bà Florence Ingle. Điều này đối với tôi không thể thực hiện được trong phiên tòa, nhưng bây giờ thì tôi có thể nói với ngài là sự việc diễn ra như thế nào. Dorla Balfour có mối quan hệ với Banner Boles.

- Như vậy đấy, Hamilton Burger kêu lên với một cái nhún vai đầy ý nghĩa.

Ông Chánh án Caldwell cau mày.

- Hãy để ông Mason nói cho hết, đến lượt ngài, ngài sẽ nói, ông chưởng lý khu ạ.

- Bà Florencer Ingle đã có cuộc điện thoại với ông Guthrie Balfour, Mason nói tiếp. Ông này sẵn sàng ly dị với Dorla, nhưng ông phải tìm ra chứng cứ để chống lại mục đích là để khỏi phải trả cho ả một khoản trợ cấp sinh hoạt khá cao. Dorla Balfour đã rời xe lửa ở ga Pasadena như đã định trước, và chồng ả cũng xuống ga ấy, nhưng đi ngược lại như ông ta đã dụ kiến thực hiện. Một chiếc xe hơi do ông ta thuê vào lúc ban ngày đã đợi ở trước cửa ga. Ông ta leo lên xe và đi theo vợ đến khách sạn "Nghỉ ngơi tốt". Ở đây, ả Dorla đã gặp lại Boles trong một phòng của khách sạn. Phòng kế bên chưa có người thuê, Guthrie Balfour đã thuê phòng này, và với một chiếc micro hết sức nhạy, ông ta gắn vào bức tường ngăn cách hai căn phòng. Ông ta đã có thể ghi lại tất cả những gì xảy ra ở phòng bên vào máy ghi âm. Rồi thì Dorla trở về nhà mình trong một thời gian, với ý định sẽ quay lại khách sạn với tình nhân vào lúc đêm khuya.

- Sau khi Dorla đi, Guthrie muốn rằng sẽ không còn chút nghi hoặc nào nữa khi ly dị nên quyết định chơi trò người chồng bị cắm sừng và buộc kẻ kia ký vào một bản thú nhận. Vì sự nhạy cảm của micro, các tiếng nói bị khác giọng đi một ít, vả chăng cũng không biết rõ giọng nói của Boles, nên ông ta không biết được ai là người tình của vợ mình.

- Gian phòng kia chỉ có một ngọn đèn nơi đầu giường soi sáng, Boles đang đợi Dorla trở lại, bất chợt thấy một người bước vào. Người này không chỉ là chồng của tình nhân mà còn là một trong những ông chủ của hắn nữa.

- Nhận thấy gian phòng tối mò nên Guthrie chưa nhận ra hắn là ai. Hắn có ý định ngăn cản và làm quáng mắt ông ta bằng cách chiếu vào mắt ông một luồng ánh sáng mạnh từ chiếc đèn điện bấm cầm tay. Lợi dụng lúc Balfour như bị mù, hắn liền ném vào ông một chiếc ghế và muốn đánh ông ngất đi để cuối cùng hắn có khả năng chạy trốn trước khi bị nhận diện.

- Nhưng Guthrie đã rút súng, và trong khi đánh nhau, súng đã nổ. Banner Boles lúc này đã thể hiện rõ sự khôn ngoan của mình, liền ngả sấp xuống giả vờ như đã chết vì trúng đạn.

- Hoảng sợ, Guthrie Balfour vội chạy trốn, nhảy vào chiếc xe hơi đã thuê chạy trở về nhà. Bằng mọi giá, ông muốn tránh sự tai tiếng, nhưng tự hỏi là phải làm gì vào lúc này. Ông ta nghĩ rằng vì không ai biết mình đã rời khỏi xe lửa, ngoài con người đã bị ông bắn chết đang nằm trong một phòng của khách sạn "Nghỉ ngơi tốt".

- Một lát sau, Banner Boles đứng lên, chạy đến trạm điện thoại của khách sạn, gọi dây nói cho Dorla Balfour báo cho ả biết chuyện gì vừa xảy ra.

- Ông chắc chắn như thế à? Ông Chánh án Caldwell hỏi.

- Tôi tiến hành một hoặc hai sự suy đoán từ những sự việc tôi đã biết.

- Từ những quả bóng bằng thủy tinh! Hamilton chế giễu.

