Chương 562 Xuyên Vân Thoa (Thượng)
Nhìn thấy nhiều Xuyên Vân Thoa như thế, ba người đều không khỏi tán thán.
Phi Nguyệt Phường không hổ là cửa hàng xuất sắc nhất trong Long Tang, ngay cả loại thương phẩm giá trên trời như Xuyên Vân Thoa mà cũng tích trữ nhiều như vậy.
Không nói cái khác, chỉ riêng số Xuyên Vân Thoa đặt trong tầng lâu thứ tư này chắc có đã giá trị vượt quá bảy ức tám ngàn vạn trong tay Tô Trầm.
Tính toán như thế, Tô Trầm đột nhiên cảm thấy tiền của mình còn xa mới được tính là nhiều.
Người có tiền thực sự toàn dùng nguyên thạch thượng phẩm làm đơn vị tính toán, mình còn cách bước kia xa lắm, còn phải phấn đấu nhiều.
“Mời chư vị xem, đây là Tử Điện Thoa. Đặc điểm lớn nhất của thoa này là tốc độ nhanh, là một trong những Xuyên Vân Toa nhanh nhất đã biết, tốc độ có thể một hơi đạt tới ba mươi đằng.”
Nữ hầu bắt đầu thao thao bất tuyệt giới thiệu về các loại Xuyên Vân Thoa.
Đằng là đơn vị đo tốc độ của nguyên khí sĩ, là đơn vị cự ly mà hơn ba vạn năm trước, ở thời Nhân tộc kiến quốc, lấy khoảng cách một lần tung vọt của Dao Quang cảnh bình thường làm tiêu chuẩn. Cái gọi là một hơi đạt tới ba mươi đằng chính là trong thời gian một hơi bay được khoảnh cách mà Dao Quang cảnh bình thường cần mất ba mươi lần tung vọt mới đạt đến.
Đây đã là một con số tương đương đáng sợ.
Xuyên Vân Thoa bình thường có thể đạt tới tốc độ một hơi mười đằng, chiếc này không ngờ có thể đạt tới ba mươi đằng, tốc độ kham xứng biến thái.
Đáng tiếc dù là thế, sau khi quan sát Tử Điện Thoa một hồi, Tô Trầm vẫn lắc lắc đầu, nói:
“Không gian quá nhỏ, phòng ngự quá yếu.”
Tử Điện Thoa này là thoa cỡ nhỏ, bên trong chỉ có thể ngồi hai người.
Thế thì cũng thôi, then chốt là vì theo đuổi tốc độ, nó thiết kế đại bộ phận nguyên cấm thành lực đẩy, về phương diện phòng ngự có quá nhiều khiếm khuyết.
Xuyên Vân Thoa chẳng những là công cụ phi hành, bản thân nó cũng cần năng lực phòng bị nhất định. Nếu không bị người một kích phá huỷ, hơn trăm ngàn vạn nguyên thạch cứ thế hóa thành tro tàn, khi đó thì thật đúng là khóc không ra nước mắt.
Tử Điện Thoa tuy nhanh, song rốt cục không khả năng nhanh hơn nguyên kỹ, thế nên Tô Trầm không đánh giá nó quá cao.
Nghe nói thế, trong lòng Cố Cẩm Đường thầm kêu: Tới, tới, quả nhiên như thế, biết ngay hắn sẽ bắt đầu bới móc chê bai mà.
Bên kia nữ hầu nghe được Tô Trầm nói thế liền dẫn ba người tới trước một chiếc Xuyên Vân Thoa khác, lần nữa giới thiệu:
“Vậy ba vị xem chiếc này được không? Đây là Kim Nham Thoa, thân thoa dùng Kim Tinh Nham chế thành, có khắc nguyên cấm thủ hộ cường đại, năng lực hộ tráo phòng ngự đạt tới một trăm năm mươi.”
Khác với nguyên khí, phân chia cấp bậc Xuyên Vân Thoa tương đối ít, thường thường chỉ chia thành thượng trung hạ. Nguyên sĩ Khai Dương cảnh trở xuống chỉ có thể sử dụng Xuyên Vân Thoa hạ đẳng. Hộ tráo phòng ngự một trăm năm mươi, đủ sức ngăn được một kích toàn lực của Khai Dương cảnh bình thường, trong số Xuyên Vân Thoa hạ đẳng đã được tính là cực phẩm. Phải biết hộ tráo Xuyên Vân Thoa tiêu hao năng lượng nguyên thạch, cường độ phòng ngự càng cao, năng lượng nguyên thạch tiêu hao lại càng nhiều.
“Nhưng tốc độ cũng chậm, chắc còn không nhanh bằng Dao Quang cảnh bình thường. Loại Xuyên Vân Thoa này với Tử Điện Thoa vừa rồi đúng là hai đầu cực đoan.”
Tô Trầm không khách khí nói:
“Có loại nào tốt hơn không?”
Trong lòng Cố Cẩm Đường thầm hừ lạnh: Tốt hơn ngươi càng mua không nổi, lại tiếp tục bới móc chỗ này chỗ kia chứ gì.
