← Quay lại trang sách

Chương 521 Diệt hổ (Thượng)

Đang nói chuyện, chỉ thấy vài người trẻ tuổi có bộ dáng rất lưu manh đi vào cửa hàng.

Người trẻ tuổi cầm đầu dắt cổ họng lên mà gọi: “Quản sự của các ngươi đâu rồi?”

Lý Thứ mời chưởng quầy ra tiếp đón: “Mấy vị, ta là Trương Liễu, làm chưởng quầy của bản điếm, xin hỏi có chuyện gì sao?”

Người trẻ tuổi mở ngực, lộ ra hình xăm đầu hổ thật lớn trước ngực, nói: “Cũng không có gì, chính là nói cho ngươi biết từ hôm nay trở đi cửa hàng này của các ngươi được Ác Hổ Bang chúng ta bảo vệ. Bắt đầu từ tháng này, mỗi tháng giao ra một ngàn lượng vàng ròng, bảo vệ cửa hàng của các ngươi bình an vô sự.”

“Phành phành phành phành!”

Trong ngõ nhỏ vang lên tiếng ẩu đả trầm muộn.

Một lát sau, Chu Hoành xoa xoa tay đi ra: “Đã hỏi rõ ràng, đúng thật là Ác Hổ Bang, nhưng là theo lệ thường đến đòi tiền, không có nghe là chịu ai sai bảo cả.”

Lý Thứ cười lạnh: “Đại phật không đến, tiểu quỷ lại tới trước cửa.”

“Thu thập mấy tên này, rất mau thôi sẽ có càng nhiều tiểu quỷ lại đây.” Chu Hoành nói.

“Đi nói với thiếu gia một tiếng, hắn sẽ có an bài.”

Không qua bao lâu, Tô Trầm an bài đã tới - Hắn phái Cương Nham tới.

Chuyện này làm cho Lý Thứ có chút hết nói.

Ở thành Thanh Hà, Ác Hổ Bang tuy chỉ là bang hội nhị lưu, nhưng bên trong vẫn có chút hảo thủ. Cương Nham thực lực có mạnh, nhưng chung quy chỉ là Phí Huyết cảnh mà thôi, đối phó nhiều người như vậy sợ là không đủ lực.

Cho dù ngươi không phái người của Nguyên Đô Thự tới thì phái Ảnh Thị lại hiệp trợ một chút cũng được.

Tô Trầm lại chỉ nói một câu “Một mình hắn là đủ rồi”, liền đuổi mình đi.

Rơi vào đường cùng, Lý Thứ chỉ có thể căn răng mạnh mẽ chống đỡ.

Đêm thâm trầm.

Trên ngã tư đường là một mảnh yên tĩnh.

Đa số cửa hàng đều đã đóng cửa, chỉ có trước An Nghiệp Phúc là vẫn còn cháy đèn. Lão chưởng quầy cùng vài tên tiểu nhị đang trong cửa hàng, người lạnh rung, ở cửa còn ngồi Cương Nham với Chu Hoành. Cương Nham thì không cần phải nói, còn Chu Hành bây giờ cũng đã là Nguyên Sĩ Dẫn Khí, vẫncó lực chiến một tận, Chu Hoành đã dự định kết cục Cương Nham trụ không được, tới phiên mình liều chết kháng trụ.

Ở nơi xa trên ngã tư đường dần dần vang lên từng đợt bước chân nặng nề, vô số bóng người từ trong bóng tối đi ra, cầm lợi nhận trong tay, sát khí tràn ngập ngã tư đường.

Không thể không nói ở chỗ này hắc bang ra tay quá bừa bãi. Có quý tộc chống đỡ cho bọn họ, cho nên thường xuyên không kiêng nể gì cả hoành hành phố lớn ngõ nhỏ, dùng côn bổng cùng búa trong tay khiến cho bình dân phải khuất phục dưới sự bạo lực của bọn họ, cướp lấy cống hiến mà bọn họ vất vả làm ra.

Nhiều khi, loại phương pháp này có hiệu quả.

Ngẫu nhiên, cũng sẽ đá trúng tấm sắt.

Cương Nham đứng ở trước cửa An Nghiệp Phúc, nhìn một đám người lại gần.

Tính toán sơ, ước chừng trên trăm, trong đó có vài vị Nguyên Sĩ.

Nếu muốn nói về quy mô thì xem như không nhỏ.

Cương Nham vẫn là bĩu môi khinh thường. Đương nhiên hắn không sơ ý, cho nên gọi Phệ Kim Trùng ra, sau đó phóng tên đại gia hỏa này tới trước cửa, ngăn chặn hết cái cửa lại, rồi nói: “Đừng cho bất luận kẻ nào đi vào.”

Ném một đống khoáng thiết ra mặt đất, cho nó chậm rãi liếm láp, Cương Nham liền đi tới đám người.

“Lên, giết chết hắn!” Không biết là tên nào hô một tiếng.