- Guthrie Balfour định mượn máy bay của công ty để đến Phoénix, và ở đây ông sẽ bắt kịp chuyến xe lửa của mình, Mason tiếp tục. Nhưng ông lại không muốn thú nhận là mình đã xuống xe lửa. Ông ta gọi điện cho bà Florence Ingle để nhờ bà này đi Phoénix bằng máy bay nhằm mang chiếc máy bay của công ty về. Ông chỉ có thể nhờ Florence Ingle, vì đấy là người mà ông có thể hoàn toàn tin cậy.

- Nhưng Guthrie cũng không biết là vợ mình cũng đang ở trong nhà và ả thì đã biết tình hình do Boles báo tin. Dorla đã tránh mặt ông khi ông về nhà, nhưng khi thấy ông ta gọi dây nói thì ả lại gần xem ông nói gì, không nghi ngờ rằng điều ấy rất quan trọng đối với ả. Ả đang tìm cách để thoát khỏi cơn bối rối mà ả đang mắc vào...

- Ả đợi chồng đặt máy, bèn chạy về phía ông và nói với giọng ngạc nhiên "Guthrie! Tôi tưởng anh đang ở trên xe lửa, có chuyện gì xảy ra vậy?"

- Chắc chắn là Guthrie đã đặt khẩu súng của Ted bên cạnh máy điện thoại. Dorla vẫn tiếp tục thủ vai người vợ âu yếm tỏ vẻ ngạc nhiên, ả cầm lấy khẩu súng và chắc chắn đã nói "Ồ! Tại sao khẩu súng lại ở đây?", rồi bất thình lình ả bắn một phát vào đầu chồng.

- Tiếp theo, ả gọi dây nói cho Boles ở chỗ hắn đã hẹn ả và yêu cầu hắn đến ngay. Vậy là hắn nhảy vào chiếc xe tắc xi và đến gặp Dorla. Hắn ta điều khiển mọi công việc, cố ý làm cho xác chết không thể nhận ra được là ai cả bằng cách tạo dựng một tai nạn do người lái xe gây nên. Chúng thu xếp với một sự thận trọng nhằm làm sao cho Ted bị tố cáo là đã gây ra vụ tai nạn này. Chúng biết rõ là, nếu mọi việc không thành công thì chúng vẫn có thể buộc Florence Ingle kết luận rằng Guthrie là kẻ giết người và đang chạy trốn.

- Boles bỏ lại chiếc xe mà hắn đã thuê dưới cái tên Jackson Eagan mà hắn đã thuê nơi trước khách sạn. Hắn hi vọng là xác chết sẽ không được nhận ra căn cước, nhưng nếu có một sự trắc trở nào đấy xảy ra thì chỉ cần một cú phôn vô danh báo cho cảnh sát để Jackson Eagan bước vào vở kịch. Boles đã tạo ra nhiều dấu vết giả dự phòng để đối phó với những việc chưa dự kiến hết.

- Sau đấy, tất cả trở nên đơn giản. Banner Boles quay trở lại bữa tiệc ở nhà bà Florence và tìm cách cho một liều thuốc mê vào cốc rượu của Ted, mạnh đến mức khiến anh này nhanh chóng bị mê man chẳng biết mình đã làm những gì. Ý định của Boles vào lúc này là dùng chàng trẻ tuổi đang nửa tình nửa mê này với chiếc xe hơi, nhưng Marilyn Keith đã kịp thấy tình trạng sức khỏe của Ted, nên quyết định đưa anh về nhà và đặt anh ta nằm lên giường.

- Khi cô gái đi về nhà, hai tên đồng lõa bèn lấy chiếc xe của Ted lái lúc chiều, dùng để cán nát nhiều lượt xác của Balfour, đập vỡ đèn pha ô tô và lưu lại một vài dấu vết đủ để cảnh sát có thể điều tra. Chúng gọi dây nói cho cảnh sát một cách vô danh để đặt họ vào đích là chiếc xe và thu xếp một "nhân chứng" là Myrtle Anne Haley nhằm buộc việc gây ra tai nạn vào Ted.

- Rút cuộc, chúng chỉ còn việc là lên máy bay của công ty để đi Phoénix nhằm bắt kịp chuyến xe lửa. Chúng dùng tấm vé lấy được ở xác Balfour, còn Dorla thì trả tiền cho người kiểm soát vé, bằng cách kể rằng ả đã quyết định đi tiếp vào phút cuối cùng. Nhờ vào việc nghe được cuộc nói chuyện bằng điện thoại, chúng biết là bà Florence Ingle sẽ đi lấy máy bay để mang về Los Angeles vì tưởng rằng như vậy là có lợi cho Guthrie.

