Chương 577 Rượt đuổi
Tốc độ Vệ Bái rất nhanh, nhưng tốc độ Vân Lôi Giao Hoàng Thoa lại càng nhanh.
Xuyên Vân Thoa sinh ra là để phục vụ di chuyển, điểm mạnh nhất của nó là tốc độ, còn năng lực phòng ngự, năng lực công kích chỉ là phụ gia mà thôi.
Thế nên chỉ cần Tô Trầm nguyện ý, hắn có thể dễ dàng quăng Vệ Bái ra chín tầng mây.
Chẳng qua Tô Trầm không nguyện ý.
Hắn khống chế tốc độ Giao Hoàng Thoa ở mức vừa đủ duy trì một đoạn cự ly cùng Vệ Bái, sau đó cứ vậy thủng thẳng treo trước mặt hắn, giống củ cà rốt đặt trước mũi con lừa, hấp dẫn con lừa không ngừng đi tới, lại không cách nào chạm đến được.
Mới đầu Vệ Bái còn không ý thức được điểm này, bởi vì tốc độ Xuyên Vân Thoa biểu hiện ra tương đối chậm.
Tốc độ Xuyên Vân Thoa chỉ ngang bằng Kim Nham Thoa, về cơ bản Dao Quang cảnh hoàn toàn có thể đuổi kịp.
Với lực công kích và thủ đoạn phòng ngự Vân Lôi Giao Hoàng Thoa biểu hiện ra vừa rồi, nếu nó không phải hàng cao cấp, như vậy hy sinh phần nào tốc độ là điều hết sức bình thường
Thế nên Vệ Bái miệt mài nỗ lực đuổi theo, hắn cảm thấy mình có thể đuổi kịp.
Vì thế hắn không ngừng sử dụng Thần Phong Đột Tiến, liên tục chớp hiện kéo gần cự ly.
Nhưng chiếc Xuyên Vân Thoa đáng chết kia hình như cũng có thủ đoạn đột tiến, mỗi khi hắn kéo gần cự ly lại đột nhiên gia tốc.
Xuyên Vân Thoa cũng là nguyên khí, nguyên khí có nguyên kỹ là chuyện quá đỗi bình thường, vậy nên mới đầu Vệ Bái còn chưa sinh nghi.
Có điều đến sau hắn dần dần phát giác ra có gì đó không đúng.
Tùy theo rượt đuổi không ngừng, cự ly giữa hắn và Vân Lôi Giao Hoàng Thoa lại luôn bảo trì trong phạm vi nhất định. Phải biết qua đoạn thời gian rượt đuổi này, nguyên lực Vệ Bái đã tiêu hao cực lớn, vì tiết kiệm nguyên lực, hắn đã hạ thấp tần suất sử dụng Thần Phong Đột Tiến. Theo lý mà nói, chiếc Xuyên Vân Thoa ở phía trước hoàn toàn có thể mượn cơ hội thoát thân.
Thế nên Vệ Bái nhanh chóng nhận ra bất thường:
“Muốn tiêu hao nguyên lực ta trước, sau đó mới chịu đối quyết?”
Ý thức được điểm này, Vệ Bái lại giảm thêm tốc độ, quả nhiên tốc độ Xuyên Vân Thoa phía trước cũng giảm.
Nhìn thấy cảnh này, Vệ Bái hơi đâu mà đuổi thêm nữa.
Hắn biết tốc độ mình không kịp đối phương, liền lập tức dứt khoát chuyển hướng bay đi.
Không ngờ trên chiếc Xuyên Vân Thoa kia lần nữa sáng lên mảng lớn lôi quang.
“Không hay!”
Vệ Bái ý thức được điều gì sắp xảy ra, tức thì sử dụng Thần Phong Đột Tiến vụt tới phương xa.
Oanh!
Quang trụ lôi điện khổng lồ ập tới, nổ ra một mảnh quang vân dưới thân hắn.
Khốn khiếp!
Vệ Bái tức giận đến độ nghiến răng ken két.
Mình không đuổi, đối phương lại quay qua công kích mình.
Chỉ là Vân Tiêu Thần Lôi Pháo quả thực là thứ để kéo thù hận là chính. Nếu Vệ Bái không chịu đuổi, nó liền quay qua công kích.
Hết cách, hắn lần nữa xông lên, Xuyên Vân Thoa quả nhiên lại bay đi.
Song phương cứ thế đi đi ngừng ngừng, chuyển mắt đã bay được một khoảng rất xa.
Vệ Bái càng đuổi càng kinh ngạc, nghĩ thầm tiểu tử kia rốt cục có bao nhiêu nguyên thạch, không ngờ có thể chống đỡ được tiêu hao ở mức độ này, hơn nữa tính năng của chiếc Xuyên Vân Thoa đó có vẻ cũng tốt quá mức bình thường?
Thật ra Vệ Bái cũng có một chiếc Xuyên Vân Thoa, nhưng bởi vì không có được năng lực không gian, không cách nào mang theo bên người, thế nên trước giờ luôn đặt ở trong gia tộc, dù là vậy, thứ đó ở trong gia tộc cũng được coi là chí bảo.
Nhưng chiếc trong gia tộc mà so với chiếc Xuyên Vân Thoa trước mắt thì đúng là chênh lệch quá xa.
