← Quay lại trang sách

Chương 567 Lôi kéo thành công (2)

Muốn cho người nhà Cố gia chấp nhận mình, ngàn khó vạn khó.

Hi vọng dùng loại thủ đoạn nào đó đồng loạt thu phục, cơ bản là điều không khả năng.

Phương pháp giản đơn hữu hiệu tuy không có, nhưng cách ngốc chút trực tiếp chút thì vẫn có, đó là như những gì hắn đang làm bây giờ, thu phục từng người một.

Sớm trước kia Tô Trầm đã biết, lấy Cố Khinh La giống như việc dời núi.

Ngươi không khả năng thoáng chốc dời núi đi, chỉ có thể làm theo Ngu công, ngày ngày móc đất đào đá, thẳng đến khi thành công mới thôi.

Cố Cẩm Đường chính là giỏ đất đầu tiên.

Khắc này Cố Cẩm Đường đã cười lớn, miệng nói:

“Không cần khách khí, con người ngươi rất trượng nghĩa, sảng khoái, ta thích. Được rồi Tô Trầm, ngươi đều mua nguyên khí cho mọi người, sao không mua cho mình một ít?”

Tô Trầm cười cười không đáp, Vân Báo cười nói:

“Hắn a, là nhìn không vừa mắt. Đừng thấy hắn là vô huyết, nhưng tâm khí lại cao lắm, trước giờ dùng thứ gì cũng muốn dùng loại tốt nhất.”

“Ai u.”

Cố Cẩm Đường vui vẻ:

“Khó trách lại xem trúng thất muội nhà ta, quả nhiên nhãn giới cao minh. Phi Nguyệt Phường tuy là cửa hàng trân bảo hàng đầu, thứ bán trong đó cũng đều là tinh phẩm, nhưng muốn tìm loại hàng cực phẩm đỉnh cấp chân chính thì vẫn rất ít thấy. Nếu ngươi muốn tìm loại hàng đó thì phải tới hội đấu giá.”

“Hội đấu giá?”

Tô Trầm hơi ngớ.

“Đúng, thứ tốt đều được bán ra trong hội đấu giá. Vừa khéo hai ngày sau sẽ có Vân Hải đấu giá, tính là hội đấu giá tương đối cao cấp ở Trường Bàn thành, nếu ngươi muốn tìm hàng tốt, chắc là phải đến đó một chuyến.”

“Phải làm sao mới có thể đi được?”

Tô Trầm vội hỏi. Hội đấu giá không phải là cửa hàng, không phải ai cũng có thể tùy tiện tiến vào.

“Cần có giấy mời riêng. Chẳng qua đừng ngại, chúng ta có. Lần này Cố gia ta cũng định tới đó mua một kiện bảo bối...”

Bởi vì Cố Khinh La đang chờ ở Phong Bình các, đám người Tô Trầm bèn cũng hẹn nhau ở đây.

Khoảnh khắc nhìn thấy bốn người sóng vai nói nói cười cười tiến vào Phong Bình các, Cố Khinh La tròn cả mắt.

Ngó chuẩn cơ hội lôi kéo Tô Trầm sang một bên:

“Ngươi làm thế nào đấy? Đường ca này của ta nhãn giới cao lắm, người bình thường hắn căn bản không thèm để vào trong mắt. Lần trước có tên phú gia công tử muốn leo quan hệ với hắn, dốc một đống tiền mà vẫn không lôi kéo được.”

“Ngươi để tên đó dốc ra một ức thử xem.”

Tô Trầm hồi đáp.

“Một ức?”

Cố Khinh La bị con số này dọa cho nhảy dựng, nàng nhiên biết Tô Trầm vừa kiếm một khoản lớn, nhưng Tô Trầm không nói con số cụ thể cho nàng, thế nên giờ mới bị một ức của Tô Trầm làm cho ngây dại.

“Chính xác mà nói thì là một ức năm ngàn tám trăm vạn.”

Tô Trầm hồi đáp.

Tô Trầm mang đến cho Cố Cẩm Đường một ít chỗ tốt, nhưng điều khiến Cố Cẩm Đường thực sự chấn kinh vẫn là mua bán trên một ức nguyên thạch kia. Một ức đó triệt để lật đổ ấn tượng về Tô Trầm trong lòng Cố Cẩm Đường, cho nên mới có đãi ngộ như nàng vừa thấy. Nếu không đổi một người nào đó cầm kiện nguyên khí thất phẩm đến tìm Cố Cẩm Đường, tuyệt sẽ không có được đãi ngộ như Tô Trầm.

Thế giới có khi tàn nhẫn như vậy đấy, một ít người chỉ cần trả ra chút đại giá thậm chí không cần trả đại giá vẫn có thể làm được chuyện, nhưng một ít người dù trả ra đại giá bằng trời cũng chưa hẳn làm được chuyện.

Hết thảy nói trắng ra chỉ là bởi hai chữ thân phận nói.