- Rõ ràng là Boles là người từng xây dựng nên phần lớn kế hoạch đã quen thuộc theo nghề nghiệp, trong nhiều năm đã kéo các ông chủ ra khỏi những tình huống gây cấn.

- Hắn đi qua biên giới với cái thẻ du lịch mang tên Guthrie Balfour, nhưng tránh việc gọi dây nói cho người nào đấy để khỏi lộ sự lừa dối. Do đó, hắn ta đã không gọi dây nói cho Florence Ingle để báo cho bà ta biết là mọi việc đã êm thấm và cảm ơn sự giúp đỡ của bà, vì nếu làm thế tất bà sẽ nhận ra đấy không phải là giọng nói của Guthrie. Nhưng thôi, tôi chưa có lần nào tiếp xúc với ông Guthrie Balfour. Boles đã gọi điện thoại cho tôi giả danh là Guthrie, nói với tôi rằng ông ta gởi vợ về để thảo luận với tôi về vụ án của Ted.

- Tất cả những cái đó đều rất hay, ông Chánh án Caldwell nói. Nhưng ông làm thế nào để chứng minh?

- Tôi không đi chứng minh, Mason đáp, vì tôi nghĩ rằng cảnh sát sẽ có những biện pháp tìm ra. Nếu những người điều tra đi đến phòng mà Boles đã ở tại khách sạn "Nghỉ ngơi tốt" dưới cái tên là Jackson Eagan, họ có thể thấy ở đấy những dấu tay, hoặc có thể thấy trên sàn hay nơi bức tường nào đó cái đầu đạn mà vì nó ông Guthrie nhầm tưởng là mình đã giết chết kẻ tình địch kia. Rất dễ dàng nhận ra là đầu đạn đã được bắn đi bằng khẩu súng của Ted.

- Phải, đúng là như vậy, ông Chánh án Caldwell xác nhận. Ông chưởng lý khu, xin ông dùng ngay những biện pháp cần thiết.

- Nếu ông Perry Mason đã nói hết, Hamilton Burger giận dữ trả miếng, tôi xin được phép nhắc ngài rằng, tôi muốn biết tại sao ông Mason lại giấu giếm các tang vật đối với những người điều tra?

- Tôi không có một ý định nào nhằm giấu chúng, luật sư trả lời. Tôi chỉ đợi dịp cho tôi chỉ ra kẻ giết người và để đưa chúng ra trước tòa.

- Thật ra, trong khi nói chuyện với tôi trên xe tắc xi, Boles đã kể cho tôi nghe tất cả những gì xảy ra, duy chỉ có một điều hắn không nói đó là chính hắn là tình nhân của Dorla. Hắn đề nghị trả tôi thêm 2.000 đô la nữa vào số tiền thù lao một ngày để tôi giữ cho sự thật không bộc lộ ra trong lúc tranh cãi. Đó là tại sao tôi có bổn phận phải giữ những tài liệu đó cho tới khi tôi có thể dùng chúng để chỉ ra tên giết người thực sự và đưa hắn ra trước pháp luật. Chính Banner Boles đã làm chứng giả, đã giữ tay tôi và buộc tôi đi sâu vào sự việc.

- Lời nói của ông không bao giờ chống lại được Banner Boles, Hamilton Burger nhấn mạnh.

- Đúng, vâng, Mason chấp nhận với một nụ cười, lời nói của tôi là chống lại việc làm chứng giả cùng với âm mưu giết người.

- Ông đã đi quá xa với tất cả những cái đó, nhưng ông không thể chứng minh được điều gi, Burger nói.

- Ông chưởng lý khu thân mến! Mỗi người có một nghề nghiệp riêng của mình. Để có được những chứng cứ mà tôi đã nói, ông chỉ cần hỏi Boles, sau khi đã tuyên thệ, rằng làm thế nào mà hắn có thể nói chuyện được với một người mà dấu vân tay xác nhận là người ấy đã chết trước khi cuộc nói chuyện xảy ra. Ông cũng có thể liên hệ với chính phủ Mê hi cô và cho tìm tấm thẻ du lịch đã cấp cho Guthrie Balfour, ông sẽ thấy tấm thẻ ấy do Banner Boles điền vào và khi rời Mê hi cô, tấm thẻ đó bắt buộc hắn phải ký vào.

Ông Chánh án Caldwell cười với ông chưởng lý khu:

- Tôi nghĩ rằng, việc làm của ông bây giờ là bơi ngửa trên mặt nước đấy thôi.