CHƯƠNG XI VẬN MỆNH ĐỔI THAY
Y Vệ Minh biệt hiệu Đạt Anh!
Nghe gọi tên mình, Đạt Anh tiến lên đứng ở chỗ bị cáo nhân. Chàng đưa mắt một lượt quanh mình, nhìn các quan toà, ban hội thẩm và cử toạ ồn ào vô trật tự. Đàn ông có nhiều người mang theo võ khí, đàn bà nhiều người đeo dao găm. Chàng hiểu ngay số phận của chàng là do quần chúng có mặt trong tòa quyết định. Chàng tin tưởng bác sĩ Mai Triết sẽ thuyết phục nổi đám quần chúng ấy đứng về phe chàng.
Chàng bị buộc tội lưu vong. Cuộc thẩm vấn bắt đầu.
Những câu chàng trả lời tòa đều đã được nhạc phụ dặn dò trước nên nghe chừng tòa có vẻ hài lòng lắm. Tiếp đó đến phiên bác sĩ đứng lên nói. Ông đã được nhiều người yêu chuộng, giọng ông lại hùng hồn nên tòa liền tha bổng Đạt Anh. Tức thời đám đông xô nhau tới tỏ cảm tình với chàng một cách vô cùng sôi nổi; đàn ông cũng như đàn bà ôm chặt lấy chồng rồi khiến chàng về nhà như một đấng anh hùng. Ấy quần chúng ái quốc thời ấy đối với những kẻ cùng chung một chí hướng thân thiện là như thế đấy. Nhưng khốn nỗi tinh thần đó nào có bền vững, chỉ một chuyện không đâu là lại biến ngay ra thù hằn và ngờ vực.
Đạt Anh về tới nhà được bình yên vô sự. Bác sĩ phải vào trước để chuẩn bị tư tưởng của Liễu Chi, thế mà vừa trông thấy mặt chồng, nàng đã ngã vào người chàng và ngất đi. Thế là Đạt Anh thoát vòng lao lý nhờ bác sĩ Mai Triết giúp đỡ, nàng Liễu Chi vui mừng khôn xiết và cảm thấy nợ ơn sâu xa người cha đã cứu tử cho chồng nàng. Nàng muốn tức khắc rời khỏi Ba Lê; tuy thế vẫn cần phải có một thời gian để sửa soạn cuộc hành trình. Chưa khởi hành ngay được nàng lo quá. Bác sĩ Mai Triết cự nự:
- Bây giờ chồng con đã bình yên vô sự rồi, sao con vẫn băn khoăn mãi thế?
Chiều tối hôm sau đang lúc nàng Liễu Chi cùng chồng ngồi quanh lò sưởi mọi vật, đều yên tĩnh, thốt nhiên nàng kêu lên:
- Cái vì thế nhỉ?
Mọi người đều lắng tai nghe bên ngoài có tiếng đập mạnh vào cửa:
- Cái gì thế ba ơi! Ba làm thế nào giấu Đạt Anh đi! Ba làm thế nào cứu nhà con với!
Nàng Liễu Chi ghé vào tai cha càng van vỉ, lo sợ đến thất thần. Cửa buồng bỗng mở toang, Bốn người võ trang súng lục và súng trường, kiếm, bước vào:
- Công dân Y Vệ Minh biệt hiệu Đạt Anh đâu?
- Các người là ai mà tìm tôi? - Đạt Anh hỏi.
- Nhân danh Cộng hoà Pháp Quốc chúng tôi tới bắt anh. Vì lẽ gì và tại sao thì ngày mai anh sẽ biết!
Bác sĩ Mai Triết mặt xanh như tàu lá và ngẩn người ra vì kinh ngạc, bèn lên tiếng hỏi:
- Vì đâu lại có chuyện này?
- Công dân bác sĩ, có người tố cáo hắn ta!
- Ai tố cáo?
- Nam và nữ công dân Đại Phát và một người nữa!
- Người ấy là ai?
- Ngày mai sẽ biết!
Thế là một lần nữa Đạt Anh bị cầm tù.