Chương 591 Phản kích (8)
Ở sau lưng hắn, hư ảnh Lạc Du trôi nổi, che rợp bầu trời, cảm giác như cơn mưa này là do nó gây ra. Trên thực tế huyết mạch Lạc Du kích phát đến trình độ nhất định thì đúng là cũng có thể hô mưa gọi gió, chỉ là khi đó ít nhất Giang Tích Thủy phải đạt tới Khai Dương cảnh, hoặc giác tỉnh tầng huyết mạch thứ ba mới có thể làm được.
Mặc dù vậy, đại vật khủng bố kia vẫn chương hiển ra sức khống chế cường đại đối với khí trời, dưới hư ảnh Lạc Du, toàn bộ giọt mưa như đều tập trung về đây, hội tụ thành một con Thủy Long xung kích điên cuồng.
Nhìn thấy cảnh này, Hà Vô Cữu triệt để kinh hãi:
“Lạc Du... Giang gia!”
Giang Tích Thủy khẽ ngẩng đầu:
“Ta là Giang Tích Thủy. Trước giờ ta chưa đánh qua với cao thủ Khai Dương đỉnh phong lần nào. Dao Quang cảnh ta đánh không lại, cấp bậc như ngươi, hẳn có thể thử xem sao.”
Nói rồi quay sang dặn dò Vương Văn Tín:
“Các ngươi đi đối phó những người còn lại, vị này cứ giao cho ta.”
Vương Văn Tín xoay người rời đi.
Nhìn người kia lao đến từ trong mưa to, khắc này, Hà Vô Cữu nhận ra một điều.
Hà gia, xong rồi.
Chẳng qua trước lúc đó, chí ít hắn vẫn còn hi vọng vãn hồi chút tiền vốn cho Hà gia.
Giận trừng Giang Tích Thủy, hắn hét lớn một tiếng, toàn thân bạo phát ra quang huy hừng hực chưa từng có.
Hà gia xong rồi.
Gia chủ Hà Vô Tiền chiến tử, trưởng lão gia tộc Hà Vô Cữu, Hà Vô Tướng, Hà Vô Tâm cùng một đám tinh anh đều chiến tử.
Tin tức này như mưa rào đêm qua, tấn tốc lan khắp phố lớn hẻm nhỏ thành Thanh Hà, ai nấy đều kinh hãi.
Hung thủ tự nhiên vẫn là Trường Thanh Bang cùng Ác Hổ Bang, chỉ có điều lần này hai bang không còn đơn đả độc đấu, mà là liên hợp lại.
Một điều khiến mọi người nghĩ không thông đó là, vì sao lại là Hà gia?
Rõ ràng hai nhà Thân Vệ mới là đối tượng bị công kích ác liệt nhất, mới là đối tượng bị khi nhục, bị xẻ thịt, sao bỗng đột nhiên quay sang chĩa mũi dùi vào Hà gia?
Còn một điều nữa, Trường Thanh Bang và Ác Hổ Bang dựa vào cái gì mà đối phó Hà gia?
Sở dĩ hắc bang bị thế gia quý tộc khống chế là bởi vì thực lực không đủ. Nhưng hiện tại, hai đại bang phái lại biểu hiện ra thực lực khác xa dĩ vãng, khiến ai nấy đều không khỏi cả kinh.
Lai gia lần nữa bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió, ai ai cũng đều cho rằng đây là do Lai gia trao ý, cùng xui xẻo theo còn có Long gia, ai kêu Ác Hổ Bang thuộc quyền khống chế của bọn họ. Chỉ là cũng như Lai Vô Ý, Long Khánh Giang sớm đã không còn khống chế được Ác Hổ Bang.
Cho dù Lai Vô Ý và Long Khánh Giang luôn miệng nói việc này không liên quan gì tới bọn họ, nhưng các gia tộc lại không mấy tin tưởng.
Lai phủ.
Một đám quý tộc chính đang khí thế hung hung chất vấn Lai Vô Ý.
“Ta đã nói rồi, Trường Thanh Bang làm vậy không phải do ta sai khiến.”
Lai Vô Ý phẫn nộ nhìn đám người Vương Bồi Nguyên tìm đến cửa muốn hỏi cho ra nhẽ.
“Nếu ngươi đã nói không phải, vậy mời Lai huynh giao hắn ra đây.”
Vương Bồi Nguyên nói.
Lai Vô Ý tức tối đáp:
“Nếu là giao được thì ta đã sớm giao rồi, còn cần các ngươi tìm tới cửa? Ngay buổi sáng hôm nay, ta vừa phái người đi tìm Vương Văn Tín, kết quả tổng đà Trường Thanh Bang sớm đã trống trơn.”
“Chẳng biết đi đâu?”
Vẻ kinh ngạc chợt lóe lên trên mặt Vương Bồi Nguyên, sau đó lại lộ vẻ hoài nghi không giấu diếm:
“Lai huynh không phải đang đùa ta đấy chứ? Người của ngươi, ngươi lại nói tìm không được?”
