← Quay lại trang sách

Chương 543 Hẹn mời

Thạch Minh Phong đồng ý.

Sau khi Tô Trầm lộ ra bài tẩy, Thạch Minh Phong đương nhiên đồng ý.

Thạch Minh Phong là huyết mạch quý tộc, nhưng lợi ích giai tầng đặt trước mặt lợi ích cá nhân thì quả thực giòn yếu không kham nổi một kích.

Thạch Minh Phong đương nhiên rõ ràng khi phương pháp vô huyết trùng kích Khai Dương ném ra sẽ sản sinh ảnh hưởng thế nào, nhưng điều đó có thể so được với mấy ức nguyên thạch ư?

Tương lai Nhân tộc sẽ ra sao, hắn không quan tâm, tương lai chính hắn thế nào hắn lại rất rõ ràng -- hắn nhất định sẽ phát đại tài, giành được nguồn lực tu luyện đếm không hết, đề thăng thực lực, xông phá Nhiên Linh không còn chỉ là mộng tưởng!

Đoạn thời gian tiếp theo, rất nhanh Thạch Minh Phong đã đạt thành nhất trí với Tô Trầm.

Do Vĩnh Sinh điện đường bỏ vốn năm ức hạ phẩm nguyên thạch để Tô Trầm vơ vét tài liệu, đồng thời còn cung cấp một bộ phận luyện dược sư cho Tô Trầm, giúp Tô Trầm luyện dược, đồng thời phụ trách bán dược tề đến các đại dược đường. Đây là một chuyện khá là phiền toái, cần tương đối nhiều nhân lực để hoàn thành.

Bởi thế song phương phải tiến hành chút điều chỉnh ở khía cạnh phân phối lợi ích, từ kế hoạch ban đầu đổi thành lợi ích chia 4-6.

Tô Trầm sáu, Vĩnh Sinh điện đường bốn.

Phải nói đây mới là phân phối bình thường, khi trước Tô Trầm nói cho Vĩnh Sinh điện đường ba ức, chẳng qua là thủ đoạn thường dùng để mặc cả trả giá thôi. Vĩnh Sinh điện đường trả ra nhiều như vậy, không khả năng làm đồ cưới cho người khác.

Mặc dù vậy, muốn Thạch Minh Phong đáp ứng điều kiện này, Tô Trầm còn ngầm đút lót Thạch Minh Phong ba ngàn vạn nguyên thạch.

Làm hồi báo, hết thảy nợ nần mà trước kia Tô Trầm vay Vĩnh Sinh điện đường đều được xóa bỏ.

Sau này Vĩnh Sinh điện đường vẫn có thể tìm Tô Trầm làm dược tề, chỉ có điều phải tính giá như thường.

Đây là hạng mục mua bán hai bên đều đại hoan hỉ, sau khi đàm thành, Thạch Minh Phong vội vàng đi về tìm thượng ti – Thật ra chuyện này hắn cũng không làm chủ được, mọi thứ mới chỉ là ý tưởng, cuối cùng còn cần đại nhân vật đứng sau vỗ bàn phách nhịp.

May mắn chính là, Vĩnh Sinh điện đường không điên, không bởi vì “ điều này khả năng sẽ đề thăng thực lực Nhân tộc mà phản đối”, cuối cùng trọn cả kế hoạch đều được thông qua.

Chỉ là Vĩnh Sinh điện đường cho rằng giá bán ra Tam Dương dược tề quá thấp, yêu cầu đề thăng định giá.

Bọn họ cho rằng, thời điểm phương pháp vô huyết trùng kích Khai Dương vừa được công bố, do chỉ mình bọn họ có được Tam Dương dược tề, hoàn toàn có thể đẩy giá cả đến cao nhất.

Dược tề giá thành năm trăm nguyên thạch hoàn toàn có thể bán đến năm vạn nguyên thạch.

Không cần lo lắng không người mua, đối với những nguyên khí sĩ khát vọng xung kích cảnh giới mà nói, năm vạn nguyên thạch không đáng kể chút nào.

Nếu không phải bản thân dược tề quá mức giản đơn, dẫn đến phỏng chế dễ dàng, thậm chí bọn họ còn định chỉ bán năm mươi bình.

Chẳng qua Tô Trầm cự tuyệt đề nghị này, kiên trì giá cả một ngàn năm trăm nguyên thạch.

Tam Dương dược tề liên quan đến đề thăng thực lực toàn bộ Nhân tộc, hắn có thể kiếm tiền từ trong đó, nhưng cần phải có mức độ, nếu đẩy giá dược tề vượt quá mức lợi nhuận bình thường, vậy bằng với mất đi bản tâm, trái với ý tưởng ban đầu của Thạch Khai Hoang.

Hắn cũng không quên mất, vô luận là phương pháp trùng kích Phí Huyết hay trùng kích Khai Dương, trên bản chất đều do Thạch Khai Hoang phát minh. Lúc Thạch Khai Hoang giao phương pháp trùng kích cho hắn, đồng thời cũng là đang khảo nghiệm hắn.

