← Quay lại trang sách

Chương 479 Quyết đấu (Hạ)

“Lão Kim...” Hách Liên Uy nơi khóe miệng khụ ra máu tươi, vô lực quỳ rạp xuống đất.

“Hách Liên Uy, rốt cuộc ngươi tỉnh lại rồi?”

Lão Kim vuốt ngực nói.

Chiến trận vừa rồi tuy là hắn làm Hách Liên Uy bị thương nặng nhưng mình cũng bị thương không nhẹ.

“Tỉnh lại là được rồi, đừng để bị lừa nữa.”

Hắn đi ra phía trước ôm lấy Hách Liên Uy.

Hách Liên Uy vừa muốn nói chuyện.

Phác!

Ngực đau xót.

Hắn cúi đầu nhìn lại, quyền của lão Kim đã đâm sâu vào trong ngực hắn.

Cái này... Cái này đến tột cùng là xảy ra chuyện gì.

Hắn giật mình, khó hiểu nhìn lão Kim, nhìn một đôi con ngươi vô tình mà lạnh như băng cùng với một gương mặt biến hóa thành âm trầm kỳ lạ.

Tô Trầm!

Hắn là Tô Trầm biến hóa!

Hách Liên Uy vừa sợ vừa giận.

“A!” Dùng hết lực lượng cuối cùng, Hách Liên Uy thiêu đốt lực lượng cuối cùng của mình, một cổ sóng triều màu vàng ầm ầm bùng nổ.

Từ trong rừng hướng về đây, lão Kim liền nhìn thấy Hách Liên Uy cùng Tô Trầm đang giằng co.

Đối thủ là Tô Trầm thật ra làm lão Kim hơi giật mình.

Nhưng càng làm cho hắn khiếp sợ vẫn là đoạn lời nói của Tô Trầm lúc đó.

Hắn thế mà vọng tưởng lấy một đối hai chiến thắng hai Khai Dương cảnh?

Đúng vậy, tinh anh cấp Phí Huyết vượt cấp đánh bại đối thủ hơn một cấp xác thực ở trên Nguyên Hoang đại lục không phải là chuyện gì hiếm lạ, nhưng đây là chỉ huyết mạch cao cấp áp chế huyết mạch cấp thấp thành nên siêu việt cấp bậc mà thôi.

Nhưng Tô Trầm hắn là loại người gì?

Một cái bình dân vô huyết mà thôi, đến bây giờ ngay cả đạp chân vào huyết mạch tạp nham đều không có, thế mà cũng dám vọng tưởng đến mình là huyết mạch cao cấp, thật là rất tự cao tự đại!

Lão Kim phẫn nộ.

Cho nên ngay sau khi Tô Trầm nói ra lời ấy, lão Kim liền nói: “Chỉ bằng ngươi cũng xứng?”

“Xứng hay không xứng, đánh một hồi chẳng phải là biết?” Tô Trầm trả lời.

“Được, nếu đã như vậy thì ta đây sẽ cùng ngươi đánh giá một phen.” Lão Kim cười lạnh: “Hách Liên Uy, trận này là ta chiến đấu với hắn, ngươi đừng nhúng tay.”

Không có hồi đáp.

Lão Kim sửng sốt, quay đầu nhìn lại thì chỉ thấy Hách Liên Uy đang ngơ ngác nhìn mình, vẫn không nhúc nhích.

Lão Kim sửng sốt: “Hách Liên Uy, ngươi làm sao vậy?”

Hách Liên Uy không có trả lời.

Ngược lại là Tô Trầm đột nhiên vung tay đánh ra một đạo hỏa ưng.

Hỏa ưng này nói đến cũng lạ, bay đến giữa không trung liền tự động nổ tung, nổ ra hoa lửa trực tiếp rơi vào trên người lão Kim, nhưng bởi vì đã mất đi tính ngưng tụ và dễ nổ nên hầu như không gây ra sát thương gì, hẳn là càng giống như đùa dai công kích một thoáng mà thôi.

Lão Kim bị hồ lộng cho giật mình ngây ngẩn, chỉ thấy Hách Liên Uy đột nhiên cười nói: “Lão Kim ngươi đã tỉnh? Thì ra cái này huyễn thuật chó mà là không chịu được đánh, chỉ cần một đánh liền tỉnh lại.”

Cái gì?

Huyễn thuật chó má, rõ ràng là ngươi trúng huyễn thuật mà?

Lão Kim giận dữ, đang muốn nói gì thì đã thấy Hách Liên Uy đột nhiên nhảy lên, cho mình một quyền.

Lão Kim thất thố không kịp phòng bị hắn một kích đánh trúng, dù cho ra tay không nặng nhưng vẫn cả giận nói: “Hách Liên Uy, ngươi thằng ngu này đánh ta làm gì?”

“Ta là đang giúp ngươi.” Hách Liên Uy lại đáp.

Lão Kim bị câu trả lời của hắn làm cho tức giận không biết nói gì, biết hắn đây là bị huyễn thuật do Tô Trầm bố trí lừa gạt.

