← Quay lại trang sách

Chương 565 Chơi lớn

“Tô công tử, lúc nguyên vẹn, Giao Hoàng Thoa từng giá trị đến một ức năm ngàn vạn nguyên thạch, chỉ vì chút tỳ vết nên mới rơi đến bước này.”

“Đây không phải tỳ vết, mà là khiếm khuyết cực lớn.”

Tô Trầm trả lời:

“Chỗ khác mà có vấn đề, cùng lắm chỉ là hạ thấp tính năng. Nhưng yêu cầu về tinh thần lực lại trực tiếp khiến cho đại bộ phận người không thể sử dụng, dù là ta cũng chỉ có thể miễn cưỡng sử dụng. Khiếm khuyết như thế, nói là hủy cả Giao Hoàng Thoa cũng không quá đáng. Dưới tình trạng đó mà còn đòi chín ngàn vạn, quá nhiều.”

“Vậy công tử cho là giá cả thế nào mới thích hợp?”

“Bốn ngàn vạn.”

Thôi Diệu Linh vừa nghe liền gấp:

“Với giá tiền như thế chúng ta sớm đã bán đi rồi, cần gì chờ tới bây giờ?”

Lời này là thật, rốt cuộc Giao Hoàng Thoa không phải không ai có thể dùng, tu vị đến Dao Quang trở lên vẫn có không ít người có thể dùng, chỉ là người ta chưa hẳn đã vừa mắt.

Thôi Diệu Linh nói:

“Tô công tử, nếu ngươi thành tâm muốn mua, ta có thể làm chủ ra giá tám ngàn vạn cho ngươi.”

Tô Trầm lắc đầu:

“Năm ngàn vạn thì còn có thể suy xét.”

Thôi Diệu Linh khẽ cắn môi nói:

“Bảy ngàn vạn, đây là để giá cuối, tuyệt không thể thấp hơn được nữa.”

Nàng vốn cho là Tô Trầm sẽ hạ giá tiếp, nhưng Tô Trầm lại không làm vậy, mà trực tiếp lấy ra một trang giấy đưa cho Thôi Diệu Linh:

“Trừ Xuyên Vân Thoa, ta còn tính mua một ít thứ ở quý phường.”

Thôi Diệu Linh thoáng nhìn một cái, lập tức bị dọa cho nhảy dựng, mấy thứ ghi chép trên giấy rõ ràng toàn là các loại tài liệu trân quý.

Nếu lấy đúng theo những gì Tô Trầm yêu cầu, sợ rằng phải tới trên dưới một ức.

Ngay chính Thôi Diệu Linh đều không khỏi kinh hô:

“Mua bán này của công tử lớn quá!”

“Tính thêm thứ này, tổng cộng một ức năm ngàn vạn, thế nào?”

Tô Trầm cười hỏi.

Sau một phen mặc cả trả giá kịch liệt, cuối cùng xác định giá cả là một ức năm ngàn năm trăm vạn.

Có thể nhìn ra được, vì làm xong khoản mua bán này, Thôi Diệu Linh cũng liều, tuy không dám lại dùng mị thuật, nhưng đôi thỏ trắng trắng loà loà trước ngực cứ phập phồng đập vào mắt ba người, khiến bọn họ nhìn mà hoa cả mắt.

Đến thời khắc trần ai lạc định, hai bên đều thở phào một hơi.

Mua bán lớn trên ức, dù là Phi Nguyệt Phường cũng rất hiếm gặp.

Còn Cố Cẩm Đường, hắn đã triệt để ngu rồi.

Một ức năm ngàn năm trăm vạn nguyên thạch đó!

Cứ vậy đưa ra?

Một tên xuất thân gia tộc vô huyết như Tô Trầm, mà cứ vậy nhẹ nhàng lấy ra trên ức nguyên thạch?

Điều này sao có thể?

Phải biết Cố Cẩm Đường hắn thân làm tứ thiếu gia Cố gia, nguyên khí sĩ Khai Dương cảnh, nhưng tiền tiêu mỗi tháng được đến từ trong nhà cũng chỉ mới tám ngàn nguyên thạch, ngày thường vô sự còn phải nghĩ cách kiếm tiền nhằm đảm bảo tư nguyên tu luyện, lợi ích một năm cùng lắm chỉ trên dưới trăm vạn.

Bây giờ một tên xuất thân gia tộc vô huyết như Tô Trầm lại tùy ý ném ra một ức năm ngàn vạn nguyên thạch?

Điều này sao có thể?

Trong vô thức hắn còn mong đợi Tô Trầm chỉ đang nói đùa, chỉ đang làm màu mà thôi.

Nhưng lúc Tô Trầm lấy ra tấm thẻ vàng óng có chữ “Hối Thông bảo hào”, hắn triệt để nghẹn họng.

Hối Thông bảo hào là tiền trang lớn nhất Long Tang, làm ăn bố khắp các nơi, thẻ của bọn họ cũng là vật có sức thuyết phục nhất. Thông thường Hối Thông bảo hào sẽ căn cứ giá trị số tiền khách nhân ký gửi mà đưa tặng các loại thẻ khác nhau, mà loại thẻ vàng óng này chính là loại cao cấp nhất, trong tài khoản mà không có một ức nguyên thạch là tuyệt không khả năng giành được.

