← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 6

Tối hôm đó, Charles Anthony Bruno nằm dài trong phòng khách sạn ở El Paso, cố giữ chiếc bút mực vàng thăng bằng trên mũi hơi gãy. Hắn bồn chồn không ngủ được, nhưng lại không đủ năng lượng để xuống các quán rượu xung quanh và suy xét lại mọi việc. Hắn đã suy xét suốt cả buổi chiều và không nghĩ nhiều về chúng nữa khi đến El Paso. Hắn cũng không nghĩ nhiều về Grand Canyon. Hắn nghĩ thêm về ý tưởng đã đến với mình vào buổi tối trước đêm cuối cùng trên tàu. Thật đáng tiếc vì Guy đã không gọi hắn dậy vào sáng hôm đó. Không phải Guy là kiểu đồng bọn để cùng lên kế hoạch giết người, nhưng hắn thích anh ta, với tư cách là một con người. Guy là một người đáng để quen biết. Bên cạnh đó, Guy đã để quên cuốn sách của mình và hắn có thể trả nó lại.

Quạt trần kêu ro ro vì một trong bốn cánh quạt đã bị mất. Nếu cánh thứ tư còn ở đó thì cũng chỉ mát hơn một chút thôi, hắn nghĩ thầm. Một trong những ống nước ở phòng vệ sinh bị rò rỉ, cái kẹp trên đèn đọc sách ở đầu giường bị gãy nên rũ xuống, còn các dấu tay thì rải rác khắp trên cửa tủ. Vậy mà người ta bảo hắn đây là khách sạn tốt nhất trong thị trấn! Vì sao lúc nào cũng có chuyện gì đó không ổn, dù có thể chỉ là một chuyện nhỏ, với mọi phòng khách sạn mà hắn từng vào ở? Một ngày nào đó, hắn sẽ tìm ra một căn phòng khách sạn hoàn hảo và mua đứt, dù nó có nằm ở Nam Phi đi nữa.

Hắn ngồi dậy ở mép giường và với lấy điện thoại. “Cho tôi gọi đường dài.” Hắn đờ đẫn nhìn vào vết đất đỏ mà đôi giày của mình đã để lại trên chiếc khăn phủ giường trắng tinh. “Great Neck 166...Great Neck, phải.” Hắn đợi. “Long Island, ở New York, hừ, đã bao giờ nghe đến nó chưa?”

Chưa đầy 1 phút, hắn đã được gặp mẹ.

“Vâng, con đây ạ. Mẹ vẫn khởi hành vào Chủ nhật à? Tốt nhất là mẹ...À, con đã trải qua hành trình trên lưng lừa đó. Suýt thì làm con kiệt sức… Vâng, con đã ngắm hẻm núi... Được, nhưng màu sắc khá lỗi thời... Dẫu sao đi nữa, mọi chuyện với mẹ thế nào?”

Bruno bắt đầu bật cười. Hắn hẩy giày ra khỏi chân và lăn xuống giường cùng điện thoại, phá lên cười từng tràng dài. Bà đang kể cho hắn chuyện bà về nhà thì thấy Thuyền trưởng đang tiếp 2 người bạn của bà - 2 người đàn ông mà bà đã gặp tôi hôm qua. Những người ghé qua chơi ấy đã tưởng Thuyền trưởng là cha của bà và nói chuyện lung tung hết cả lên.