← Quay lại trang sách

Chương 615 Nghỉ đêm

Đây là nguyên khí mua được trong phường thì, gọi là Thạch Đầu Ốc, có thể mang theo tùy thân, tự động phóng to thủ nhỏ, chính là hảo đồng bọn của các lữ hành giả. Nhưng bởi vì có liên quan tới không gian biến hóa cho nên giá cả quý giá. Với lại không có tác dụng thực chiến cho nên rất nhiều người không chọn mua nó.

Tô Trầm tài đại khí thô, cho dù hao tổn nhiều chi phí thí nghiệm, đốt hết mấy tỉ cũng là một nhiệm vụ rất chi là gian khổ cho nên không khách khí mua thứ này về để dùng.

“Dạ Mị, cho ngươi cái này.” Tô Trầm lại ném một cái cho Dạ Mị.

Cái này vốn là của Cương Nham nhưng hiện tại ủy khuất Cương Nham một chút, nữ sĩ được ưu tiên.

“Nha, tuyệt quá, vầy là ổn rồi huynh đệ!” Dạ Mị vui sướng vỗ vỗ bả vai Tô Trầm.

Vì thế trên mảnh đất hoang vắng, hai tòa Thạch Đầu Ốc bơ vơ đứng sừng sững trên mặt đất, làm cho những người khác mê tít mắt.

Ngay cả Thạch Minh Phong cũng không nhịn được cười nói: “Đúng là kẻ có tiền, loại đồ vật này cũng mua được.”

“Nói đến chuyện này, ta cũng muốn hỏi một chút. Vĩnh Sinh Điện Phủ các ngươi không phải buôn bán lời rất nhiều tiền à? Sao lại keo kiệt như vậy?” Tô Trầm nói.

Thạch Minh Phong tức giận cho hắn một cái nhìn khinh thường: “Ngươi biết Vĩnh Sinh Điện Phủ có bao nhiêu người không? Địa bàn trải rộng quốc thổ của bảy cái Nhân tộc, nhân số ít nhất là mấy chục vạn đếm lên. Tám trăm triệu nguyên thạch không ít, nhưng mà rơi vào đầu nhiều người như vậy thì còn lại được mấy phần?”

“Nhưng các ngươi cũng không thể phân tiền cho nhiều người như vậy, đúng không?”

Thạch Minh Phong cười ha ha: “Cho dù chỉ là một bộ phận ở Long Tang Quốc thôi là đã có không ít người rồi! Nhiều người tham dự hành động đến thế cho nên phải phát tiền khen thưởng nữa, rồi còn chia tiền lãi, tiền tham dự hành động, trước đó còn chi tiền thu mua nữa.”

“Tổng thể cũng không nên tới mức ngay cả Thạch Đầu Ốc cũng mua không nổi chứ.”

“Không nỡ nha!” Thạch Minh Phong hơi lắc đầu: “Có tiền này thì tự nhiên dùng để tăng mình lên, sao lại lãng phí như vậy được.”

Tu luyện cần tài nguyên, tăng, cầu vượt xa cung, tài liệu chân chính xưa nay luôn luôn quý giá.

Lấy nguyên năng dược tề làm thí dụ, một lọ nguyên năng dược tề bình thường có giá năm ngàn nguyên thạch, có tác dụng tăng lên rất rõ ràng cho các võ sĩ, còn đối với Dẫn Khí nguyên sĩ thì không sai biệt lắm có thể tăng lên một bạch tinh. Nói cách khác, Dẫn Khí nguyên sĩ đại khái muốn tăng tới đỉnh phong thì cần tốn bốn trăm năm mươi ngàn nguyên thạch, về phần Phí Huyết cảnh mà xài thì phải cần bốn triệu năm trăm ngàn nguyên thạch.

Giá cả phát sinh cao như vậy cho dù là ai cũng không thừa nhận nổi, cho nên lời chút tiền cũng sẽ giữ lại để đề thăng mình lên, làm sao lại đi mua loại Thạch Đầu Ốc này không thực dụng này.

Cũng chỉ có đệ tử xuất thân từ đại gia tộc hay như Tô Trầm loại làm ra tiền như nước này mới có thể không lo lắng gì tiêu tiền như vậy.

Giờ phút này Tô Trầm nghe xong, cười hắc hắc: “Sớm biết rằng các ngươi như vậy ta đã giúp ngươi mang thêm một cái rồi.”

“Không cần, tốt xấu gì ta cũng là Diêu Quang, việc nhỏ nhặt này không làm khó ta được.” Thạch Minh Phong nói xong chỉ một tay xuống mặt đất, chỉ thấy mặt đất dần dần hở ra một mảnh bùn đất, kế tiếp dưới sự khống chế của Thạch Minh Phong, những bùn đất này ngưng tụ thành bộ dáng phòng ốc, cuối cùng hóa bùn thành đá, hình thành một tòa thạch ốc. Nhìn vào hẳn là không khác nhau với Thạch Đầu Ốc của Tô Trầm cho lắm, chính là thô ráp hơn rất nhiều.

