Chương 5
‘Ngôi nhà của những món đồ’ là một nhà kho nằm trong một khu công nghiệp ở ngay ngoại vi thành phố. Kho hàng cũ đã được cải tạo để trở thành nơi cất giữ đồ đạc cá nhân. Với một khoản phí thường niên nho nhỏ, người ta có thể thuê một ngăn kho và bỏ vào trong đó những thứ mình không cần đến – chủ yếu là đồ cũ và các món lặt vặt.
Dừng xe trước lối vào, Genko cúi xuống lục tìm chìa khóa trong hộc găng tay để mở cánh cổng tự động. Sau khi tìm thấy, ông ấn nó vào một ổ khóa gắn trên một cái trụ, cầu cho nó vẫn hoạt động.
Cổng rào nâng lên.
Ông đi ngang qua những lối đi nội bộ nằm giữa các dãy ngăn. Một số cửa cuốn bằng sắt được kéo lên một phần cho thấy nơi này không chỉ chứa những món đồ. Có những dấu hiệu cho thấy sự hiện diện của con người bên trong. Một số người thuê đã biến kho chứa của mình thành nơi sinh sống. Genko không lấy làm ngạc nhiên, ông đã biết về chuyện này. Cư dân trong ‘ngôi nhà của những món đồ’ chủ yếu là nam giới. Những người đàn ông không có gia đình, bị mất việc do khủng hoảng, hoặc những ông chồng sau khi ly dị mà, vì các khoản chu cấp, không thể trang trải nổi một căn hộ hay thậm chí một căn phòng trong thành phố. Có khi là cả hai tiêu chí đó. Những gã đàn ông khốn khổ tuyệt vọng. Những con người chai sạn. Genko cảm thấy những ánh mắt đầy tủi hổ và phẫn uất – nép trong bóng tối của nơi trú ngụ, họ nhìn chiếc Saab với con mắt hoài nghi. Nói cho cùng, họ thấy sợ nhiều hơn, vì nếu bị đuổi khỏi chốn này, họ chỉ còn nước ra đường.
Genko đã đến dãy kho mà ông thuê từ vài năm trước.
Ông bước xuống xe và cúi người mở ổ khóa to. Cửa cuốn bằng sắt đã hạ xuống quá lâu: Khi nâng lên đến tầm ngang đầu, ông nghe thấy nó kêu ken két. Ánh nắng chói chang dừng lại ở ngay ngưỡng cửa, như thể không dám vào bên trong. Tiếng ồn ào chấm dứt, Genko tranh thủ lúc lớp bụi lắng xuống để lau đôi bàn tay lấm bẩn vào áo và tập cho đôi mắt quen với bóng tối.
Dần dần ông nhận ra những hàng kệ chất chồng lên đến tận trần. Trên một chiếc kệ có năm thùng giấy màu xám được đặt ngay ngắn, mỗi cái đều có nhãn ghi mã số, năm, và nội dung bên trong.
Ông không thích đến đây. Cái kho này là nơi ông lưu giữ bằng chứng đáng hổ thẹn của những lần điều tra thất bại. Theo một nghĩa nào đó, những cái thùng này chứa đựng một phần cuộc sống của ông. Trong đó có những sai lầm không thể sửa chữa, những cơ hội bị bỏ lỡ, những tội lỗi không thể tha thứ.
Biết đâu mình vẫn còn có thể làm một điều gì đó, Genko tự nhủ. Bởi ông đã quyết định để lại một dấu ấn.
Ông chọn lấy một cái thùng, cái thứ ba, và mở nó ra. Ông xem xét những tài liệu được cất bên trong. Sau cùng, ông tìm được thứ mình cần tìm.
Một tập hồ sơ mỏng, bên trong chứa một tờ giấy, vỏn vẹn một tờ.
Nhưng, như ông đã nói với Linda, tài liệu này có lẽ là tấm giấy thông hành để ông đi xuống địa ngục.