← Quay lại trang sách

Chương 487 Muốn người

Lúc này Hình Sát Bắc nói: “Tô Trầm, chuyện Liễu Vô Nhai ngươi có thể định án, nhưng mấy người Đoạn Phong đừng trách lão tử không khách khí.”

“Không phải ngươi đã làm rồi hay sao?” Tô Trầm cười lạnh: “Đúng rồi, ngươi thân là Đô Ti, muốn bắt vài tên thủ hạ, đó là quyền lợi của ngươi. Nhưng nếu đã hạ ngục thì ta nên biết một chút, còn có quyền đi tìm đọc hồ sơ, chứng cứ phạm tội. Ta không bảo bọn họ vô tội, xin Hình Đô Ti lấy ra toàn bộ chứng cứ điều tra.”

“Nếu là ta không cho ngươi thì sao nào?” Hình Sát Bắc hỏi ngược lại.

“Không cho thì không cho.” Ra ngoài dự định, Tô Trầm lại trở sang mãnh liệt cường ngạnh nói: “Tào Chính Quân, có nghe hay không? Bản nhân là Nguyên Đô Thự Tri Hành, yêu cầu tìm hồ sơ nhất án đám người Đoạn Phong cấu kết thủy phỉ, mưu hại thương đội, Hình Đô Ti cự tuyệt cung cấp hồ sơ ghi chép, hiện tại bản quan có quyền hoài nghi là Hình Đô Ti hãm hại trung lương!”

“Tiểu nhân đã rõ!”

Hình Sát Bắc hừ lạnh một tiếng: “Muốn kiện thượng cấp thì tùy ngươi, ta chỉ sợ ngươi kêu nát trời cái tin tức này cũng không truyền được đến thượng cấp!”

Hắn dám làm như thế tự nhiên hoàn toàn tin tưởng chính mình.

“Vậy ta thì sao?”

Một thanh âm đột nhiên vang lên ở đây.

Hình Sát Bắc nghe tiếng ngẩng đầu, liền thấy cách đó không xa có một thanh niên trẻ tuổi đang chậm rãi đi đến.

Người thanh niên này thanh sam thêu long vân cửu thú có thiếp vàng, thắt lưng là triều ngọc mãng đái, đỉnh đầu trường mạo, dưới khố còn mang một thanh cửu phẩm nguyên khí Phượng Nhãn Đao, chính là trang bị tiêu chuẩn Thiên Cơ Vệ.

Thiên Cơ Vệ là cận vệ Thiên tử, có thể thay Thiên tử làm việc, thế nào lại xuất hiện ở chỗ này?

Hình Sát Bắc lập tức hoảng.

Thiên Cơ Vệ không phải là những quan viên kia, đó là người có thể thông thẳng tới vua.

Nếu có Thiên Cơ Vệ mang chuyện ở xảy ra ở đây báo lên bên trên, thì Hình Sát Bắc tuyệt đối không có kết cục tốt.

Hắn thoáng cái đứng dậy: “Không biết các hạ là vị đại nhân nào? Ta cùng Thiên Cơ Vệ Lý đại nhân, Bạch đại nhân đều rất thân thuộc.”

“Ta gọi là Vân Báo, ngươi không cần kéo tên hai người này, ta không quen bọn họ, cũng không muốn quen.”

Vân Báo trước sau như một nói chuyện trực tiếp không nể mặt, đi vào bên người Tô Trầm liền trực tiếp đứng lại, cứ như vậy nhìn Hình Sát Bắc.

Hình Sát Bắc nhìn Tô Trầm, lại nhìn Vân Báo, đã có chút hiểu ra cái gì.

“Vân đại nhân là Thiên Cơ Vệ vừa nhận chức?”

“Đúng thì thế nào?”

“Ta nhìn Vân đại nhân tuổi không lớn, chắc là không phải từ trong học viện đi ra chứ?”

“Tiềm Long viện.” Vân Báo trực tiếp trả lời.

“Quả là thế.” Hình Sát Bắc đã rõ: “Nhưng là Thiên Cơ Vệ dù có quyền tùy cơ ứng biến, lại chung quy lấy thủ hộ quốc chủ, tiêu diệt làm loạn làm nhiệm vụ của mình. Chuyện Nguyên Đô Thự, tựa hồ các hạ không nên xen vào đi?”

“Vị tất là như vậy, Thiên Cơ Vệ còn có trọng trách giám sát bách quan, lại trị thanh minh. Nếu có người ở nơi này bất mưu kỳ sự, mưu lợi bản thân, thậm chí tư thiết Hình đường, gây họa người một nhà thì Thiên Cơ Vệ ta đây có quyền giám sát cùng đốc thúc.”

Không thể không thừa nhận, sau nửa năm huấn luyện ở Thiên Cơ Vệ, Vân Báo nói chuyện quả nhiên tiến triển rất nhiều, ít nhất sẽ không có nói lời phổ thông.

Nếu đổi lại là trước kia, hắn nói nửa câu đều sẽ là “Lão tử muốn nhúng tay vào.”