Chỉ có trả ra ở cấp ngang hàng mới thực sự ý nghĩa, bằng không trả ra với thân phận không tương xứng, thì phần nhiều sẽ bị cho là một loại hiếu kính.

Nói trắng ra, Cố Cẩm Đường vẫn là Cố Cẩm Đường, tính cách không có biến hóa, chỉ là Tô Trầm cũng không phải hạng xoàng, không phải loại mặc người khinh thị.

Tóm lại Cố Cẩm Đường cứ thế bị Tô Trầm phu phục, chuyện sau đó thì như mọi người thấy rồi đấy.

Cố Khinh La và Tô Trầm bắt đầu đắm chìm trong hẹn hò, ngày ngày quấn lấy nhau nói lên lời ngon tiếng ngọt, trêu chọc vui vẻ.

Tô Trầm cũng biết mục đích của Cố Khinh La khi tới Trường Bàn thành: Đúng như lời Cố Cẩm Đường từng nói, bọn họ đến là vì Vân Hải đấu giá.

Lần này Vân Hải đấu giá sẽ xuất hiện một loại dược tề, tên là Giác Tỉnh dược tề.

Nghe tên là biết, tác dụng của loại dược tề này chính là giác tỉnh huyết mạch.

Giác tỉnh huyết mạch thường thường là hành vi tự phát, đối với tuyệt đại đa số người huyết mạch thuần chính mà nói thì không cần đến dược tề phụ trợ. Chẳng qua vẫn có một ít người huyết mạch hi bạc, mãi mà không giác tỉnh được, khi đó mới cần dược tề giác tỉnh huyết mạch phụ trợ.

Chẳng qua đó không phải loại dược tề giác tỉnh mà đám người Cố Khinh La muốn có.

Giác Tỉnh dược tề chia ra rất nhiều loại, chủ yếu là dựa vào trình độ đậm nhạt của huyết mạch. Đại bộ phận Giác Tỉnh dược tề chỉ có thể giác tỉnh loại huyết mạch thuần chính nhất trong nhân thể. Cũng tức là, không quản trong thân thể ngươi có bao nhiêu huyết mạch, cuối cùngchỉ có thể giác tỉnh phần huyết mạch chiếm tỉ trọng lớn nhất.

Loại mà đám người Cố Khinh La muốn có là cực phẩm trong các Giác Tỉnh dược tề, có thể kích hoạt phần huyết mạch chiếm tỉ trọng nhỏ nhất.

Vừa nghe đến đó, Tô Trầm lập tức hiểu ngay.

“Các ngươi muốn kích hoạt huyết mạch nguyên thú?”

Bởi vì thường niên hỗn huyết, huyết mạch nguyên thú của Lũng Tây Cố gia đã cực mỏng yếu. Tỷ như Cố Khinh La, dù thành phần huyết mạch nguyên thú khá là cường đại, nhưng tỉ trọng vẫn không khả năng bằng được huyết mạch Đằng Xà, bằng không Cố Khinh La cũng không giác tỉnh huyết mạch Đằng Xà.

Dưới tình trạng đó, nếu muốn giác tỉnh huyết mạch nguyên thú thì phải dùng đến loại Giác Tỉnh dược tề cực phẩm kia.

“Là một vị trưởng lão trong gia tộc cần. Hai năm trước hắn đối quyết với người ta, bị trọng thương, đến nay không cách nào khỏi hẳn. Mắt thấy sắp chống không nổi, vì mạng sống, cũng là vì báo thù, cách duy nhất bây giờ là kích hoạt huyết mạch Chúc Long ẩn trong cơ thể.”

Cố Khinh La nói.

Huyết mạch Chúc Long cường hãn không gì sánh bằng, bản thân lại có năng lượng sinh mạng cường đại, một khi giác tỉnh tự nhiên bệnh cũng khỏi hẳn.

“Chẳng qua nếu làm thế, vị trưởng lão kia liền phải thoát ly Lũng Tây Cố gia, đi tới Không Sơn, đúng không?”

Tô Trầm hỏi.

“Đúng vậy, chẳng qua thế thì đã sao? Không Sơn quốc đúng thật là lao ngục giam áp Cố gia, nhưng tốt xấu gì cũng là lao ngục lấy một nước làm đại giá, chỉ cần không ra Không Sơn, đại thể vẫn đảm bảo được tự dao. Địa vị Chúc Long Cố gia tại Không Sơn cũng không thấp, đi nơi đó, chưa hẳn không phải phúc phận.”

Cố Khinh La cười nói.

Thì ra là thế.

Nói như vậy, Cố gia ở các nơi trong Nhân tộc trời sinh đều có một loại cấm thuật, đánh không lại đối thủ liền cho mình một bình Giác Tỉnh dược tề, trực tiếp biến thân diệt đi đối phương.

Chơi như vậy, người bình thường chịu sao thấu.

May mà Giác Tỉnh dược tề cực phẩm không phải là thứ dễ kiếm, bằng không mỗi người một bình, thiên hạ này chắc đại loạn mất.