Nữ hầu hé miệng cười khẽ:
“Khách nhân muốn loại tốt hơn, tiểu điếm tất nhiên cũng có. Các vị nhìn xem, đây là Lưu Hỏa Phi Nhạn Thoa, dùng Hỏa Chi Tinh Hoa luyện hóa Hắc Thủy Kim mà thành, cường độ hộ tráo phòng ngự năm mươi, tốc độ thập đằng. Lúc phi hành còn có lưu quang liệt diễm, sáng lạn vô cùng.”
“Hoa mà không thực, nếu ta muốn chạy trốn, lưu quang dật thải như thế khác gì đèn chỉ dẫn đối phương đuổi giết.”
Tô Trầm hừ nói.
Thật ra không phải phương chế tác cố ý làm thế, mà là vì bản thân tài diệu sử dụng để chế tác đã có mang loại đặc tính đầy màu sắc như thế rồi, nếu muốn che dấu lại cần phải tiêu tốn không ít chi phí, không bằng lưu lại dùng cho chút người nào đó muốn trang bức.
Chẳng qua Tô Trầm có phương châm hết thảy lấy thực dụng làm chủ, đối với loại Xuyên Vân Thoa chủ yếu dùng để trang bức này đương nhiên là không vừa ý.
“Vậy xem xem chiếc này.”
Nữ hầu không tức giận, tiếp tục nhẹ giọng giới thiệu, Xuyên Vân Thoa được giới thiệu càng lúc càng cao cấp, thật ra nàng cũng đang không ngừng thăm dò mức trần giá cả mà đám người Tô Trầm có thể tiếp nhận.
Đương nhiên, ở trong mắt nàng, những điều Tô Trầm xoi mói đều có lý, như vậy càng chứng tỏ năng lực tiêu phí của đối phương rất mạnh.
Trong khi đó, ở trong mắt Cố Cẩm Đường, bộ mặt sĩ diện của Tô Trầm càng lúc càng phình to, sớm muộn rồi sẽ đến lúc nổ tung.
Thế nên hắn dần dần lùi ra sau, kéo giãn cự ly thích hợp.
Lúc này nữ hầu đã giới thiệu qua mấy đẳng cấp, trực tiếp tiến vào phiên bản hào hoa giới hạn (limited).
“Hồng Nhạn Thoa, cường độ hộ tráo phòng ngự sáu mươi, tốc độ mười hai đằng, đuôi thoa trang bị Phi Điện pháo, trong lúc phi hành có thể công kích đối thủ, nhưng chỉ có thể phát động công kích ra đằng sau.”
Đáng tiếc Tô Trầm vẫn lắc đầu.
Đây là thứ tương lai hắn dùng để trốn chạy bảo mạng, muốn dùng phải dùng loại tốt nhất.
Dù sao bây giờ thứ hắn không thiếu là tiền.
Thế nên hắn trực tiếp đề ra yêu cầu:
“Có loại Xuyên Vân Thoa nào tốc độ đạt tới hai mươi lăm đằng trở nên, hộ tráo phòng ngự một trăm hai mươi trở lên, có thể chở được ba đến bảy người, thuận tiện mang theo không?”
Nghe được yêu cầu này, nữ hầu lập tức lộ vẻ khó xử.
Yêu cầu của Tô Trầm quả thật không thấp, nhất là hắn còn muốn thuận tiện mang theo, điều này tương đương với yêu cầu Xuyên Vân Thoa phải tự mang nguyên cấm không gian, có thể phóng đại rụt nhỏ tùy ý.
“Xuyên Vân Thoa như thế không dễ tìm, dù có giá cả cũng rất đắt.”
Nữ hầu nói.
“Ngươi cứ nói các ngươi có hay không là được rồi.”
Tô Trầm nói thẳng.
Không có thì là các ngươi sai, có thì ép giá đến mức đối phương không chấp nhận mới thôi. Trong lòng Cố Cẩm Đường không khỏi trào phúng.
“Phiền khách nhân đợi một lát.”
Nữ hầu trực tiếp lui ra.
Tô Trầm biết, nàng phải đi xin ý kiến thượng cấp.
Cực phẩm Xuyên Vân Thoa như Tô Trầm yêu cầu, bản thân đã cực hiếm thấy, dù có cũng chỉ đại nhân vật trong phường mới được quyền bán ra.
Rất nhanh trong lầu bốn đã xuất hiện một nữ tử mặc áo kiểu cung đình, sau lưng là nữ hầu khi nãy.
Nữ tử này dung mạo diễm lệ, lúc đi đường tự mang một cỗ vũ mị, gặp đám người Tô Trầm, trước là cười khẽ, lại gần mới nhẹ nhàng thi lễ, nói:
“Chấp sự Phi Nguyệt Phường Thôi Diệu Linh ra mắt công tử, không biết cao tính đại danh của công tử là?”
“Tô Trầm.”
“Thì ra là Tô công tử.”
Thôi Diệu Linh mời đám người Tô Trầm ngồi xuống, để nữ hầu kia dâng trà, sau đó mới nói:
“Loại Xuyên Vân Thoa mà công tử muốn có thể nói là Xuyên Vân Thoa cực phẩm, chỗ tiểu điếm nhất thời không tìm được vật vừa ý công tử.”