Thiên Cơ Vệ có chức trách giám sát bách quan, lại trị thanh minh thật ra là quyền không rõ ràng. Quan gia một mặt không cho Thiên Cơ Vệ quyền giám sát bách quan nhưng xác thực có giao cho bọn họ sứ mệnh như vậy, làm cho quyền giám sát bách quan này có chút phiêu, không chân thực cho lắm.

Quyền bính chân chính của Thiên Cơ Vệ là nắm trong tay sát phạt, đưa thẳng lên trên, về phần giám sát bách quan thì không nói đến. Đương nhiên phải có chứng cớ rơi vào tay hắn thì hắn mới hướng lên trên trình bày, lúc đó ngươi xui xẻo chất chồng. Còn không có chứng cứ mà nói thì không cần nói.

Hiện tại Vân Báo liền coi cái này làm cớ, hắn không cầu thẩm án, nhưng nếu Hình Sát Bắc dám vi phạm trình tự cưỡng chế hồ sơ thì hắn có thể báo lên trên.

Hình Sát Bắc tân quan nhận chức, không muốn vừa đến đã bị người cáo hắc trạng, chỉ có thể phẫn nộ nói:

“Tào Chính Quân, mang chứng cớ đưa cho Tô Tri.”

Rất nhanh một quyển hồ sơ đã hiện ra trước mặt Tô Trầm.

Tô Trầm cẩn thận nhìn hồ sơ, chỉ thấy mặt trên ghi lại bốn người Đoạn Phong đã cấu kết thủy phỉ ra sao, ở Thanh Hà thủy đạo bố phục thiết bộ, phục kích đội thuyền, nhân chứng vật chứng đều có.

Làm thành rất giống.

Tuy biết là giả, nhưng nếu nhìn hồ sơ cùng tư liệu liên quan thì thật đúng là rất rõ ràng.

Nhưng có làm thành thật, chung quy vẫn là giả, không thể che giấu sự thật.

Một đường xem xuống, Tô Trầm cười nói: “Có ý tứ, Hình đại nhân, ở đây bên trên có nói là đám người Đoạn Phong bán tin tức đội thuyền xuất hành cho thủy phỉ, mới dẫn đến đội thuyền bị giết, là như thế phải không?”

“Thì thế nào?”

“Cũng không có gì, chính là muốn hỏi bọn họ sao lại biết thời gian xuất hành cùng lộ tuyến của đội thuyền? Nguyên Đô Thự không có phụ trách cửa hàng làm việc nhỉ?”

“Bọn họ mua được thủ hạ Hà gia, có được tin tức. Nhân chứng đã có, Tào Chính Quân, đem người...”

“Không cần dẫn đến, ta không có hứng thú với nhân chứng kia. Chỉ là ta cảm thấy có ý tứ, thủ hạ Hà gia không bán tin tức cho thủy phỉ, lại bán cho bọn hắn, không duyên cớ lại thêm đi thêm một đường cho người khác tốn tiền chơi?”

“Chắc là hắn nhát gan không dám tiếp xúc với thủy phỉ.”

“Ta còn có một vấn đề, ở trên đây nói, đội thuyền phải đi Hà Tây lâm mua dược liệu, trên đường gặp nạn. Ta cần phải xác nhận xem, là trên đường gặp cướp hay là trên đường về gặp?”

“Có khác nhau sao?”

“Xin hồi đáp ta trước.”

“Cái này...” Hình Sát Bắc do dự một lát, nói; “Hẳn là trên đường đi. Ừm, trên đường đi.”

Tô Trầm nở nụ cười: “Cái này thật có ý tứ. Ai cũng biết tiếng gió tài nguyên Hà Tây lâm, một lượng vàng ở đó phóng ra bên ngoài có thể kiếm được gấp trăm lần, chẳng qua cho đến nay bị thế gia cầm giữ nên người ngoài vào không được. Hiện tại có người muốn hàng của thế gia, thế mà không đợi sau khi mua đồ trở về rồi mới xuống tay, lại trên đường đi ra tay... Vậy thì đánh cướp đội thuyền còn có ý nghĩa gì? Nếu muốn cướp vàng ròng mà nói thì đánh cướp cửa hàng nhà nào lại không có?”

“Là ta nhớ lầm, trên đường về, là gặp nạn trên đường về!” Hình Sát Bắc vội vàng sửa lại.

“Đại nhân chắc chắn!”

“Phi thường chắc chắn!”

Tô Trầm đã sầm mặt xuống:

“Nếu là đường về mà nói, thì vấn đề càng nghiêm trọng. Bởi vì theo ta được biết, thôn dân Hà Tây lâm bây giờ còn đang vì chuyện giá cả giằng co với mười đại quý tộc, căn bản sẽ không bán hàng cho bọn hắn, bọn họ lấy đâu ra dược liệu cho thủy phỉ đạo?”

“Cái gì?” Hình Sát Bắc chấn động.

Sao Tô Trầm biết được chuyện này?