Chương 523 Diệt hổ (Hạ) (2)
Tuy đã sớm chuẩn bị tốt bảo hộ, nhưng mà huyết tiễn đánh vào trên vòng bảo hộ, lại phát động ra tiếng ăn mòn xì xì xì.
Vòng bảo hộ dưới sự ăn mòn của huyết vụ, lấy mắt thường có thể thấy được nó đang nhanh chóng bị tiêu trừ.
Cùng lúc đó Cương Nham kêu to một tiếng, một tay trảo qua, huyết vụ mãnh liệt ngưng tụ mà ra, hóa thành một cái nắm tay thật lớn đánh ra.
Nhìn vào chỉ là một cái nguyên kỹ viễn trình tầm thường, nhưng bởi vì do tinh huyết của Cương Nham biến thành, lại ngưng tụ lực lượng y như là tự hắn toàn lực ra tay nên đánh vào trên người Kim Chung Dực, trên người Kim Chung Dực lóe lên hào quang, vòng bảo bộ cứng rắn bị đánh vỡ.
“Lưu Kim Chung!” Kim Chung Dực hô to một tiếng.
Hắn công như kỳ danh, một cái đại chung màu vàng như quang ảnh lần nữa xuất hiện trên người hắn, cứng rắn đỡ một kích này.
“Không tệ!” Cương Nham nở nụ cười, thu quyền.
Huyết vụ trên người ngưng lại, thế mà huyễn hóa ra vô số huyết vụ trọng quyền.
“Nhìn coi ngươi có thể đỡ được bao nhiêu quyền của ta!” Cương Nham hổ gầm một tiếng, vô số huyết vụ trọng quyền như mưa rền gió dữ nện xuống.
Kim Chung Dực sợ hãi.
Một quyền đã lợi hại như vậy, nhiều trọng quyền rơi xuống đỡ làm sao?
Hắn không do dự lắc mình bỏ chạy, Cương Nham hừ một tiếng: “Lưu lại đi.”
Một đạo huyết vụ hóa thành dây thừng như xà xoắn tới, cuốn vào chân sau của Kim Chung Dực rồi lôi kéo, đã kéo hắn bay ngược trở về.
Huyết vụ trọng quyền điên cuồng nện vào trên người của hắn, đánh cho hắn thê lương gào khóc.
Tuy Lưu Kim Chung là nguyên kỹ phòng ngự cao cấp, nhưng đối mặt công kích khủng bố của Cương Nham, thì phòng ngự có mạnh cũng vô pháp đứng vững.
Rốt cuộc, bốp một tiếng rồi vỡ vụn.
Ngay tại lúc Lưu Kim Chung vỡ vụn, Kim Chung Dực đột nhiên bạo khởi, Khiếu Hổ Hắc Viêm lại phát ra: “Chết cho ta! Hổ Bào Đấu Quyền!”
Trọng quyền xuất kích.
Huyết vụ giãn ra, hóa thành một mặt đại thuẫn ngăn chặn trước người Cương Nham.
Đây là lần đầu tiên Cương Nham sử dụng chiêu phòng ngự.
Chỉ có thể nói Khai Dương cảnh chính là Khai Dương cảnh, nội tình tu vi như vậy, muốn giết hắn há lại đơn giản.
Kim Chung Dực điên cuồng gào thét nói: “Đừng sợ hắn! Tuy hắn có thủ đoạn cao cường, nhưng cũng phải trả giá bằng tinh huyết của bản thân, nhất định chống đỡ không được bao lâu nữa!”
Người từng trải chính là người từng trải, tuy ngay từ đầu đã bị Cương Nham đánh cho đầu óc choáng váng, nhưng vẫn nhanh chóng phát hiện ra mấu chốt của vấn đề.
Không sai, tuy Huyết Sát Chân Cương của Cương Nham cường đại, nhưng suy cho cùng là phải tiêu hao huyết khí, mỗi một lần ra tay, thật ra đều đang suy yếu chính mình. Khi huyết khí bị tiêu hao đến trình độ nhất định mà vẫn không thể đánh bại đối thủ, Cương Nham chỉ có thể bại mà thôi.
Kim Chung Dực tin tưởng mình có thể chống đỡ qua được.
Một cái Phí Huyết cảnh mà thôi, có bao nhiêu tinh huyết?
Ở thành Thanh Hà có thể lấy tu vi Phí Huyết bại Khai Dương, cho đến ngay bất quá chỉ có ít ỏi vài người mà thôi.
Mà những người này, đều không có đối thủ.
Huống chi mình không phải là tạp huyết mạch, lấy tu vi Phí Huyết thắng Khai Dương cường giả có thuần huyết - Thanh Hà chắc chắn không có.
Huống chi mình còn có thủ hạ!
Cho nên Kim Chung Dực tin chắc mình có nhiều nhân tố như vậy, hắn nhất định sẽ là người chiến thắng cuối cùng.
Khi hắn vận dụng lực lượng của mình đến cực hạn, Khiếu Hổ Hắc Viêm cuồn cuộn xoáy lên không, không để ý Lưu Kim Chung càng bị hư hại nghiêm trọng, toàn lực đánh ra lực lượng cường đại nhất của mình. Thủ hạ bên người càng là theo hắn đồng loạt toàn lực xuất thủ.
