← Quay lại trang sách

Chương 541 Hoàn thành (Hạ) (2)

“Ừm!” Thạch Khai Hoang gật gật đầu, khác bình thường không có phản đối ý kiến của Tô Trầm: “Ta xem qua một ít thực nghiệm gần đây của ngươi, rất không sai, rất thú vị. Phát minh sơ cấp Nguyên huyết dược tề cũng là thành tựu rất phi thường. Phải nói, sơ cấp Nguyên huyết dược tề cộng với Tam Dương dược tề, ở một trình độ nào đó thì chính là Huyết Linh dược tề, lại không có khuyết điểm không thể thay thế, không cách nào đề thăng của nó, là hình thái càng thêm hoàn mỹ."

“Đáng tiếc loại thuốc này chỉ có thể tác dụng với người vô huyết, đạo sư không thể dùng.” Tô Trầm thở dài nói: “Chẳng qua sau này con sẽ dần cải tiến nó thêm nữa.”

Thạch Khai Hoang lại nghiêm mặt nói: “Không, Tô Trầm, ngươi có thể cải tiến tất cả của loại thuốc này, nhưng riêng không được cải tiến tính huyết mạch bất kiêm dung của nó.”

Tô Trầm ngạc nhiên: “Vì sao?”

“Bởi vì đây là phương thức duy nhất có thể đề thăng địa vị vô huyết! Ngươi cũng biết, mặc dù có phương pháp trùng kích Khai Dương, nhưng người vô huyết chỉ giành được thêm chút cơ hội đề thăng về mặt cảnh giới thôi, còn chiến lực thì vẫn kém xa người có huyết mạch. Nguyên huyết dược tề là bổ sung lớn nhất ở phương diện này. Nếu muốn cải biến địa vị vô huyết, phương pháp xung kích kết hợp chiến lực thực tế là hai thứ không thể thiếu. Đạo sư hoàn thành yếu tố trước, ngươi hoàn thành yếu tố sau. Phải nói, từ khi hai thứ này xuất hiện trên thế gian, người vô huyết mới thực sự có hi vọng quật khởi. Không chừng sau này, tùy theo Nguyên huyết dược tề hứng khởi, xã hội Nhân tộc sẽ biến thành thiên hạ của người vô huyết. Đến lúc đó, vô huyết mới là thuần huyết, người có được huyết mạch ngược lại biến thành cặn bã. Theo ta thấy, đấy mới gọi là chính bản quy nguyên, Nhân tộc khôi phục lại địa vị tự thân nên có!”

“Vô huyết mới là thuần huyết, huyết mạch ngược lại thành cặn bã?” Tô Trầm triệt để ngây dại.

Hắn chỉ hi vọng tương lai ngươi vô huyết cũng có thể làm được hết thảy như người có huyết mạch, lại chưa từng nghĩ tới để người vô huyết siêu việt người có huyết mạch. Mà hiện tại, Thạch Khai Hoang lại mang đến cho hắn mục tiêu càng lớn.

Điều này khiến Tô Trầm nhất thời có phần ngất ngây.

Thạch Khai Hoang lại nghiêm túc gật đầu: “Không sai, nguyên huyết dược tề xuất hiện khiến ta nhìn thấy tương lai, ta tin tưởng ngươi có thể làm được. Có lẽ tương lai của Nhân tộc sẽ bởi vì ngươi mà thăng lên Nguyên Huyết Thần Tọa của chính mình!”

Ngày đó, Thạch Khai Hoang nói rất nhiều với Tô Trầm.

Thạch Khai Hoang tưởng tưởng tương lai, phảng phất nhìn thấy xã hội không còn kỳ thị huyết mạch hiện ra trước mắt.

Người người đều có thể thông qua nỗ lực tu hành để đề thăng chính mình, huyết mạch không còn là phương thức chia tách cao thấp quý tiện, mà chỉ có các loại phân chi tu hành, thậm chí là phân chi cực nhỏ yếu.

Huyết mạch quý tộc đã từng lừng lẫy tiến vào giai đoạn suy tàn, vô số người vô huyết quật khởi, xã hội Nhân tộc vì thế mà trở nên cường đại, cuối cùng đánh bại chư tộc, đối kháng Nguyên thú, trở thành vương giả Chí Tôn trên phiến đại lục này...

Hắn tận tình tưởng tượng, vui cười cùng Tô Trầm, thẳng đến sắc trời dần sáng mới rời đi.

Lúc đi, hắn lưu lại tầng công pháp thứ hai của Khai Hoang Thiên Nguyên thuật, “Trùng kích Khai Dương”.

Tương tự lần trước, Thạch Khai Hoang giao cho Tô Trầm xử lý.

Cầm lấy phương pháp trùng kích Khai Dương, Tô Trầm rời khỏi thế giới Mộng.

Về lại trong hiện thực, Tô Trầm phát ra một tin tức, sau đó quay về phòng ngủ tĩnh tâm chờ đợi.

Cũng không lâu lắm, cửa sổ phòng ngủ kẽo kẹt mở ra một khe hở.

Một luồng khói đen từ trong khe hở bay vào, tiến vào gian phòng, sau đó hóa thành một tiểu mỹ nhân áo đen da trắng, không phải Dạ Mị thì là ai.

