← Quay lại trang sách

MƯỜI SÁU

Âm nhạc chuyển sang giai đoạn chậm buồn của bản “Moondance.” Jack kéo tôi sát vào cho đến khi tôi cảm nhận được hơi thở của anh bên thái dương, và đùi anh sát vào tôi. Chúng tôi nhảy tiếp, còn tôi theo anh cứ mòm mẫm theo anh, hơi trật nhịp, như thể chúng tôi đang đứng trên boong tàu chứ không phải sàn nhà cứng. Nhưng vòng tay anh rất chắc chắn, giữ thăng bằng mỗi lần tôi khẽ lắc lư. Thở sâu, tôi hít vào mùi hương the the của anh. Một làn sương nhẹ của mùi mồ hôi ngay lập tức tỏa ra khắp người tôi như thể làn da tôi đột nhiên bừng tỉnh.

Bản nhạc kết thúc. Tiếng vỗ tay và sự khởi đầu của một điều gì đó mới và tràn đầy năng lượng xâm chiếm không gian. Tôi thật ra thấy bừng tỉnh như vừa có gáo nước lạnh dội vào mặt. Chớp mắt, tôi đi với Jack chen qua đám đông chật cứng. Chúng tôi thường xuyên phải dừng lại để nói chuyện với người quen của Jack. Anh quen tất cả mọi người. Và anh thật sự lão luyện hơn tôi rất nhiều khi đeo khoác lên bộ mặt thân thiện xã giao. Nhưng tôi cảm nhận được sự căng thẳng dữ dội ở cánh tay anh khi anh dẫn đi qua những cuộc chào hỏi, len lỏi tìm kiếm từng khe hở để có thể di chuyển.

Chiếc bánh sinh nhật được thắp nến, và ban nhạc hòa cùng đám đông bài hát “Happy Birthday To You” chuếnh choáng hơi men nhưng to vang. Những miếng bánh phủ sô cô la, mứt và kem tươi được chuyền đi. Tôi chỉ có thể cắn một miếng, vị ngậy dính luôn ở họng tôi. Sau khi tôi nuốt trôi cùng với vài ngụm sâm panh, tâm trạng tôi như được đẩy lên bởi hơi men từ đường và chất cồn. Tôi dễ dàng đi theo Jack khi anh lôi tôi đi.

Chúng tôi dừng lại để chào tạm biệt Churchill và quý bà Vivian bạn ông, nhìn thấy Joe đứng trong góc với một cô gái trẻ, rõ ràng rất thông cảm với câu chuyện cô-bạn-gái-bỏ-rơi-đi-Pháp của anh chàng, rồi tôi vẫy tay chào Haven, Hardy, Gage và Liberty khi đi ngang phòng.

“Em nghĩ chúng ta nên đưa ra lý do gì đó để về sớm,” tôi nói với Jack. “Nói với họ em cần kiểm tra cậu bé, hay--”

“Họ biết vì sao mình về trước.”

Chúng tôi không nói chuyện nhiều trên đường về 1800 đường Main. Cảm xúc giữa chúng tôi còn quá mới mẻ. Tôi chưa hiểu về Jack đủ để thoải mái với anh – mối quan hệ của chúng tôi cần phải được khám phá.

Nhưng tôi đã kể cho Jack nghe về cuộc nói chuyện với Dane, và anh lắng nghe chăm chú. Tôi nhận ra dù Jack hiểu rõ quan điểm của Dane, nhưng ở một mức độ nào đó anh không hề chấp nhận được nó. “Lẽ ra anh ta phải đấu tranh vì em,” Jack nói. “Anh ta lẽ ra phải đá bay đít anh đi mới phải.”

“Sao có thể làm được điều đó?” tôi hỏi. “Cuối cùng thì nó là lựa chọn của em cơ mà, phải không?”

“Đúng thế, em có lựa chọn của em. Nhưng nó không thay đổi thực tế là anh ta lẽ ra nên truy sát như như một tên Viking khát máu vì anh cướp người phụ nữ của anh ta.”

“Anh không chiếm được em” tôi cãi.

Anh liếc sang tôi có chủ ý. “Chưa thôi.”

Và trái tim tôi đập loạn xạ trong một nhịp điệu chuệch choạc.

Chúng tôi đi lên phòng của anh, nơi tôi chưa từng đến, cách phòng tôi vài tầng, có cửa sổ lớn nhìn ra khung cảnh Houston, ánh đèn của thành phố lấp lánh như những viên kim cương óng ánh trên màn nhung.

“Em nói với cô trông trẻ mấy giờ thì em về?” Jack hỏi, khi tôi quan sát căn hộ. Căn phòng rộng và sành điệu, với nội thất da sẫm màu, điểm xuyết vài trang trí đồ họa, những bức rèm vải có màu kem sô cô la pha xanh.

“Em nói khoảng 11 giờ.” Tôi chạm vào mép một chiếc bát thủy tinh màu xanh được trang trí theo hình xoắn ốc. Ngón tay tôi trông run rẩy rõ ràng. “Căn hộ này đẹp quá.”

