← Quay lại trang sách

Chương 579 Trảm Nhạc

Vân Báo lao vút lên trời, Thu Thủy Phân Quang Nhận chém ra, tầng tầng lớp lớp đao quang kích đãng, tách ra toàn bộ chưởng kình bá đạo kia, chỉ thẳng đến Thân Nguyên Hồng. Khiến Thân Nguyên Hồng bị dọa cho nhảy dựng, vội phách thêm một chưởng, phong lôi chớp hiện trong bàn tay, trực tiếp chấn lui đao kia của Vân Báo.

Tuy thành công bức lui Vân Báo bức lui, thậm chí khiến hắn thổ một búng máu tươi nhỏ, nhưng một đao của Vân Báo cũng bức khiến Thân Nguyên Hồng phải liên tục tung ra hai chưởng, Thân Nguyên Hồng cả kinh không thôi, giờ mới nhận ra đao trong tay Vân Báo không giống tầm thường, nhìn lại thấy giáp trên người Vân Báo cũng rất đặc biệt, thoáng suy nghĩ một lúc mới nhận ra:

“Thì ra là kiếm được một thân nguyên khí cực phẩm, khó trách dám tranh ngắn tranh dài với lão phu.”

Vân Báo không để ý hắn, tiếp tục quát lớn nhảy lên, liên hợp cùng Giang Tích Thủy, thủy phỉ giáp công Thân Nguyên Hồng.

Cương Nham cũng xông lên, Phá Giáp Khai Sơn Chùy ầm vang đánh tới, kích đãng ra một mảnh chùy ảnh hung mãnh giữa không trung, lực lượng xông thẳng trời xanh – thân làm vũ khí từ vừa bắt đầu là dùng để đối phó Dao Quang, vô luận Thu Thủy Phân Quang Nhận hay Phá Giáp Khai Sơn Chùy đều có được lực lượng phá không vô cùng hiệu quả.

Trong khi đó Cương Nham dù cũng là Phí Huyết Cảnh, nhưng thân khu cường hãn của Nham tộc khiến sức chiến đấu chính diện của hắn thậm chí còn mạnh hơn Vân Báo, một chùy đánh tới, nện ra khí thế khủng bố hủy diệt hết thảy, bức khiến Thân Nguyên Hồng không thể không lăng không né tránh.

Đây là lần đầu tiên từ khi song phương đối chiến tới nay, Thân Nguyên Hồng phải tránh lui.

Song phương cứ thế rầm rầm triển khai đại chiến.

Giang Tích Thủy chủ thủ, lực lượng liên hợp chủ công, Vân Báo Cương Nham làm lực lượng dự bị, bù đắp thiếu hụt, chi viện những nơi cần thiết.

Chiến cuộc bởi thế mà tiến vào giai đoạn cầm cự, ai cũng không nhận thua, ai cũng không cúi đầu, phải muốn đánh đến sau cùng.

Thân Nguyên Hồng lia lịa xuất chưởng, miệng điên cuồng gầm gào:

“Chẳng qua chỉ bằng mấy kiện nguyên khí mà tưởng làm gì được ta?”

“Chí ít có thể kéo chặt ngươi.”

Vân Báo lãnh khốc đáp.

Trong mắt Thân Nguyên Hồng lấp lánh dị thái:

“Kéo chặt lão phu? Thì ra là có ý đánh tiêu hao với lão phu?”

Hai lần đối quyết, kết cục đều là Thân Nguyên Hồng hao hết nguyên lực bị bách rút đi. Ở trong mắt Thân Nguyên Hồng, lần này đối phương hẳn cũng có tính toán tương tự.

Chẳng qua có Vệ Bái ở đây, hắn không cho là đối phương có thể kéo đến cái lúc kia.

“Kéo đến lúc nguyên lực ngươi hao hết?”

Vân Báo cười lạnh:

“Ngươi quá coi trọng bản thân rồi đấy, ta không hề có ý đợi đến lúc kia.”

“Vậy ngươi đang chờ cái gì?”

Thân Nguyên Hồng giận dữ hỏi.

“Hắn đang chờ ta!”

Một thanh âm truyền đến từ chân trời, Vân Lôi Giao Hoàng Thoa như mũi tên vạch phá không gian, hung hăng đâm vào eo Thân Nguyên Hồng.

Sức phòng ngự của Vân Lôi Giao Hoàng Thoa rất mạnh, điều này ở khía cạnh nào đó có thể sử dụng nó như một kiện vũ khí -- để đảm bảo xác suất công kích thành công, Tô Trầm không sử dụng Vân Tiêu Thần Lôi Pháo, mà cứ vậy giá sử Giao Hoàng Thoa đâm thẳng tới.

Động năng cực lớn hóa thành lực lượng va chạm khủng bố va đập lên người Thân Nguyên Hồng, Thân Nguyên Hồng cảm thấy mình như bị một ngọn chiến mâu lao vút đâm trúng, eo như sắp đứt.

Lăn lộn bay lên không trung, Thân Nguyên Hồng không dám tin tưởng nhìn hướng Tô Trầm:

“Ngươi... Vệ Bái đâu?”

“Hắn chết rồi.”