Thôi Diệu Linh nhanh nhẹn quẹt đi một ức năm ngàn năm trăm vạn nguyên thạch từ trong thẻ, đồng thời trịnh trọng thả Giao Hoàng Thoa vào tay Tô Trầm.

“Chúc mừng công tử, giành được bảo thoa hiếm có này, tin tưởng nó nhất định sẽ không cô phụ kỳ vọng của công tử. Ngoài ra những tài liệu còn lại, bản phường cần chút ngày giờ mới có thể gom đủ, phiền công tử đến lấy sau ba ngày nữa.”

“Được!”

Tô Trầm cũng biết lượng hàng mình cần rất lớn, nhất thời Phi Nguyệt Phường khó mà gom đủ, bởi thế cũng không thúc dục, dù sao hắn còn sẽ ở lại trong Trường Bàn thành mấy ngày, cứ từ từ không có gì phải vội.

“Không biết công tử còn muốn gì nữa không?”

Thôi Diệu Linh lại hỏi.

“À, thứ ta muốn đều mua cả rồi, chỉ cần thêm chút trang bị.”

Khi nãy toàn là mua tài liệu dùng cho nghiên cứu, hiện tại Tô Trầm còn cần phải tăng thêm thực lực.

Nghe nói Tô Trầm còn cần mua trang bị, hai mắt Thôi Diệu Linh sáng rực lên:

“Mời công tử đi theo ta.”

Nói rồi liền dẫn ba người lên thẳng tầng tám.

Nơi đây là tầng lầu chuyên bán nguyên khí, bên trong có đủ các loại nguyên khí trân quý, không thiếu thứ gì.

Lần này, Thôi Diệu Linh trực tiếp thôi tiến cho đám người Tô Trầm những nguyên khí tốt nhất.

“Nguyên khí lục phẩm Thu Thủy Phân Quang Nhận, lấy Ngân Văn Thủy Kim chế thành, có thể phân thủy hỏa, trừ tà dị, quý giá nhất là trời sinh còn có thuộc tính bỏ qua phòng ngự của hộ tráo, đặc biệt là hộ tráo thủy hỏa.”

Tô Trầm tiếp lấy, tử tế quan sát một hồi. Đây là một thanh đoản đao màu trắng bạc, mũi đao cong hình cung, chuôi đao vĩ lại là một đầu rắn, đầu rắn đó là yêu xà thực sự, Tham Hỏa xà, có năng lực tích thủy, lại thêm kết hợp cùng năng lực tích hỏa từ nguyên cấm trong Ngân Văn Thủy Kim, hình thành nên đặc điểm lớn nhất của thanh đao này, có thể bất chấp mọi loại hộ tráo thủy hỏa đồng cấp bậc, trực tiếp xuyên đến bản thể, mức xuyên thấu là sáu mươi phần trăm, xứng đáng là lợi khí dùng cho thích sát.

“Không sai, thích hợp ngươi.”

Tô Trầm giao thanh đao vào tay Vân Báo.

Trong lòng Vân Báo rất kích động, từ lúc xuất đạo tới nay, hắn khổ khổ giãy dụa, muốn giành được nguyên kỹ mà cũng không dễ dàng, nguyên khí lại càng chẳng dám nghĩ. Ai ngờ bây giờ lại được trao tay nguyên khí lục phẩm.

Không phải Tô Trầm không muốn đưa cho hắn nguyên khí đẳng cấp càng cao, nhưng cấp bậc Phí Huyết chỉ có thể dùng đến đẳng cấp như thế thôi, dùng loại cao hơn thì không cách nào giá ngự được.

Song đó mới chỉ là bắt đầu.

Tiếp theo Tô Trầm lại tìm thêm ba kiện nguyên khí cho Vân Báo, lần lượt là một đôi giày, một chiếc đai lưng, một bộ khôi giáp, gần như đổi mới toàn bộ đồ đạc hắn mang trên người.

Đợi khi hoàn thành đổi đồ, Vân Báo phảng phất như biến thành người khác, từ một tên tiểu tử không xu dính túi biến thành thiếu niên tuấn tú phong độ ngờ ngời.

Bên này Cương Nham cũng đổi đi nguyên khí cũ. Mặc Văn chiến đao trực tiếp thành phế phẩm bán cho Phi Nguyệt Phường, Dung Kim chiến giáp cũng đổi thành lục phẩm. Chiến giáp lục phẩm so với trước thì nhẹ nhàng hơn chút, sức phòng ngự lại càng mạnh, đủ để gánh chịu công kích trăm hùng trở lên.

Vũ khí thì đổi thành Phá Giáp Khai Sơn Chùy.

Thật ra vũ khí nặng mới là thứ thích hợp với con đường tu luyện của Cương Nham, trước kia bởi không tiền nên có thứ gì dùng tạm thứ đó, giờ phát tài, đương nhiên là phải kiếm thứ nào thích hợp mình dùng.

Phá Giáp Khai Sơn Chùy cũng là nguyên khí lục phẩm, đặc điểm chủ yếu là bất chấp hộ giáp.