Bước đến sau tôi, lòng bàn tay Jack khẽ chạm vai tôi, trượt xuống cánh tay, hơi ấm từ dôi tay anh khiến cho làn da mát mẻ của tôi khẽ nhói lên dễ chịu. Anh nâng một bàn tay tôi lên. Nắm tay những ngón tay lạnh giá của tôi chặt hơn, Jack cúi miệng xuống nếp gấp nhạy cảm ở cổ tôi. Có một lời hứa đầy nhục dục trong cái cách môi anh rà lên da tôi.

Khi anh tiếp tục hôn tôi ở đó, tìm kiếm vùng nhạy cảm nhất, rồi khi tìm thấy thì tôi gần như dựa hẳn vào anh.

“Jack… Anh không còn giận vì Dane ngủ qua đêm nữa chứ?”

Bàn tay anh lang thang phía trước người tôi, vẽ lên từng đường cong hay vùng bằng phẳng, dừng lại ở mỗi nơi tôi run lên đáp ứng. Cơ thể tôi căng lên trong nỗi đau đớn đầy hoan lạc. Tôi lờ mờ nhận ra anh đang thám hiểm, nhẹ nhàng sàng lọc từng cơn run rẩy và co giật ở mọi nơi tôi nhạy cảm nhất.

“Thực sự thì, Ella… mỗi lần nghĩ đến, anh chỉ muốn bẻ cái xà beng ra làm đôi.”

“Nhưng có chuyện gì xảy ra đâu,” tôi cãi lại.

“Đó là lý do duy nhất để anh không săn đuổi và đánh gục hắn.”

Tôi không thể nói được câu nói đó ẩn chứa bao nhiêu phần là sự phô trương nam tính, bao nhiêu phần là ý định thực của anh. Tôi cố gắng nói bằng giọng mỉa mai tỉnh táo, dù rất khó khi cảm nhận ngón tay anh trượt vào trong mép cổ áo của tôi. “Anh không có ý định trút giận lên em đấy chứ?”

“E là thế.” Nhịp thở anh ngắt quãng khi phát hiện ra tôi không mặc áo lót. “Đêm nay em ở đây là vì như thế, mắt xanh ạ.” Bàn tay anh chậm rãi trượt sỗ sàng quanh bầu ngực tròn nặng trĩu của tôi. Tôi dựa vào anh, tròng trành trên đôi giày cao gót. Núm vú tôi chọc giữa những ngón tay anh, rồi anh âu yếm mơn trớn nó, ngón tay cái miết lên làm nó dựng lên như nụ hoa mới hé.

Anh xoay tôi lại đối diện anh. “Em đẹp quá,” anh thì thầm. Đôi tay anh lướt xuống thấp hơn, lần theo lớp vải bó sát của chiếc váy. Khuôn mặt anh chăm chú, đôi lông mi hơi cụp xuống rủ bóng xuống đôi gò má gầy. Rồi anh dịu dàng thì thầm một từ tôi gần như không nghe thấy. “Của anh.”

Tôi mụ mị nhìn vào đôi mắt sẫm màu và chậm chạp lắc đầu.

“Có,” Jack nói, rồi anh ghé miệng anh xuống tôi. Tôi bất lực đáp lại, tay tôi níu lấy phía trước áo anh. Ngón tay anh lùa vào tóc tôi, bám chặt vào từng nếp uốn ở da đầu, rồi anh tập trung vào miệng tôi, tìm kiếm vào nếp góc sâu hơn, mật thiết hơn, cho đến khi cả cơ thể tôi tỏa nhiệt.

Nắm lấy tay tôi, Jack kéo tôi vào phòng ngủ. Anh bấm lên một trong 3 cần gạt đèn, ánh sáng không rõ bắt đầu từ đâu dè dặt len lỏi đầy căn phòng. Tôi quá ngây ngất để nhận biết được đồ vật xung quanh, chỉ chú ý đến chiếc giường lớn trải chăn màu hổ phách và hàng dặm lớp ga trắng bằng lụa.

Tôi hắng giọng cất tiếng như bình thường, như thể chuyện này chẳng có gì to tát. “Thậm chí còn không có âm nhạc để quyến rũ em sao?”

Jack lắc đầu. “Anh thường làm việc này theo kiểu cappella 36 .”

“Có nghĩa không có nhạc đệm à 37 ?”

“Không, anh không tự làm kể từ khi anh 14 tuổi cơ.”

Tràng cười của tôi tắc nghẹn khi Jack với tay khẽ giật cái khóa nhỏ xíu khóa phía trước thân váy của tôi. Hai bên khóa mở ra, hé mở trọn vẹn bầu ngực căng tròn, rồi đến đôi tất lụa trắng của tôi.

“Nhìn em kìa,” anh thì thầm. “Thật là tội ác nếu để em mặc quần áo.” Anh tuột váy ra khỏi vai tôi cho đến khi nó rơi xuống sàn. Màu đỏ tràn khắp từ đầu đến chân tôi khi tôi chỉ đứng đó trên đôi giày cao gót và đôi tất.