“Ai! Thực không dám giấu, thật ra sớm từ lâu ta đã mất đi sức khống chế với Trường Thanh Bang.”
Chuyện tới nước này, Lai Vô Ý cũng không cố được mặt mũi nữa, đành phải nói thật.
Đám người Vương Bồi Nguyên nghe mà cả kinh:
“Ngươi nói cái gì?”
Có người gầm lên:
“Vậy lần trước ở hội nghị liên minh sao ngươi còn che chở hắn như vậy? Ngươi dám nói Trường Thanh Bang tiêu diệt Hồng Ưng Bang không có ý của ngươi?”
“Đương nhiên không phải ý của ta...”
Lai Vô Ý hối hận không thể tự bạt tai lên mặt, muốn giải thích lại không biết giải thích từ đâu, chỉ trách lúc đó mình quá tham lam, cuối cùng nói không được, đành đặt mông ngồi lại xuống ghế, cúi đầu ủ rũ nói:
“Ta cũng bị tên khốn nạn kia lừa, tóm lại, các ngươi muốn tin hay không thì tùy.”
Nhìn bộ dạng tâm tro ý lạnh của Lai Vô Ý, Vương Bồi Nguyên như có điều suy tư.
Chẳng lẽ hết thảy chuyện này không phải do hắn sai khiến?
Vậy ai cho Trường Thanh Bang lá gan lớn như vậy, dám trước sau làm ra hai chuyện tày đình đến thế?
Một cái tên đột nhiên phù hiện trong đầu Vương Bồi Nguyên.
Vương Bồi Nguyên thoáng rùng mình, lắc lắc đầu, lẩm bẩm nói:
“Không, không khả năng.”
Mọi người ngạc nhiên quay sang nhìn hắn.
Sắc mặt Vương Bồi Nguyên càng lúc càng trở nên ngưng trọng.
Dù ngoài miệng nói là không khả năng, nhưng hồi tưởng lại những chuyện xảy ra mấy ngày qua, Vương Bồi Nguyên càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng, càng nghĩ càng kinh hãi.
Khắc này hắn không ngồi yên được nữa, đột nhiên đứng bật dậy, nói:
“Chuyện hôm nay tạm dừng ở đây, ta phải trở về một chuyến.”
Hắn cuối cùng ý thức được có điều không hay, phải trở về tìm Vương Chiến Vũ thương lượng đối sách.
Hắn nói ra phỏng đoán của mình cho những người khác, rốt cuộc đây chỉ là suy đoán, nếu mà đoán sai, vậy khác gì làm trò cười cho người ta – tâm lý sĩ diện thâm căn cố đế trong thế gia quý tộc, thâm nhập đến từng ngóc ngách trên dưới toàn thân.
Vương Bồi Nguyên vội vã rời đi, khiến những người ở đều mơ hồ chẳng hiểu chuyện gì, khí thế cũng theo đó giảm bớt không ít.
Lần này tới đây tìm Lai Vô Ý khởi binh hỏi tội, tổng cộng có năm nhà, phân biệt là Vương gia, Liên gia, Vu gia, Hùng gia và Lâm gia.
Còn Long gia, cũng như Lai gia sắp sửa bị khởi binh hỏi tội, tự nhiên không khả năng tới. Hà gia đã diệt, cũng không khả năng tới. Về phần hai nhà Thân Vệ, thì sớm đã oán hận chư tộc tận xương, lúc này sao còn có thể cùng bọn họ tới đòi công đạo cho Hà gia.
Bây giờ Vương gia vừa đi, những người khác ở lại giáo huấn Lai gia một trận, một lúc mà không thấy có kết quả gì liền chuyển đi Long gia.
Long gia thì dứt khoát hơn nhiều lắm, trực tiếp tỏ ý tuyệt sẽ không che chở Ác Hổ Bang, mặc cho mọi người xử trí.
Ra Long phủ, một tên tộc nhân Hùng phủ nói:
“Gia chủ, giờ có cần lập tức triệu tập người đi diệt Ác Hổ Bang?”
Gia chủ Hùng gia Hùng Thiên Nhạc sờ sờ râu mép:
“Ta cứ cảm thấy trong chuyện này có gì đó kỳ quặc. Trường Thanh Bang và Ác Hổ Bang đào đâu ra lá gan đi tập kích Hà gia? Chẳng lẽ thật sự do hai nhà Lai Long ngầm trao ý? Qua biểu hiện của Lai Vô Ý và Long Khánh Giang, ta cảm giác không giống, có lẽ điều bọn họ nói là thật. Ngoài ra Vương Bồi Nguyên cũng không biết phát hiện điều gì, đột nhiên rời đi... Trong này, vấn đề trùng trùng.”
“Thế ý gia chủ là?”
Hùng Thiên Nhạc nhìn bộ dạng khí thế hung hung của các nhà khác một cái, lông mày nhíu chặt, tự hỏi một lát rồi nói:
“Đi về trước rồi tính.”
Vậy là trực tiếp đi vòng về Hùng phủ.