CHƯƠNG 34
“Cậu có quan hệ gì với vợ của Guy Haines?”
Bruno đã đoán được trước tình huống này. Gerard biết số tài khoản trả tiền mới nhất của hắn, và đó là cho số hoa gửi tặng Anne. “Bạn. Bạn của chồng cô ta.”
“Ồ. Bạn sao?”
“Người quen.” Bruno nhún vai, biết rằng Gerard sẽ nghĩ hắn đang cố khoe khoang vì Guy nổi tiếng.
“Biết anh ta lâu chưa?”
“Không lâu.” với tư thế ngồi ườn trên chiếc ghế đầy dễ chịu, Bruno vươn tay ra lấy bật lửa.
“Sao cậu lại gửi hoa?”
“Tôi đoán là vì mình cảm thấy vui thôi. Tối hôm ấy, tôi đã tới dự tiệc ở đó.”
“Cậu biết rõ anh ta đến thế cơ à?”
Bruno lại nhún vai. “Bữa tiệc bình thường thôi. Anh ta là một trong các kiến trúc sư mà chúng tôi nghĩ đến khi bàn về việc xây nhà.” Suy nghĩ đó chỉ vừa nảy ra, Bruno nghĩ nó khá ổn.
“Matt Levine. Quay lại với anh ta nào.”
Bruno thở dài. Bỏ qua Guy, có thể vì anh ta không ở thị trấn này, nhưng cũng có thể chỉ là tạm thời bỏ qua thôi. Giờ đến Matt Levine... họ không thể tìm được điều gì mờ ám hơn nữa. Vì hắn đã gặp Matt rất nhiều trước vụ giết người xảy ra mà không hề nhận ra rằng hành động đó có thể hữu dụng. “Anh ta làm sao?”
“Làm sao cậu lại tới gặp anh ta vào hôm 24, 28 và 30 tháng 4, mùng 2, mùng 5, mùng 6, mùng 7 tháng 3 và kể cả 3 ngày trước vụ giết người nữa?”
“Vậy à?” hắn nói. Lần trước, Gerard mới chỉ kể ra được 3 ngày. Matt cũng không thích ông ta và hẳn cậu ta đã nói rất nhiều lời không hay. “Anh ta có ý muốn mua xe của tôi.”
“Và cậu có ý bán nó sao? Vì sao, vì cậu nghĩ mình sẽ sớm mua được một chiếc mới à?”
“Muốn bán nó để mua một chiếc nhỏ hơn,” Bruno nói một cách thoải mái. “Chiếc đang nằm trong gara. Crosley.”
Gerard mỉm cười. “Cậu quen Mark Lev bao lâu rồi?”
“Từ hồi anh ta còn mang tên Mark Levitski,” Bruno trả miếng. “Chỉ cần tiến xa thêm chút nữa thôi thì ông sẽ phát hiện ra anh ta đã giết cha ruột của mình tại Nga.” Bruno trừng mắt nhìn Gerard. Từ “ruột” nghe thật buồn cười, hắn không nên nói ra mới phải, nhưng Gerard vẫn đang cố bẫy hắn bằng mấy cái biệt danh chết tiệt đó!
“Matt cũng chẳng thích cậu đâu. Có chuyện gì vậy, 2 người không thể đạt được thỏa thuận à?”
“Về cái xe á?”
“Charles,” Gerard nói một cách nóng nảy.
“Tôi sẽ không nói gì hết.” Bruno nhìn các móng tay đã bị cắn nham nhở của mình, suy nghĩ xem Matt khớp với mô tả về hung thủ của Herbert đến mức nào.
“Dạo này cậu không gặp Ernie Schroeder nhiều.”
Bruno chán chường mở miệng trả lời.