Lóng ngóng vội vã, tôi giật chiếc áo sơ mi đen của anh, và Jack giúp tôi tuột áo ra khỏi người anh. Ngực anh có đường nét mạnh mẽ và khỏe khoắn, những múi cơ lớn nổi lên, xen kẽ những múi cơ nhỏ hơn. Tôi ngập ngừng chạm vào lớp lông ngực xù xì sẫm màu, lùa tay vào. Chạm vào anh thích phát điên lên được. Tôi để anh kéo tôi vào sát hơn, đôi tay anh vòng quanh tôi, và đôi tay tôi trượt quanh lưng anh. Lớp lông ngực cù vào ngực tôi, còn nụ hôn dài ngọt ngào quét qua tôi một cơn lũ cảm xúc.

Cảm nhận cách tôi dán chặt vào người anh, hông tôi róng riết ôm ấp quanh hình dáng căng cứng của anh, Jack khẽ cười buông tôi ra. “Chưa đâu.”

“Em cần anh,” tôi run rẩy và đỏ lựng mặt. Đây là điều tôi chưa từng nói với một người nào trước đây. Và ngay khi nói ra điều đó, tôi nhớ đến những gì Jack nói ở bãi đỗ xe: “… vì em biết nếu em bắt đầu điều gì đó với tôi, nó sẽ đi đến một nơi mà em và Dane chưa từng được đến.” Đó là sự thật. Thật một trăm phần trăm. Tôi sẽ để Jack đến gần tôi hơn cả sự gần gũi thể xác đơn thuần. Sự khốc liệt của rủi ro tôi định liều thử làm tôi sợ chết khiếp.

Cảm nhận được sự hoảng hốt của tôi, Jack kéo tôi vào giữa hai đùi anh và ôm tôi nép vào ngực. Anh im lặng ôm tôi với sự nhẫn nại vô bờ bến.

“Em đoán…” cuối cùng tôi cũng cố cất lời, “Em không cảm thấy được an toàn tuyệt đối.”

“Có lẽ vì đúng là em không đang an toàn.” Jack móc những ngón tay vào cạnh quần tất, kéo nó xuống. “Nhưng chỉ vài phút nữa thôi, em yêu, em sẽ không thèm bận tâm đến điều đó nữa.”

Sững sờ, tôi để anh cởi quần tất ra, và tuân theo khi anh giục tôi ngồi trên mép giường. Tôi cố với xuống đôi giày bạc.

“Đừng,” Jack thì thào, ngồi bệt xuống trước mặt tôi. Anh dùng tay đẩy đùi tôi mở rộng ra, khuôn mặt anh căng thẳng.

Tôi cố khép đùi lại. “Đèn,” tôi xấu hổ thốt lên nhưng Jack ấn tôi ngồi yên, lờ đi khi tôi oằn lên chống cự, anh cúi về trước và ấn miệng anh vào tôi, ở đó, và trong một nụ hôn tìm kiếm trọn vẹn. Chỉ trong vài giây tôi rên rỉ, bất động một chỗ khi khoái cảm cuộn lên và bùng nổ với từng cái lướt lụa là của lưỡi anh. Nó cứ tiếp tục, tiếp tục cho đến khi ham muốn trở nên quá nhiều, tôi níu lấy đầu anh mạnh hơn, gần hơn. Anh túm lấy khuỷu tay tôi, kéo sang hai bên, và giữ ở đó.

Bị anh kìm kẹp, mở rộng, tôi hít vào từng tiếng thét nhỏ khi anh nhấm nháp và lướt lên nhẹ nhàng thưởng thức chốn mềm mại, và khoái cảm dâng lên cho đến khi các cơ bên trong tôi bỗng nhiên siết lại điên cuồng.

Jack thả tôi ra, để tôi loạng choạng. Tôi yếu ớt, bất lực, mạch tôi đập cuồng loạn. Khi anh đứng giữa hai đùi tôi, tôi với lên phía trước quần để cởi nó ra. Đôi tay tôi lóng ngóng như đang đeo găng.

Jack đã bị khuấy động nặng nề, cái mập mạp cương cứng sẫm màu căng phồng lên. Tôi bối rối chạm vào anh, ôm chặt sức nặng đang đập rộn ràng, thở vào cái đầu đang phồng lên. Anh bất động, rồi tôi nghe thấy một tiếng rên khẽ. Anh chịu đựng từng cái vuốt ve cẩn trọng của tôi, từ hơi ấm từ miệng khi tôi mút vào, cố gắng nếm và tận hưởng anh nhiều nhất có thể. Nhưng chỉ trong một lúc ngắn ngủi, anh kéo tôi ra, chửi thề, “Không được… anh không chịu được. Anh gần quá rồi. Anh quá…đợi đã, Ella…”

Trút bỏ quần áo, anh lên giường với tôi, kéo tôi vào giữa giường. Anh dành một phút dài lê thê để tháo giày tôi ra, mở cái khóa kéo nhỏ xíu để có thể tuột nó ra khỏi gót chân tôi. Rồi anh lại đè lên tôi, miệng anh gắn lên ngực tôi, một đùi anh kiên quyết chèn vào giữa hai chân tôi. Tôi với lên anh, bàn tay tôi trải rộng ấn lên bề mặt uốn cong của lưng anh. Miệng anh tìm thấy miệng tôi, và tôi ưỡn lên quằn quại, bất lực rên rỉ. Siết chặt tôi, anh lăn cả hai nằm nghiêng, tay anh lang thang khắp nơi.