Rầm rầm rầm rầm!
Điên cuồng, công kích cuồng bạo dẫn phát diễm triều đốt sáng bầu trời đêm thành Thanh Hà.
Nhưng mà người Nguyên Đô Thự đã từ lâu được phân phó, sẽ không đến quản chuyện chỗ này.
Giờ đây chiến đấu đã đến thời khắc cực hạn, ngay cả Cương Nham đều không thể không liên tục thúc dục huyết vụ tự bảo vệ mình.
Nhưng theo một phen công kích cuồng bạo, Kim Chung Dực đã dần dần vô lực, nhưng lại phát hiện Cương Nham vẫn sinh long hoạt hổ đứng ở đó, huyết vụ vẫn còn đang cuồn cuộn không ngừng tản ra từ trong thân thể, như là vĩnh viễn không khô kiệt vậy.
Hắn mắt lạnh nhìn đối thủ, huyết vụ trọng quyền hữu lực xuất kích, đánh ngã tất cả Nguyên Sĩ bên người Kim Chung Dực, chỉ chừa lại Kim Chung Dực đang miễn cưỡng chống đỡ.
“Sao có khả năng? Chẳng lẽ ngươi không có tiêu hao huyết khí của mình? Rõ ràng ta cảm nhận được, huyết vụ này do tinh huyết biến thành, vì cái gì? Vì cái gì ngươi tiêu hao nhiều như vậy mà còn có thể đánh được?” Kim Chung Dực như là muốn điên luôn rồi.
Bốp!
Lưu Kim Chung vỡ tan.
Cương Nham nâng tay, huyết vụ hóa thành cự thủ bắt lấy cổ họng Kim Chung Dực: “Ngươi không có nhìn lầm, Huyết Sát Chân Cương xác thực tiêu hao huyết khí, thế nhưng không có ý tứ, ta còn có một môn nguyên kỹ thiêu đốt mỡ để khôi phục tự thân.”
“Thiêu đốt mỡ, khôi phục bản thân?” Kim Chung Dực ngạc nhiên.
Tô Trầm cũng không phải chỉ đưa Thôn Thực Thiên Địa cho Vương Đấu Sơn, mà Cương Nham đồng dạng cũng có tu luyện.
Chẳng qua khác với tên siêu cấp mập mạp Vương Đấu Sơn là sức ăn của Cương Nham thủy chung có giới hạn. Để bảo vệ chủ nhân, Cương Nham kiên trì cho rằng tuy thân thể mập mạp có thể mang đến sinh mệnh lực cường đại nhưng mà cũng sẽ mất đi tính nhanh nhẹn của mình, không thể đạt được khả năng bảo hộ tốt nhất. Nếu muốn làm một cái thuẫn tốt của chủ nhân, thì tuyệt nhiên không thể trở thành một tên chậm chạp.
Cho nên Cương Nham thủy chung khống chế được sức ăn của mình.
Nhưng cái này không có nghĩa là hắn không thể khôi phục, chẳng qua là số mỡ dự trữ hơi ít, khả năng khôi phục hơi ít một chút mà thôi.
Nhưng ít ra lấy trận chiến hôm nay, điểm ấy tồn lượng đã đủ dùng rồi.
“Thả... thả ta ra.” Kim Chung Dực khó khăn mở miệng.
“Thật có lỗi, chủ nhân hy vọng xử lý hắc bang Thanh Hà các ngươi đúng theo quy củ.”
Dùng sức bóp một cái, cái cổ của Kim Chung Dực đã bị hắn bóp gãy.
Giết Kim Chung Dực, Cương Nham thuận tay vứt thi thể đi: “Dẫn toàn bộ người còn sống đi!”
Lúc này trong ngõ nhỏ đã không còn đứng mấy người, chạy được thì đã chạy từ lâu, không chạy được thì nằm sấp trên mặt đất.
Chu Hoành đi qua, kế đó đánh toàn bộ ngất xỉu, rồi đưa lên sau xe ngựa - Tựa như là ngày thường đi thu thập vật thí nghiệm vậy.
Nếu không phải Tô Trầm cần cho hắc bang biết được kinh sợ thì Kim Chung Dực có thể đã phải nằm trên đài thí nghiệm của Tô Trầm, nếu vận khí tốt hoàn thành một cái thực nghiệm, đạt được một ít năng lực, thì thậm chí còn có thể trở thành người của Tô Trầm.
Đáng tiếc chuyện đời không có nếu như, nếu kế hoạch của Tô Trầm cần hắn chết, như vậy ngay cả tư cách làm vật thí nghiệm hắn cũng không có.
Giờ phút này Chu Hoành đi vào bên cạnh một gã Nguyên Sĩ bị thương ngã xuống đất, ngay khi hắn muốn bắt tay người nọ, Cương Nham đột nhiên hét lớn một tiếng: “Tránh ra!”
Cái gì?
Chu Hoành sửng sốt, không kịp phản ứng lại.