← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 5

Mọi chuyện với anh thế nào? Viết thư ngay cho em đi. Hay tốt nhất là gọi điện. Bọn em sẽ ở Ritz này thêm 2 tuần nữa. Rất nhớ anh trong chuyến đi, cảm thấy thật tiếc vì chúng ta không thể đi đến đó cùng nhau, nhưng em hiểu. Em ước mọi phút giây trong ngày của anh đều hạnh phúc, anh yêu. Chuyện này sẽ sớm kết thúc thôi và chúng ta sẽ giải quyết ổn thỏa. Bất kể có chuyện gì xảy ra thì cứ kể cho em và cùng nhau đối mặt với nó. Em thường cảm thấy anh không hay làm vậy. Ý em là đối mặt với mọi chuyện ý.

Anh ở rất gần, thật vớ vẩn nếu anh không thể xuống đây một hai ngày gì đó. Em hy vọng anh sẽ muốn xuống đây. Em hy vọng chúng ta sẽ có thời gian. Rất muốn có anh ở đây và anh biết là gia đình em cũng vậy. Anh yêu, em thích mê các bản vẽ và em tự hào về anh đến mức có thể chịu đựng được ý nghĩ anh sẽ đi xa trong vài tháng để xây chúng. Cha cũng thấy hết sức ấn tượng. Bọn em chỉ toàn nói về anh thôi.

Toàn bộ tình yêu của em, và tất cả những gì đi kèm với nó. Hạnh phúc nhé, anh yêu. A.

Guy viết điện tín cho Clarence Brillhart, quản lý câu lạc bộ Palmyra. “Do hoàn cảnh mà tôi không thể nhận vụ này. Tôi hối tiếc sâu sắc và xin cảm ơn sự bảo vệ và khuyến khích không ngừng nghỉ của anh. Sẽ gửi thư cho anh.”

Đột nhiên, anh nghĩ tới những bức phác họa mà họ sẽ sử dụng thay các bức vẽ của anh - thiết kế mô phỏng Frank Lloyd Wright của hiệp hội William Harkness. Chưa đủ tệ, anh nghĩ thầm khi đọc bức điện tín qua điện thoại, Ban giám đốc hẳn sẽ bảo Harkness sao chép vài ý tưởng của anh. Và Harkness sẽ làm theo, tất nhiên rồi.

Anh đánh điện cho Anne báo rằng anh sẽ bay tới vào thứ Hai và anh sẽ rảnh rỗi trong vài ngày tới. Và vì có Anne, anh cũng chẳng buồn lo lắng xem phải bao nhiêu tháng nữa, có thể là bao nhiêu năm nữa, mới có một công việc tầm cỡ như dự án Palmyra xuất hiện trong tẩm tay mình.