Hai chúng tôi vấn vít vào nhau theo một nhịp độ chậm rãi trên chiếc giường lớn. Cách chúng tôi áp sát rồi trượt ra khỏi nhau như một cuộc chiến đầy nhục dục, khi tôi cố níu anh vào còn Jack thì cố cưỡng lại. Anh trì hoãn, trêu chọc và tra tấn tôi cho đến khi tôi khàn giọng thì thầm cầu xin anh hãy làm điều đó ngay, bây giờ tôi đã sẵn sàng, bây giờ, chính lúc này –

Anh lật tôi nằm ngửa và mở rộng hai đùi tôi ra. Tôi làm theo với một tiếng rên mong đợi, ưỡn hông lên.

Anh đi vào tôi, cả thế giới như ngưng lại khi tôi cảm nhận anh dày sít trượt vào. Tôi bám lấy vai anh, móng tay tôi bấm vào da anh. Đẩy sâu hơn vào cơ thể run rẩy của tôi, Jack thì thầm hứa hẹn sẽ rất nhẹ nhàng với tôi, chỉ cần tôi thả lỏng, thả lỏng… rồi anh đi vào sâu hơn và neo ở đó, khi tôi cảm thấy mình oằn lên dưới nhịp độ chậm rãi.

Mặt anh ngay phía trên mặt tôi, đôi mắt sẫm lại chói sáng như lửa địa ngục. Anh vuốt tóc ra khỏi trán tôi. “Anh sẽ phải quen với anh thôi,” anh thì thầm. Tôi gật đầu đáp lại như bị thôi miên.

Môi anh tìm thấy môi tôi. Anh thúc vào nơi quặn thắt ẩm ướt của tôi một cách nhẹ nhàng mà chỉ một người to lớn mới có thể làm được. Anh nhạy cảm với từng hơi thở và nhịp đập của tôi, tìm kiếm từng chuyển động co giật của tôi, và khi anh tìm thấy, tôi tuyệt vọng thét lên.

Jack gần như tràn ra thỏa mãn. “Em thích thế này à Ella?”

“Vâng, vâng.” Tôi siết lấy lưng anh, hông tôi nâng lên đón lấy sức nặng của anh. Anh cứng, nặng, đâm vào tôi với nhịp độ nghiêm ngặt, và tôi quằn quại bên dưới anh, muốn nó nhanh hơn, mạnh hơn. Một tiếng cười khẽ buột ra theo hơi thở nôn nóng của anh. Anh ấn tôi xuống và ép tôi chấp nhận nhịp độ của anh, và sau một lúc tưởng chừng như vô tận, tôi thấy mình được giải thoát trong khoái cảm. Đầu tôi ngửa ra sau khi tay anh trượt lên cổ tôi, miệng anh lang thang ở họng tôi.

Anh đâm vào tôi với nhịp điệu không ngưng nghỉ, vào nữa, vào nữa, sự cọ xát trượt ra vào ngọt ngào và đầy nhục dục. Tôi vươn tới đỉnh mãnh liệt của khoái cảm, rồi sau đó vỡ vụn ra và tôi ngây ngất choáng váng vì khoái cảm, đầu gối ép sát vào hông anh. Anh vẫn tiếp tục cho đến khi cơn co giật cuối cùng yếu đi, rồi đâm vào vài nhát cuối cho đến khi tìm thấy sự giải thoát của chính mình.

Sau đó, tôi nằm lặng lẽ, run rẩy trong tay Jack, cảm thấy dòng chảy nóng bỏng của anh giữa hai đùi. Tôi quay lại úp mặt vào ngực anh. Cơ thể tôi tràn ngập thỏa mãn, trĩu xuống như trái cây chín mọng ngọt ngào.

“Nghỉ ngơi đi,” Jack thì thầm, kéo chăn lên đôi vai trần của tôi.

“Em không thể,” tôi lơ mơ. “Em phải xuống phòng. Cô trông trẻ…”

Anh hôn tóc tôi. Giọng anh nhẹ như nhung. “Vài phút thôi. Anh sẽ canh chừng cho.”

Vùi mặt vào anh đầy biết ơn, tôi gà gật ngủ thiếp đi.

Một lúc sau, tôi trở người, nhấp nháy mắt, nhận thức dâng lên tôi như trong mơ, rằng có điều gì đó đã thay đổi. Tôi. Tôi cảm thấy không chắc chắn, chông chênh, nhưng lại là cảm giác tốt đến kỳ lạ.

Jack đang chống một khuỷu tay lên, nhìn xuống tôi với vẻ cực kỳ ngạc nhiên. Một ngón tay anh lần theo viền môi tôi. “Đây là là tuyệt nhất của anh, Ella. Thậm chí anh còn không nghĩ có một lần nào đủ tuyệt để xếp thứ hai nữa.”