Hắn đường đường là cường giả Dao Quang cảnh, tộc trưởng một tộc, thế mà bảo vật trong tay còn không bằng một tên tiểu bối như Tô Trầm, chỉ nghĩ đến đó thôi đã cảm thấy thẹn phẫn.
Khắc này, trong lòng dâng lên tham niệm, liền lấy ra một vật, là một nắm cát.
Hắn nhìn một cái, sắc mặt rất tiếc rẻ. Cuối cùng Vệ Bái quyết đoán ném nắm cát kia lên không trung, nắm cát lập tức ngưng tụ thành một con Quỷ Thủ cực lớn, hung tợn vô cùng, phát ra từng tràng tiếng kêu rít thê lương, hống lớn về phía Vân Lôi Giao Hoàng, trọn cả vòm trời bỗng trở nên xám xịt, khắp nơi toàn là cát bay phấp phới, hình thành nên một mảnh bão cát khủng bố.
“Ha ha ha ha, cảm nhận được uy lực Quỷ Vực Sa Trần rồi chứ? Cuốn lại đây, cuốn chiếc thuyền đó đến chỗ ta!”
Vệ Bái lớn tiếng kêu gào.
Quỷ Vực Sa Trần là bảo vật hắn trải qua nhiều lần gian nguy trong một chuyến du lịch mới giành được, uy lực to lớn, hiệu dụng phi phàm, nhưng đáng tiếc lại là tiêu hao phẩm, mỗi lần sử dụng sẽ ít đi một chút. Hiện nay số còn lại trong tay hắn chỉ đủ sử dụng thêm một lần, bởi thế Vệ Bái vẫn luôn cất kỹ, không nỡ cầm ra dùng.
Thẳng đến hiện tại, vì được đến chiếc Xuyên Vân Thoa rõ ràng bất phàm kia, Vệ Bái mới lấy ra.
Bão cát do Quỷ Vực Sa Trần cuộn lên quả thực không giống tầm thường, bão cát khủng bố cuốn thốc tới, che rợp cả bầu trời. Trong bão cát đó, dù là Vân Lôi Giao Hoàng Thoa cũng khó di chuyển được, bị cuồng phong thổi quất cho đung đưa tứ tung, cát bụi như công kích từ vạn mũi tên điền cuồng thổi tới, đánh cho Vân Lôi Giao Hoàng Thoa không ngừng lấp lánh bất định.
“Mẹ nó, quả nhiên mỗi tên Dao Quang đều có bài tẩy của riêng mình.”
Tô Trầm không khỏi lắc đầu tán thán.
Vệ Bái chỉ là Liên Đài nhất phẩm mà đã khó đối phó như thế, không biết đám Dao Quang càng mạnh lại sẽ thế nào.
Lúc này khắp nơi trên trời dưới đất toàn là cát bụi bạo tứ ngược, bão cát cuồn cuộn, đường tiến trước mặt bị chặn đứng, Vệ Bái dương dương đắc ý, hắn tin tưởng Tô Trầm đã không còn đường trốn.
Tô Trầm lại khẽ cười.
Hắn nói:
“Đồ ngu!”
Sau đó hắn chợt quay đầu thoa, xông thẳng đến chỗ Vệ Bái.
Hắn quay ngược trở về!
Quỷ Vực Sa Trần của Vệ Bái tuy có phạm vi bao phủ lớn, nhưng phân bố bất nhất, lực lượng chủ yếu tập trung ở phía trước. Rốt cuộc Tô Trầm ở trước, Vệ Bái ở sau.
Vừa quay đầu, bằng với tiến vào khu bão cát yếu nhất.
Chỉ là khu bão cát yếu nhất đó lại có Vệ Bái tồn tại.
Mắt thấy Vân Lôi Giao Hoàng Thoa vọt tới trước mắt, trên mặt Vệ Bái hiện ra ý cười hung tợn:
“Tiểu tử, còn không mau bó tay chịu...”
Hắn chưa nói hết lời, chỉ thấy trên Giao Hoàng Thoa phía đối diện, một mảng lớn lôi quang chớp động.
“Ta... cái đcm!”
Vệ Bái chỉ kịp mắng ra một tiếng liền vội tránh ra.
Ngay thời điểm quang trụ cự đại xông đến, Vệ Bái ngạc nhiên nhìn thấy chiếc Xuyên Vân Thoa kia cũng gia tốc theo.
Lần gia tốc này vượt xa dĩ vãng, hệt như bám sát vào đạo cột sáng kia, vạch qua chân trời, xoát một tiếng, nhìn lại đã thấy xông qua phong tỏa của Vệ Bái, bay vút đến khoảng trời nơi xa.
Cảnh này khiến Vệ Bái nhìn mà con ngươi như muốn lồi ra.
Dù trước đó hắn đã biết tốc độ chiếc Xuyên Vân Thoa này nhất định không chỉ như những gì đang biểu hiện, nhưng lúc nó thực sự triển hiện ra toàn lực, Vệ Bái vẫn không khỏi kinh hãi.
Cực phẩm!
Đây tuyệt đối là Xuyên Vân Thoa cực phẩm. Xuyên Vân Thoa như thế chí ít cũng phải trên ức nguyên thạch. Dù là tộc trưởng một tộc như hắn cũng mua không nổi.