Hắn không thể để cho Thạch Khai Hoang thất vọng, cũng không nguyện thanh danh “Vân Bức” bởi thế mà bị ô nhiễm.

Còn tiền, đấy rốt cục chỉ là con số thôi, dùng để tiêu, đủ xài là được.

Dù vậy, Vĩnh Sinh điện đường cũng không buông bỏ, không ngừng khuyên bảo Tô Trầm, bức khiến Tô Trầm điên cả đầu, cuối cùng đồng ý đề thăng giá cả lên ba ngàn nguyên thạch, đây là hạn cuối, không thể tăng thêm dù chỉ nửa cắc.

Tô Trầm cự tuyệt khiến Vĩnh Sinh điện đường tiếc nuối không thôi, oán thán tròng mắt Tô Trầm chỉ thấy chút lợi nhỏ, trơ mắt nhìn mười ức nguyên thạch cứ thế trôi qua tay.

Nhưng Tô Trầm nắm giữ phương pháp chế tác trùng kích Khai Dương và Tam Dương dược tề, thực tế chứng minh độ khó của việc ngăn trở bí mật tiết ra ngoài vượt xa bảo thủ bí mật, bọn họ đành vứt bỏ ý định mạo hiểm cứng rắn, chấp nhận yêu cầu và định giá của Tô Trầm.

Một trận đại kế liễm tài điên cuồng cứ thế triển khai.

Tư kim cuồn cuộn không ngừng chảy vào tay Tô Trầm từ Vĩnh Sinh điện đường, mua sắm lượng lớn tài liệu, rồi để Tô Trầm dẫn theo dược tề sư luyện chế.

Do hiện tại đại bộ phận tài nguyên Hà Tây rừng rậm bị Tô Trầm khống chế, nên thật ra từ phương diện này Tô Trầm đã giành được không ít lợi ích, chỉ có điều đối với lợi ích to lớn sắp sửa đạt được, chút lợi lộc đó có thể lơ là không kể.

Ngoài luyện dược, Tô Trầm cũng không quên tiếp tục nghiên cứu. Hiện tại những nghiên cứu kia đều có nơi chi trả -- hắn cầm toàn bộ hao phí liên quan đến nghiên cứu của mình xếp hết vào giá thành sản xuất, đây là quyền lực của người nắm giữ dòng tiền và dây chuyền sản xuất.

Bắt đầu từ ngày đó, Tô Trầm một lòng khắc khổ tu hành, thực nghiệm, luyện dược, gần như không còn tham dự sự vụ nào khác, hoàn toàn cách biệt với thế giới bên ngoài, cái tên hiển hách nhất thời trong thành Thanh Hà cũng bởi thế dần dần yên lặng.

Không ai biết được rằng, một luồng ám mưu mãnh liệt chính đang dành dụm lực lượng, chỉ chờ thời cơ thích hợp liền sẽ lật cho thế giới này trời long đất lở.

Hôm nay Tô Trầm chính đang tập trung làm thực nghiệm thì Minh Thư gõ cửa.

“Thiếu gia, có thiếp mời của Hợp Thịnh Đường.”

“Chẳng phải đã nói ta cự tuyệt hết thảy thỉnh mời không cần thiết rồi à?” Tô Trầm trả lời.

Hiện nay hắn cũng là đại nhân vật có danh trong Thanh Hà, giậm chân cũng có thể khiến Thanh Hà chấn hai ba hồi. Dù mấy ngày qua không giậm chân lần nào, nhưng uy danh đâu thể tiêu trừ trong một sớm một chiều.

“Lần này sợ là không tiện từ chối.” Minh Thư hồi đáp.

“Hả?” Tô Trầm nghe mà không khỏi ngạc nhiên, kéo cửa để Minh Thư tiến vào: “Chuyện gì?”

Minh Thư nói: “Gần đây không phải thiếu gia muốn tìm Vô Tử Hắc Liên ư? Thứ này Hà Tây lâm không có, phải nhập từ phía tây. Nơi làm ăn lớn nhất giữa Thanh Hà và mặt tây chính là Hợp Thịnh Đường này.”

“Vậy cứ trực tiếp mua từ Hợp Thịnh Đường là được, sao còn cần ta tự thân ra mặt?”

“Nhưng mà năm ngoái mặt tây xảy ra thiên tai, sản lượng Vô Tử Hắc Liên giảm mạnh, giá cả tăng cao, bây giờ còn có không ít người đuổi mua. Chu lão bản của Hợp Thịnh Đường bèn mượn thế đầu cơ, bán ra rất nhỏ giọt. Chu lão bản kia lại một mực muốn làm quen ngài, vài ngày trước Lý Thứ đi tìm Chu lão bản mua Vô Tử Hắc Liên, Chu lão bản nhắc tới muốn gặp ngài. Hôm nay còn đặc ý đưa đến thiếp mời. Ngài mà không nể mặt, chỉ sợ hắn không chịu cầm tài liệu bán cho chúng ta.”

Tô Trầm nghe mà không khỏi nhíu mày.