Tôi nhắm mắt lại khi anh lần theo đường nét cặp lông mày. Rồi tôi nhận ra sự khác biệt giữa tình dục suôn sẻ với tình dục đến mất trí chính là bởi sự quan tâm tôi chưa từng có được từ Dane. Jack hoàn toàn chìm đắm vào tôi, cực kỳ tập trung vào từng sự đáp lại của tôi. Ngay cả bây giờ anh chạm vào tôi như thể sự tiếp xúc giữa hai cơ thể cũng có ngôn ngữ riêng. Những ngón tay anh âu yếm trượt xuống cổ họng tôi. “Da em thật mềm mại,” anh thì thầm. “Tóc em rất mượt mà. Anh thích cảm giác được chạm vào em … thích cách em chuyển động…” Ngón cái của anh mơn trớn quanh đường viền quai hàm tôi. “Anh muốn em tin tưởng anh, Ella. Anh muốn từng phần trong em. Ngày nào đó em sẽ giải phóng bản thân mình cho anh.”

Tôi quay mặt vào bàn tay Jack, ấn một nụ hôn vào lòng bàn tay anh. Tôi biết anh nói gì, biết anh muốn gì, và tôi không biết làm thế nào để cho anh biết điều đó là không thể. Tôi sẽ không bao giờ có thể lạc mất bản thân hoàn toàn khi làm tình – có một khối tự vệ trong bản ngã của tôi mà không ai có thể với tới được. “Em mới làm tình dưới ánh đèn,” tôi nói. “Vì Chúa, như thế còn chưa đủ hay sao?”

Anh cười và hôn tôi.

Dù đã thỏa mãn, cảm giác miệng anh trên miệng tôi cũng đủ làm tôi run rẩy. Đặt bàn tay lên chỗ hõm ở vai anh, tôi lần theo múi cơ uốn cong phồng lên. “Lúc tối em thấy anh đứng với Ashley ở bữa tiệc,” tôi nói. “Cô ấy rất đẹp.”

Miệng Jack nhếch lên không hề hài hước. “Điều đó sẽ nhạt dần đi khi em càng biết cô ấy nhiều hơn.”

“Hai người nói chuyện gì với nhau thế?”

“Cô ấy than vãn với bất kỳ ai về rắc rối với Pete thôi.”

“Chồng cô ấy à? Anh ấy có ở đó không?”

“Có. Có vẻ như hai người họ làm mọi cách để tránh mặt nhau.”

“Em không biết liệu cô ấy có chung thủy với chồng không,” tôi trầm ngâm hỏi.

“Bản chất không thay đổi,” Jack khô khan nói.

“Buồn quá. Nhưng nó chứng minh điều em luôn nghĩ về hôn nhân: người ta không bao giờ cam kết yêu một người mãi mãi được. Vì đời luôn thay đổi.”

“Không phải tất cả.” Jack nằm ngả xuống gối và tôi trườn tới tựa vào anh, đầu tôi đặt trên hõm vai anh.

“Anh có nghĩ lúc trước cô ấy yêu anh không?” tôi hỏi. “Ý em là, thực sự yêu ấy?”

Anh căng thẳng thở dài. “Anh không biết có chút tình yêu nào từ phía cô ấy hay không.” Anh ngừng lại. “Mà nếu có, anh cũng hủy hoại nó rồi.”

“Hủy hoại nó?” tôi biết đây là lĩnh vực cần tiếp cận rất cẩn trọng, tàn dư của sự tổn thương, hay nuối tiếc, vẫn còn dư âm đâu đó. “Làm thế nào anh hủy hoại nó được?”

“Khi Ashley bỏ anh đến với Pete, cô ấy nói--” Jack ngừng lại thở gấp.

Tôi trèo hẳn lên người anh, trải người tôi lên khắp khuôn ngực rắn chắc xù xì của anh. “Niềm tin đến từ hai phía đấy Jack.” Tôi với tới đám lông ngực lộn xộn và lùa tay vào. “Anh có thể kể cho em nghe mà.”

Jack tránh nhìn tôi, trán anh rắn hoàn hảo như một mặt đồng xu sáng bóng. “Cô ấy nói anh muốn quá nhiều. Rằng anh quá đòi hỏi. Thiếu thốn.”

“Ôi.” Tôi biết đó chính là lòng tự tôn đàn ông trong Jack, đó là điều tồi tệ nhất một người phụ nữ từng nói với anh. “Anh có như vậy không?” tôi hỏi với giọng đương-nhiên-như-thế. “Hay vì Ashley chỉ cố trút hết tội lỗi lên đầu anh khi cô ta phản bội anh? Vì chưa bao giờ hâm mộ kiểu bào chữa tại-anh-mà-em-phải-làm-như-vậy cả.”

Sự căng thẳng rời khỏi người anh. “Chắc như quỷ là Ashley không bao giờ chịu trách nhiệm vì bất cứ cái gì. Nhưng sự thật là anh có lẽ cũng là một cái nhọt dưới mông. Anh không làm cái gì nửa vời, kể cả trong tình yêu.” Anh ngừng lại. “Anh có tính chiếm hữu.”