Tô Trầm huyễn thuật cũng không cao cấp, so với thủ pháp trực tiếp khống chế lòng người của đám người Kim Linh Nhi hiển nhiên kém hơn rất nhiều.

Thế nhưng là thủ đoạn mà Tô Trầm vận dụng lại cao hơn không chỉ một bậc.

Hắn không thể dùng huyễn thuật khống chế lòng người, lại có thể dùng huyễn thuật không ngừng đổi trắng thay đen.

Khi Hách Liên Uy nhìn thấy lão Kim bị khống chế, chính là thân đang trong huyễn thuật.

Cái thời điểm đó, tất cả hành vi của hắn đều chỉ sinh ra trong thức hải, không phải chuyện chân chính xảy ra.

Mà khi Tô Trầm giải trừ huyễn thuật, hành vi của Hách Liên Uy sẽ từ hư ảo hóa thành chân thật, công kích của hắn cũng hóa thành thật.

Lão Kim không rõ ràng lắm đặc điểm huyễn thuật của Tô Trầm, hắn chỉ biết là giờ phút này Hách Liên Uy đã bị Tô Trầm khống chế.

Bất quá lúc này hắn còn không biết cách khắc chế cho nên không có hoàn thủ.

Thế nhưng khi Hách Liên Uy lần thứ hai công kích lại đây, dù là tượng đất cũng có vài phần nóng tính, cho nên lão Kim hồi lại một quyền.

Lần này làm cho Tô Trầm bớt đi việc.

Hách Liên Uy giận dữ: “Lão Kim ngươi con mẹ nó điên rồi hả? Sao lại đánh ta?”

Tô Trầm tức thời sử dụng huyễn thuật, một khắc này Hách Liên Uy nhìn đến cảnh tượng chính là lão Kim hai mắt màu đỏ, như là nhân tính mất hết vậy.

Nhưng hắn không biết, hắn nhìn thấy lão Kim kia chỉ là ảo giác, lão Kim chân chính lại bị hắn hóa thành bộ dáng của Tô Trầm. Thời điểm hắn toàn lực công kích Tô Trầm, cũng chính là thời điểm toàn lực công kích lão Kim.

Đối với Tô Trầm mà nói, đây chính là phần khó khăn nhất.

Huyễn thuật của hắn chỉ có thể chế tạo huyễn cảnh, đổi trắng thành đen, cũng không thể nào khống chế người, muốn cho Hách Liên Uy một mặt ở trong huyễn cảnh nhận lầm lão Kim là Tô Trầm, một mặt lại ở trong chân thật công kích lão Kim, lấy năng lực Hải Thị Thận Lâu chuyện này là không làm được.

Cũng may là Tô Trầm ít nhất còn có một vật.

Mê hồn thuật!

Năm đó Kim Linh Nhi dạy hắn Mê hồn thuật, là một loại thuật pháp sử dụng rất hạn chế, nhưng có thể ở trong chân thật sinh ra ảnh hưởng nhất định.

Lúc trước người Bạch gia chính là chịu ảnh hưởng của Mê hồn thuật nên mới xuống tay với quản gia của mình.

Điều kiện sử dụng Mê hồn thuật tương đối cao, Tô Trầm không có nhiều điều kiện như vậy đi ảnh hưởng Hách Liên Uy, cũng may mắn là cũng không cần ảnh hưởng quá nhiều.

Nháy mắt ở trong Hải Thị Thận Lâu của Hách Liên Uy, Tô Trầm dùng Mê hồn thuật hướng dẫn Hách Liên Uy. Xác thực phải nói là hắn không phải cho Hách Liên Uy nhận lão Kim thành Tô Trầm, mà chỉ là dùng ảnh hưởng của mình thêm vào trên người lão Kim, nếu lúc trước Hách Liên Uy có quan sát cẩn thận thì sẽ phát hiện lúc đó nhìn thấy “Tô Trầm” kia, hình ảnh thật ra sẽ có chút mơ hồ, như là đồ vật bị tu sửa qua.

Đáng tiếc hắn không có, dưới chỉ dẫn bằng Mê hồn thuật của Tô Trầm, Hách Liên Uy hoàn toàn mất đi năng lực phân rõ ràng, lại thêm vào Hắc ám liên hoa lẫn lộn tầm nhìn, làm cho hắn lại càng không thể nhận ra thật giả.

Đồng dạng, lão Kim cũng không biết chính hắn thật ra đã bị Hải Thị Thận Lâu ảnh hưởng.

Chuyện này khác với Hách Liên Uy, Hải Thị Thận Lâu chủ yếu ảnh hưởng ở phương diện nhìn rõ của lão Kim, như vậy thì có thể cho lão Kim sờ không được huyễn thuật của Tô Trầm, nghĩ lầm đây là một loại năng lực khống chế người trực tiếp mà không cần phải thông qua thủ đoạn để lừa gạt đổi trắng thay đen.

Sai lầm này lý giải tại sao hắn lại bỏ lỡ cơ hội làm Hách Liên Uy tỉnh lại, kết quả là một hồi đại chiến với Hách Liên Uy.