Tô Trầm cũng không khỏi kinh ngạc đứng dậy: “Không thể tưởng được Vũ Sư chẳng những tinh tu nguyên kỷ thủy hệ mà còn tinh thông nguyên kỹ thổ hệ như vậy.”

Chế tạo một tòa phòng nhìn vào thì rất đơn giản nhưng cần có được năng lực khống chế cường đại.

Việc này tựa như một người muốn nhấc lên một mảnh sóng nước thì rất dễ dàng nhưng muốn khống chế mỗi một giọt nước đều tới chỗ của mình, thậm chí dựng ra đồ vật mình muốn thì không phải là chuyện dễ dàng.

Nguyên kỹ trên Nguyên Hoang đại lục không phải chỉ là dùng ý thức, tất cả thụ đoạn đều cần dựa vào một thứ gì đó.

Nếu không nghiên cứu sẽ không có ý nghĩa gì.

Ở trống không chế tạo ra một tòa phòng ở, loại nguyên kỹ này không phải là không thể đạt được nhưng việc này ý nghĩa với việc nguyên kỹ này nhất định phải hình thành được chỉ lệnh cùng cấu tạo phòng ốc. Đồng dạng cũng mang ý nghĩa nó sẽ phức tạp hơn. Hơn nữa cho dù hoàn thành cũng chỉ là một phòng ở mà thôi, nếu lần sau ngươi muốn đổi hình gì khác thì phải thiết kế lại một lần nữa.

Việc này đối với Nguyên Sĩ mà nói là việc cực kỳ lãng phí thời gian cùng tài nguyên, thậm chí còn lãng phí hơn việc mua Thạch Đầu Ốc. Cho nên loại nguyên kỹ này vẫn tồn tại nhưng rất ít người tốn thời gian học tập.

Thủ đoạn mà Thạch Minh Phong áp dụng cũng không phải là nguyên kỹ mà là thông qua ý chí bản thân khống chế nguyên lực thổ hệ để tạo nên, cần có lý giải cùng năng lực khống chế nguyên lực thổ hệ thật thâm sâu, cho nên mới làm cho Tô Trầm hơi khiếp sợ.

Giờ phút này nghe Tô Trầm khen, Thạch Minh Phong cười cười: “Chút tài mọn, để ngươi chê cười rồi.”

Người còn lại không có bản lãnh như Thạch Minh Phong, lại không có khả năng bảo Thạch Minh Phong làm cho bọn họ cho nên chỉ có thể ngoan ngoãn dựng lều trại.

Bóng đêm thâm trầm, gió lạnh thấu xương, Thạch Đầu Ốc vẫn ấm áp như trước.

Tô Trầm không ngủ, mà đang cầm một lọ tiên huyết để quan sát, trước Vi Sát Chi Nhãn, tất cả bí mật ở trong máu đều không thể giấu được.

Máu là của Hạ Húc.

Tô Trầm giống như lúc trước sưu tầm huyết mạch của mỗi một loại mình thấy được rồi đi nghiên cứu, lần này Thiên Diện Quỷ Thú đã trở thành mục tiêu mới.

Làm trăm ngàn loại thí nghiệm, làm cho thủ pháp thí nghiệm của Tô Trầm bây giờ đã khá thành thục.

Đầu tiên quan sát nguyên chất bên trong, sau đó sủ dụng nhiều thủ đoạn kiểm tra cách vận hành của nguyên chất, tận lực nếm thử tinh luyện nguyên chất, rồi vận dụng nguyên chất.

Nhìn quá trình có vẻ đơn giản nhưng bên trong lại chứa đựng vô số gian khổ, mỗi một trình tự đều thất bại rất nhiều, có đôi khi bại xong là triệt để xong luôn.

Nhưng giờ phút này vận khí Tô Trầm tựa hồ ổn. Đầu tiên là thật nhẹ nhàng tìm được nguyên chất đang quỷ biến, loại này có tính ẩn dấu thấp hơn nguyên chất khác một chút, làm cho phương thức kiểm tra của Tô Trầm vậy mà lần đầu tiên thành công.

Chuyện này làm cho hắn hơi kinh ngạc, trong lòng mờ ảo có loại cảm giác muốn được phần thưởng lớn - Vô số lần thí nghiệm gian khổ, rốt cuộc có được cũng đã có thu hoạch rồi sao?

Còn đang kinh ngạc, bỗng nhiên bên tai vang lên tiếng kêu bén nhọn.

“A!”

Là Dạ Mị.

Bởi vì không có ngủ nên Tô Trầm là người thứ nhất lao ra phòng ở.

Mà khi hắn đến phòng ốc của Dạ Mị thì đã thấy ở đó đứng một người.

Thạch Minh Phong.

Một tay vỗ cửa phòng, cánh cửa đã tứ phân ngũ liệt.

Chính là nhìn thấy Khổng Thành đang giằng co cùng Dạ Mị. Lúc này Dạ Mị chỉ mặc một bộ áo giáp nhỏ, lộ ra cánh tay trắng bóng, trong tay đang cầm một thanh Phân Thủy Thứ chỉ về phía Khổng Thành, mặt đầy sát khí.