Có vẻ như anh tin là anh đang nói cho tôi biết điều gì đó mới mẻ. Tôi cắn phía trong môi dưới để nín cười. “Không đùa nhé,” tôi nói. “Tin tốt này Jack, em không gặp khó khăn gì khi yêu cầu anh vẽ ra ranh giới đâu.”

“Anh đã thấy rồi.”

Chúng tôi nhìn nhau khi nụ cười chạm vào môi cả hai.

“Vậy,” tôi tiếp, “sau khi Ashley phản bội anh, anh dành cả vài năm sau đó với bất kỳ cô gái nào trong tầm mắt, để chứng minh cô ấy đã đánh mất thứ gì à.”

“Không, chẳng liên quan gì đến Ashley cả. Chỉ là anh tình cờ thích sex, thế thôi.” Tay anh trượt xuống mông tôi.

“Không đùa đâu đấy,” tôi bật cười và lăn tránh anh, nhổm dậy khỏi giường. “Em cần đi tắm.”

Jack lập tức bước theo tôi.

Tôi dừng phắt lại khi đèn nhà tắm bật lên, một không gian huyền ảo với tủ gỗ hiện đại và bồn rửa sang trọng. Nhưng vòi hoa sen mới là thứ làm tôi á khẩu, trong một căn phòng kính, có ốp đá nguyên khối và đá hoa cương, với hàng dãy ổ số, van lật và nhiệt kế. “Sao lại có một nhà rửa xe trong nhà tắm của anh thế?”

Jack bước qua tôi, mở cửa kính bước vào trong. Khi anh lật mở van và điều chỉnh nhiệt độ trên mặt số, các tia nước phun ra từ mọi góc, hơi nước bay lên thành từng làn khói trắng. 3 dòng nước như mưa tuôn chảy từ trên trần xuống.

“Em có định vào không?” giọng Jack hòa vào tiếng nước chảy.

Tôi bước đến cánh cửa và đi vào trong. Jack thật lộng lẫy, người anh thon gọn, làn da như đồng thau, một dòng nước lấp lánh chảy dọc da anh. Bụng anh căng chắc như trống, lưng anh bóng bẩy đầy cơ bắp.

“Em ghét là người nói với anh điều này,” tôi nói, “nhưng anh cần luyện tập đi. Một người ở tuổi anh không nên buông thả mình như thế.”

Anh nhe ra cười ra hiệu cho tôi đến gần anh. Tôi liều bước vào giữa thác nước, chịu đựng hơi nóng đến từ mọi phía. “Em đang chết đuối,” tôi nói, thổi phì phì, rồi anh lôi tôi ra khỏi chỗ nước dội thẳng từ trên xuống. “Em đang tự hỏi anh đang lãng phí bao nhiêu nước đấy.”

“Em biết đấy Ella, em không phải người phụ nữ đầu tiên tắm trong này với anh--”

“Em sốc quá.” Tôi dựa vào anh khi anh xoa sữa tắm lên lưng tôi.

“—nhưng chắc chắn em là người đầu tiên lo lắng về chuyện lãng phí nước.”

“Anh nói xem, bao nhiêu nước?”

“Mỗi phút mất khoảng 40 lít, khoảng khoảng đó.”

“Ôi trời ơi. Nhanh lên nào. Chúng ta không thể ở đây lâu được. Chúng ta sẽ phá vỡ hệ sinh thái cân bằng mất.”

“Đây là Houston, Ella. Hệ sinh thái không để ý đến điều đó đâu.” Lờ đi sự phản đối của tôi, Jack xoa sữa tắm và gội đầu cho tôi. Cảm giác tuyệt đến mức cuối cùng tôi cũng ngậm miệng lại và chỉ đứng đó, để cho đôi tay mạnh mẽ trơn mượt của anh trượt khắp người khi tôi hít vào hơi nóng ẩm ướt. Rồi tôi tắm cho anh, mơ màng lướt những ngón tay qua lớp lông ngực đẫm xà phòng, lần theo những đường nét nam tính mạnh mẽ tuyệt vời trên cơ thể anh.

Có cảm giác không thực về tất cả những chuyện này, với ánh sáng bảng lảng và làn nước thấm đẫm da chúng tôi, khoái cảm nhục dục trần trụi không cho phép một chút e lệ nào. Miệng anh siết chặt miệng tôi trong những cái hôn sâu ẩm ướt, tay anh trượt xuống giữa hai đùi tôi, những ngón tay dài nhẹ nhàng trêu chọc. Tôi ép má tôi xuống vai anh, thở dốc.

“Lần đầu tiên gặp em,” Jakc thì thầm trên mái tóc ẩm ướt cả tôi. “Anh nghĩ mọi thứ về em thật dễ thương, làm anh gần như không thể chịu đựng nổi.”

“Dễ thương á?”

“Theo nghĩa gợi cảm.”

“Em thấy anh gợi cảm theo kiểu nổi loạn. Anh--” tôi dừng lại, mắt tôi mờ đi khi anh trượt những ngón tay vào trong tôi, “-không phải kiểu của em.”