Tô Trầm nói dối mà mặt tỉnh bơ, đồng thời ấn xuống nút nhấn Vân Tiêu Thần Lôi Pháo.

Quang trụ lôi điện thô to lần nữa sáng lên, Thân Nguyên Hồng không dám ngạnh tiếp, đành phải phi thân tránh ra, chỉ là ngay thời điểm hắn tránh né, một đạo nhân ảnh chợt bay cao lên, lại là Tô Trầm. Thì ra đồng thời với phát động Vân Tiêu Thần Lôi Pháo, Tô Trầm cũng thoát ly Giao Hoàng Thoa. Hắn có Bộ Ảnh Đạp Vân Ngoa, đạp không như giẫm đất bằng, khắc này đang lao thẳng đến chỗ Thân Nguyên Hồng.

Thân Nguyên Hồng trở tay xuất chưởng, một cỗ lực lượng bá đạo tuyệt luân quét ngang trước mắt, hắn muốn vỗ Tô Trầm thành bánh thịt!

Nhưng ngay lúc hắn ra tay, Tô Trầm đã tan biến không thấy, lại xuất hiện thì đã ở sau lưng Thân Nguyên Hồng, tất cả là nhờ nguyên kỹ Truy Ảnh trong Bộ Ảnh Đạp Vân Ngoa.

Chiến đao cấp tốc trảm xuống Thân Nguyên Hồng.

Thời khắc nguy cấp, Thân Nguyên Hồng quát lớn một tiếng, Tô Trầm như trúng lôi kích, toàn thân cứng đờ. Nếu là lúc bình thường, Thân Nguyên Hồng chỉ cần quay người tung kích liền có thể thương nặng Tô Trầm.

Nhưng hắn không thể, bởi vì hắn không chỉ đối mặt với Tô Trầm.

Ngay khi hắn đang đối kháng cùng Tô Trầm, Giang Tích Thủy, Vân Báo, Cương Nham đã liên hợp cùng thủy phỉ lao lên, lực lượng bị áp chế toàn diện phản đánh, cuộn trào nhắm đến Thân Nguyên Hồng.

Thân Nguyên Hồng đành chịu, lực lượng Cương Thiết Bạo Long bạo phát ra, một mảnh triều kích cuốn khắp tứ phía, lan tràn cả một góc trời.

Chiêu này cố nhiên ngăn được hợp kích từ đám đông, nhưng theo đó Tô Trầm cũng khôi phục tỉnh táo.

Hắn vừa hồi thần lại, nguyên huyết hóa thân lập tức hiện ra sau lưng.

Bóng người cự đại xuất hiện, mặt không sắc thái, không biết là buồn hay vui, nâng lên cánh tay khổng lồ vung tới trước, bắt lấy Trảm Nhạc Đao của Tô Trầm. Đao kia vừa rơi vào tay nguyên huyết hóa thân liền tự động phóng đại, thẳng đến khi hình thành tỷ lệ đối xứng hoàn mỹ với nguyên huyết hóa thân mới thôi.

Đây chính là đặc tính của Trảm Nhạc Đao, có thể tự do biến hóa lớn nhỏ. Loại biến hóa lớn nhỏ này không chỉ là biến hóa hình dạng bên ngoài, mà theo đó uy lực cũng có đề thăng. Thân đao càng lớn, uy năng tích trong đó cũng càng mạnh. Theo lý thuyết nếu trướng lớn đến trăm trượng trở lên thì có thể chém núi cao, thế nên mới được xưng là Trảm Nhạc Đao.

Nhưng biến hóa này đầu tiên cần phải có bản thể cường đại chống đỡ, Trảm Nhạc Đao càng lớn, trọng lượng cũng sẽ càng nặng, chỉ có bản thể thực sự cường đại mới thi triển nổi, chứ không phải dựa vào thuật biến hóa là có thể huy động.

Chính bởi thế, có rất ít người phát huy ra được uy thế Trảm Nhạc Đao.

Tô Trầm cũng vì có được nguyên huyết hóa thân mới mua xuống đao này, nguyên huyết hóa thân cao mười trượng, kéo theo đó Trảm Nhạc Đao cũng biến hóa thành cự nhận dài trên dưới ba trượng tả.

Khắc này một đao chẻ xuống, uy thế vô song, bá khí tung hoành, nghiễm nhiên đã có phần nào bóng dáng của cường giả Dao Quang cảnh khi ra tay.

Thân Nguyên Hồng hoảng hốt, đối mặt với đao thế khủng bố kia, hắn không dám có chút nào chủ quan, vung tay tung ra một mảnh đao thế lẫm liệt, mang theo khí tức cường hãn đặc hữu của cường giả Dao Quang, va chạm cùng Trảm Nhạc Đao, phát ra một mảnh quang mang đỏ hồng kinh người.

Nếu chỉ có một người, một đao từ Tô Trầm, Thân Nguyên Hồng vẫn có thể chống đỡ, thậm chí phản giết.

Nhưng ngoài ra còn có trùng trùng công kích đến từ Giang Tích Thủy, lực lượng liên hợp của đám thủy phỉ, khiến hắn cố đầu mất đuôi, vô lực đánh trả, ngược lại tiến thoái còn rất khó khăn, tình cảnh rất gian nan.