Sau khi trải qua vô số lần so đọ “Trinh tra” và “Phản trinh tra”, Dạ Mị cuối cùng không thử hù dọa Tô Trầm nữa mà nói thẳng: “Thế nào? Chiêu Yên Vụ Hóa Thân bản cô nương mới nắm giữ này cũng không tệ, đúng không?”

Nằm trên ghế đu, Tô Trầm chẳng thèm mở mắt ra, chỉ ừ một tiếng: “Cũng tàm tạm”

“Thái độ gì đấy, ngươi khen ta một tiếng thì chết à?” Dạ Mị bất mãn đi tới véo tai Tô Trầm.

Tô Trầm quay đầu đi: “Đừng nháo, tìm cô có việc.”

“Đương nhiên, không việc gì ngươi làm sao có thể tìm bản cô nương? Hôm nay lại không phải ngày đưa thuốc, nói đi, có việc gì?”

Quả nhiên thông minh dần rồi đấy!

Tô Trầm nhủ thầm trong lòng, ngoài miệng lại nói: “Cũng không có gì, ta muốn tìm Vĩnh Sinh điện đường mượn khoản tiền.”

“Vay tiền?” Dạ Mị kỳ quái nhìn hắn: “Gần đây ngươi rất thiếu tiền dùng?”

“Đúng vậy!”

“Muốn mượn bao nhiêu? Ta cho vay.” Dạ Mị nói.

Tiểu nha đầu ngốc thì đúng là ngốc thật, nhưng rất là nghĩa khí.

“Ngươi có thể cho vay bao nhiêu?” Tô Trầm hỏi: “Khả năng ta cần hơi nhiều.”

Dạ Mị rất hào khí vung tay lên: “Bản cô nương tích lũy được một ít, nhiều thì không dám nói, chứ ba năm mươi vạn Nguyên thạch thì vẫn cầm ra được.”

Một tiểu thích khách, lại có thể lấy ra ba năm mươi vạn Nguyên thạch, khoản tiền đó đâu có nhỏ.

Quả nhiên phần tử khủng bố đều là hạng người thu nhập cao?

Đáng tiếc sắc mặt Tô Trầm chẳng có vẻ gì là giãn ra, ngữ khí ngưng trọng nói: “Chừng đó... Còn hơi thiếu.”

“Không đủ hả?” Dạ Mị suy nghĩ một lát rồi nói: “Nếu không thiếu quá nhiều, ta có thể giúp ngươi tìm những người khác mượn thêm chút.”

Ân tình này lớn quá.

Tô Trầm cảm động nhìn Dạ Mị: “Thôi bỏ đi, con số ta muốn chỉ sợ không phải mọi người góp tiền là có thể gom ra được.

Dạ Mị hiếu kỳ: “Rốt cục ngươi cần bao nhiêu?”

Tô Trầm vươn ra một bàn tay.

Dạ Mị ngẩn ngơ: “Năm trăm vạn? Ngươi muốn nhiều như vậy?”

Không ngờ Tô Trầm lại lắc lắc đầu.

Dạ Mị há hốc mồm, sửng sốt hỏi: “Năm ngàn vạn? Đừng nói là ngươi muốn năm ngàn vạn đấy?”

Tô Trầm thở dài một hơi: “Đương nhiên không phải.”

Dạ Mị thở phào một hơi.

“Là năm ức Nguyên thạch.”

Phốc!

Dạ Mị phun hết trà trong miệng ra ngoài, Tô Trầm sớm có chuẩn bị, lập tức giơ lên một đạo Thủy Tinh Chi Tường ngay trước mặt -- đây là thủ đoạn học được từ chỗ Mạt Đặc Lạc Khắc.

Ngăn trở xong công kích “thủy tiễn “ từ Dạ Mị, Tô Trầm bó tay mà nói: “Cô có thể đừng chấn kinh như thế được không.”

“Năm ức nguyên thạch!” Dạ Mị nói mà như gầm gào: “Ngươi điên rồi? Vĩnh Sinh điện đường đào đâu ra cho ngươi nhiều tiền như vậy?”

Vĩnh Sinh điện đường có năm ức nguyên thạch hay không?

Đáp án là có!

Chắc chắn có!

Đối với đại năng thực sự mà nói, năm ức nguyên thạch không phải là một con số xa không thể chạm.

Nhưng đối với nguyên khí sĩ cấp bậc Phí Huyết Cảnh mà nói, con số đó đủ để đè sập nhóm lớn Phí Huyết nguyên sĩ.

Nếu Tô Trầm có nhiều tiền như vậy, không, thậm chí không cần nhiều đến mức đó, chỉ cần xuất ra một phần năm thôi, Vĩnh Sinh điện đường sẽ có nhóm lớn cao thủ bán mạng cho hắn, muốn giải quyết ai trong mười đại quý tộc đều không là vấn đề.

Đúng vậy, cái gọi là mười đại huyết mạch quý tộc, ở trong mắt Vĩnh Sinh điện đường tuyệt đối không có giá trị bằng năm ngàn vạn nguyên thạch.

Mà hiện tại, Tô Trầm không ngờ lại mở miệng tìm Vĩnh Sinh điện đường mượn năm ức.

Đúng là điên rồi!