Tôi thấy anh mỉm cười trên đầu tôi. “Thật không? Vì giờ thì anh thấy kiểu của anh có vẻ hợp với em lắm đấy.” Anh nhấc một chân tôi gác lên một thành kệ hình cây bách trang trí. Tôi níu vào anh, yếu ớt vì dục vọng. Anh ấn vào tôi dọc suốt theo chiều dài cơ thể tôi, ham muốn cứ đẩy qua đẩy lại giữa chúng tôi. Cẩn thận, căng thẳng, anh mở rộng tôi ra, đặt mình vào rồi trượt sâu bên trong. Hai tay anh ôm chặt mông tôi, những ngón tay anh bấm chắc vào. Chúng tôi đứng như thế trong một lúc, cơ thể tôi bất động, tràn đầy và bị chiếm hữu.

Tôi nhìn, rồi chớp mắt, vào gương mặt sẫm màu ẩm ướt của anh. Không hề vội vã để được thỏa mãn, chỉ nhàn nhã khám phá. Tôi róng riết thít quanh anh khi anh giữ tôi đứng chắc để bắt đầu nhịp điệu chậm, xoáy vào trong. Tôi thấy như tôi là điểm duy nhất trên vũ trụ.

Mỗi lần anh đâm vào, tôi rùng mình và giữ chặt vai anh, còn anh ôm tôi chặt hơn. Khoái cảm dâng lên như muốn làm nhũn xương tôi. Tôi thấy lưỡi anh liếm dòng nước nóng hổi ở cổ, ở tai tôi. Tôi quằn quại, người trượt đi trong vòng tay anh, chân tay lóng ngóng và yếu ớt.

Nhưng không hề cảnh báo trước nhịp điệu ngưng khựng lại, anh rút ra, để lại tôi hoang dại, run rẩy. “Đừng,” tôi nói, bám vào anh. “Đợi đã, em chưa… Jack….”

Anh tắt công tắc, thác nước tắt lịm.

“Em vẫn chưa xong,” tôi thống thiết nói với anh khi anh quay lại.

Jack còn dám nhe ra cười. Nắm lấy vai tôi, anh dẫn tôi ra khỏi cabin tắm. “Anh cũng chưa.”

“Vậy sao anh dừng lại?” Trong thâm tâm tôi tự xin mình tha thứ vì đã cầu xin. Bất kỳ người đàn bà nào rồi cũng phải cầu xin trong tình huống như thế này.

Anh với lên lấy một cái khăn bông tắm màu trắng rồi lau khô người tôi. “Vì em sẽ gặp nguy hiểm khi lên đỉnh trong tư thế đứng. Lúc đó cơ bắp ở chân em không làm việc nữa.”

“Em vẫn đang đứng đây mà!”

“Gần như thôi.” Anh lau khô tóc tôi, rồi lấy một cái khăn khác tự lau cho mình. “Thừa nhận đi Ella – em tuyệt nhất khi nằm.” Ném cái khăn sang bên, anh kéo tôi quay lại phòng ngủ. Chỉ trong thoáng chốc, anh bế xốc tôi lên giường như thể tôi chẳng có tý trọng lượng nào.

Tôi hoảng hốt giãy giụa khi người tôi nảy lên trên giường. “Anh làm gì thế?”

“Làm thật nhanh. 11h giờ kém 20 rồi.”

Tôi nhíu mày vén một mớ tóc ướt ra khỏi mặt. “Thế thì đợi đến lúc mình có nhiều thời gian hơn đi.”

Nhưng tôi thấy người tôi bị che phủ bởi một người đàn ông gần 90kg đang khuấy động.

“Anh không thể đi xuống phòng em như thế này được,” Jack nói.

“Tệ quá,” tôi nghiêm nghị. “Anh có thể hoặc đợi hoặc làm nó theo kiểu acappella 38 .”

“Ella,” anh dụ dỗ, “hãy kết thúc chuyện chúng ta mới bắt đầu dưới vòi tắm đi.”

“Nhẽ ra anh phải kết thúc luôn trong đó chứ.”

“Anh không muốn em ngã và bị đập đầu. Hào quang không bao giờ kéo dài trong phòng cấp cứu đâu.”

Tôi khúc khích, và Jack ấn má anh vào bầu ngực mềm mại của tôi. Hơi thở nóng bỏng của anh phả lại đầu đỉnh nhọn lên. Chậm rãi miệng anh mở ra trùm lên nụ hoa, lưỡi anh xoay tròn. Trượt tay quanh cổ anh, tôi hôn lên mái tóc dày ẩm của anh. Anh nhấc môi lên và kẹp lấy nụ hoa giữa những ngón tay, khẽ vuốt ve khi anh quay sang hôn ngực bên kia, hông tôi rướn lên đón sức nặng của anh. Chỉ trong vài giây tôi bốc hỏa. Anh nhấm nháp khắp người tôi như thể tôi là bữa tiệc tự chọn hoang phí, gặm nhấm, ve vuốt, hôn, nâng nhấc và xoay trở để đảm bảo không bỏ sót một nơi nào trên người tôi. Tôi nằm sấp xuống, túm lấy mép chăn bên dưới khi anh nâng hông tôi hướng lên trên.