Tiếng kêu gào bộc phát mãnh liệt giữa đám người.

Rất nhiều hắc bang đã gào thét xông lên.

Cương Nham lắc lắc cổ, cũng không thấy có động tác gì, ngay khi người đầu tiên lại gần, nâng tay một quyền, một quyền rất đơn giản đánh vào trên người tên hắc bang kia, người nọ vù một cái bay ngược trở lại.

Càng nhiều người xông lên.

Cương Nham cũng không có né tránh, chỉ là khinh thường hừ một tiếng: “Một đám cặn bã.”

Phành phành phành phành!

Ánh đao liên tiếp hạ xuống chém vào trên người Cương Nham, như là đánh vào nham thạch.

Cánh tay to lớn thuận thế vung lên, oành đùng đùng đám người như bị là cọc gỗ xếp thành hàng bị đánh ngã xuống đất.

Nắm tay to bằng cái bát đột nhiên oanh kích mặt đất, rầm rầm rầm!

Như là máy đóng cọc trong nháy mắt liên tục đánh ra mấy chục cân, chấn động dữ dội dọc theo mặt đất phóng ra ngoài, cùng lúc hướng về đằng trước bùng nổ.

Nếu nói Nham tộc còn có thiên phú năng lực gì mà nói thì chính là nguyên lực hệ thổ mạnh hơn nguyên lực khác một xíu, cái này làm cho bọn họ ở có biểu hiện rất xuất sắc ở phương diện này.

Cương Nham không có học tập nhiều nguyên kỹ hệ thổ lắm, nhưng hắn có sự nắm chắc cùng lý giải rất tốt đối với năng lượng đại địa, có thể dùng lực lượng của mình xuyên thấu qua đại địa trong khoảng cách nhất định đến chỗ mà mình muốn.

Như là ở trong lòng đất phun trào ra một đám đất đá trôi, oành đùng nổ lên một bay một đám người.

Đám hắc bang vừa rồi còn bưu hãn mạnh mẽ, đã biến thành người biết bay, sợ hãi la hét ở trong không trung.

“Cút ngay!” Cương Nham quét một quyền ra ngoài, quyền phong cực lớn như sóng, nháy mắt cuốn đi một đám người, chỉ để lại ít ỏi vài người đang đứng tại chỗ vẫn còn chưa động đậy gì.

Đám hắc bang thích nhất là giấu cao thủ ở trong đám hắc bang bình thường, mượn võ sĩ bình thường yểm hộ đột kích bất ngờ.

Nhưng như sóng lớn đánh tan cồn cát, một kích này của Cương Nham, dù không đánh bại được toàn bộ kẻ địch, lại ít nhất phân ra được ai mới là đối thủ chân chính.

Một gã hắc bang chưa động đậy ở trong ánh mắt có lóe ra ánh sáng hung ác: “Quả thật là có tài, nhưng chỉ bao nhiêu đó thủ đoạn thì không đủ đâu.”

Theo tiếng nói của hắn, trên thân đã bắt đầu ngưng tụ ra sát ý hùng hồn, quang triều màu máu trào ra từ trên người của hắn, biểu hiện tên này là một Phí Huyết cảnh. Theo sự xuất hiện của tên hắc bang này thì ở mặt khác có vài tên hắc bang cũng hiện ra tiêu chuẩn thật sự, đều là Nguyên Sĩ Dẫn Khí cảnh.

Cương Nham lắc đầu: “Các ngươi cần phải phái thêm nhiều tên như thế này đến mới phải. Nhưng không sao, bắt các ngươi, những người khác tự nhiên sẽ đến.”

“Muốn chết!” Tên nguyên sĩ Phí Huyết cảnh kia thân hình chợt lóe, cận thân tiếp cận, tốc độ cực nhanh, một thanh đoản đao dùng góc độ khổng tưởng tượng được đâm vào sườn bụng Cương Nham, đồng thời mấy người khác cũng đồng loạt ra tay, trong phút chốc đao quang kiếm ảnh một mảnh.

Đây là Hổ Sát Giảo, chiến thuật hợp kích do Ác Hổ Bang sáng tạo, không quản ngươi có thủ đoạn lợi hại thế nào, chỉ cần không phải cao thủ có cảnh giới Khai Dương thì đối mặt một kích này chắc chắn khó ứng phó được, chỉ có thể lui.

Mà một khi đã lui, Ác Hổ Bang có thể liên tục triển khai mười tám liên kích, cuối cùng hao tổn chết đối thủ.

Nếu không tiêu hao chết đối thủ thì có thể thay phiên nhau trùng kích, mài chết đối thủ.

Đây là chiến thuật tốt nhất của Ác Hổ Bang khi đối phó đối thủ có thực lực cường hãn nhưng tu vi không cao.

Thế nhưng là giờ phút này đối mặt Cương Nham lại không có hiệu quả nào.

Bởi vì Cương Nham căn bản không tránh, cũng không lùi.

Hắn xung phong phản kích ngược lại!