“Có được không em?” tôi nghe anh thì thầm.

“Được,” tôi hổn hển. “Ôi Chúa, được chứ.”

Trọng lượng nóng rẫy của anh trùm lên tôi từ phía sau, rồi anh thúc vào tôi, tách tôi ra không khoan nhượng. Tôi rên lên trước sự xâm chiếm nặng nề khi anh dễ dàng trượt vào trong tôi ẩm ướt. Tay anh trượt dưới tôi, ngón tay trượt đến đúng nơi tôi cần.

Ngây ngất kẹt giữa cơ thể anh, bàn tay anh, tôi đẩy người lên mời gọi, để anh vào sâu hết cỡ tôi có thể đón nhận. Miệng anh lướt trên lưng tôi, hôn lên xương sống. Anh đợi đến khi tôi đẩy hông lên lần nữa trước khi đâm vào. Tôi nhận ra anh đang để tôi cầm nhịp, từng chuyển động của anh tương ứng với từng chuyển động của tôi. Tôi co thắt thở dốc khi tôi kéo anh vào, níu lấy anh, cảm thấy anh rung lên sâu trong tôi trong khi những ngón tay nhẹ nhàng trêu chọc. Khoái cảm đến cùng lúc cho đến khi tôi không thể phân biệt được nó đến từ đâu. Tôi nắm lấy múi cơ rắn chắc trên khuyủ tay anh, một cánh tay ở gần đầu tôi, một tay ở giữa đùi tôi, và tôi giữ anh ở đó khi tôi đến đỉnh. Khoái cảm căng lên sáng chói, và mỗi lần tôi nghĩ đã hết thì nó lại cuộn xoáy lên lần nữa. Tôi thấy Jack rung lên, hơi ấm của anh tràn vào trong nhịp co giật mạnh mẽ.

Khi cuối cùng cũng lấy lại được hơi thở, anh bật ra vài câu chửi thể. Tôi phải giúi mặt xuống cười lăn lộn dưới lớp chăn, vì tôi hiểu. Cảm giác như, bằng cách nào đó, một điều hoàn toàn bình thường mới được tái tạo lại, và cả hai chúng tôi đều hài lòng với điều đó.

Chúng tôi lóng ngóng mặc quần áo rồi đi xuống phòng tôi. Jack trả hậu hĩnh cho cô trông trẻ đang cố giả vờ lờ đi quần áo xộc xệch của chúng tôi. Sau khi kiểm tra Luke đang ngủ say, tôi nói với Jack rằng anh được chào đón ở lại qua đêm với tôi, chỉ có điều cậu nhóc có thể sẽ làm anh tỉnh giấc.

“Không vấn đề,” Jack đáp, đá văng đôi giày ra. “Dù sao thì ngủ nhiều cũng không nằm trong kế hoạch của anh.” Anh cởi áo phông và quần Jeans ra, trèo lên giường, nhìn tôi thay bộ đồ ngủ. “Em không cần đến nó đâu,” anh nói.

Tôi mỉm cười với hình ảnh anh dựa lưng vào thành giường, đôi tay vắt chéo thoải mái sau đầu. Anh rám nắng và nở nang, vẻ nam tính đối lập với sự mềm mại của lớp vải lụa và đăng ten.

“Em không thích ngủ nuy,” tôi nói.

“Sao không? Em đẹp tuyệt thế cơ mà.”

“Em thích mình luôn chủ động đối phó.”

“Cho cái gì?”

“Nếu có một trường hợp khẩn cấp nào đó – hỏa hoạn hay gì đó…”

“Lạy Chúa, Ella.” Anh phá lên cười. “Nghĩ theo hướng này vậy – ngủ nuy tốt hơn cho môi trường.”

“Ôi thôi đi.”

“Thôi nào Ella. Ngủ vì môi trường đi.”

Lờ anh đi, tôi trèo lên giường, mặc áo phông và quần sooc có in hình chim cánh cụt. Tôi với lên đèn ngủ đứng tắt đèn đi.

Một lúc im rồi, rồi nghe thấy tiếng thì thầm phóng đãng. “Anh thích mấy con cánh cụt của em.”

Tôi lùi lại sát vào anh, đầu gối anh rúc vào đầu gối tôi. “Em đoán mấy bạn gái cùng giường của anh không thường mặc quần sooc lên giường,” tôi nói.

“Không hề.” Tay Jack đậu lại trên hông tôi. “Nếu họ có mặc gì thì cũng thường là váy ngủ xuyên thấu thôi.”

“Nghe có vẻ khá vô vị nhỉ.” Tôi ngáp, thả lỏng người dựa vào cơ thể ấm áp của anh. “Nhưng sẽ có ngày em mặc nó nếu anh thích.”

“Anh không biết nữa.” Jack trầm ngâm nói. Tay anh xoay vòng tròn trên mông tôi. “Anh lại khá thiên vị mấy chú cánh cụt này cơ.”

Ôi trời, tôi tự nhủ, em yêu nói chuyện với anh biết bao. Nhưng tôi vẫn giữ im lặng, vì tôi không bao giờ dùng từ “yêu” với một người đàn ông.