Chương 623 Trư Long công tử
Tòa cổ bảo Tây Lai Nạp được xưng là tường đồng vách sắt này, buổi tốm ngày hôm nay đã bị Tô Trầm cùng Hạ Húc tới tới lui lui ra vào hơn bốn lần.
Nhìn thấy Tô Trầm lại lẻn vào cổ bảo Tây Lai Nạp, mọi người đều cả kinh ngây người.
“Người kia bị điên rồi sao?”
“Hắn nhất định là điên rồi.”
“Vấn đề là chúng ta phải làm gì bây giờ?”
Mọi người cùng nhau nhìn Thạch Minh Phong.
Thạch Minh Phong nhìn thoáng qua bóng lưng Tô Trầm, cắn răng một cái, nói: “Đầu tiên rời khỏi nơi này, sau đó đợi tin tức của hắn.”
Nói xong xoay người đi xuống dưới.
Trong tòa thành mọi người đã bắt đầu đi ra ngoài điều tra bốn phía.
Khổng Thành nổi giận đùng đùng: “Kế hoạch đã thất bại, các ngươi còn muốn ở lại chỗ này chờ chết à? Ta nói bây giờ nên lập tức đi ngay!”
Đã nghe Dạ Mị kêu lên: “Ngươi muốn đi thì tùy ngươi, nhưng người của chúng ta còn ở chỗ này, Tô Trầm còn ở chỗ này, ta sẽ không đi.”
“Ngươi muốn chết cùng đồ điên kia sao?” Khổng Thành mắt cũng đỏ lên.
“Có lẽ vậy.” Thạch Minh Phong cũng trả lời: “Có lẽ chúng ta đều nổi điên rồi. Nhưng không có điên cuồng thì sao nên được kỳ tích? Khổng công tử, ngươi muốn đi mà thì ta tuyệt không lưu ngươi. Dù sao có ngươi hay không có ngươi đối với chúng ta mà nói đều như nhau.”
Không Thành bị kiềm hãm, trong nhất thời không biết phải nói thế nào cho phải.
——————————————
Lại quay về cổ bảo, Tô Trầm hít sâu vào một hơi, sau đó bước nhau đi vào đại sảnh.
Bên trong đại sảnh đã được giới nghiêm, mỗi người đều đang bị kiểm tra.
Nhưng Tô Trầm có đãi ngộ không tệ, bởi vì hắn không thuộc Sa tộc mà là người Chư gia.
Chư Tiên Dao chạy đến lãnh địa Sa tộc, tự nhiên không có khả năng chỉ mang một tên Chư Bạch Vũ đến, chẳng qua những người khác không có tư cách đi tham dự hội nghị mà thôi.
Giờ phút này những người này đều đang ở trong đại sảnh, thấy Tô Trầm lại đây một gã Chư gia tiến lại hỏi: “Thiên Dưỡng, huynh đi đâu vậy?”
Thiên Dưỡng?
Vưu Thiên Dưỡng?
Mập mạp chết bầm nhà ngươi, thế mà còn dám lừa gạt ta.
Tô Trầm che miệng nói: “Chiêu đãi hắn một chầu cực hình rồi hỏi hắn người đối diện với ta là ai.”
Đồng thời tiến lên nói: “Ta ở đây tìm đồ ăn.”
Lúc trước hắn nói chuyện với mập mạp, mục đích chủ yếu là vì muốn nghe thanh âm của hắn để dễ tiến hành bắt chước.
Giờ phút này hắn mô phỏng như là cùng một dạng.
“Có người lẻn vào trong tòa thành này, việc này sẽ có chút loạn, ngươi đừng đi loạn.” Đã nghe người nọ nói.
“Hắn gọi là Triệu Cảnh Văn, là Thống lĩnh hộ vệ của Chư Tiên Dao. Tên kia đi với Chư Tiên Dao gọi là Chư Bạch Vũ, là lão lục chủ mạch Chư gia.”
Một bên dẫn người chạy nhanh, một bên Thạch Minh Phong khảo vấn Vưu Thiên Dưỡng, tiểu mập mạp chịu không nổi, nhất nhất hỏi gì khai nấy.
“Vậy chính hắn là loại người gì?” Tô Trầm làm bộ tiếp tục tìm ăn, cúi đầu ánh mắt loạn chuyển nhìn đại sảnh.
“Biểu đệ Chư Tiên Dao, đồng thời cũng là vị hôn phu của nàng.”
“Phốc!” Tô Trầm suýt nữa phun ra một một miệng: “Vị hôn phu?”
“Hắn nói như vậy.”
“Xác nhận một chút.”
Một lát sau, thanh âm của Thạch Minh Phong truyền đến: “Xác nhận qua, thật là như vậy. Hắn là Trư Long người của Vu gia.”
“Trư Long? Bụng lớn trư long?”
“Đúng, Đại Đỗ Trư Long.”
Tô Trầm ngây người: “Lại một cái Yêu Hoàng huyết mạch? Vậy tại sao kình lực hắn kém như vậy? Ta một chốc đã đánh hắn bất tỉnh rồi.”
“Ta hỏi lại.” Thạch Minh Phong trả lời, ngay sau đó Tô Trầm thậm chí ở trong này đều có thể nghe được tiếng kêu thảm thiết của Vưu Thiên Dưỡng.
Một lát sau Thạch Minh Phong trả lời: “Bởi vì huyết mạch hắn không có thức tỉnh. Đại Đỗ Trư Long khác người ở chỗ huyết mạch của bọn họ có vẻ thức tỉnh khá trễ, cần ăn cơm một thời gian dài để kích thích. Ở trước đó thì cơ bản không thể nào động được. Cho nên bình thường cũng không cần phải tu luyện thế nào, mỗi ngày chính là ăn rồi ngủ. Chỉ có khi huyết mạch thức tỉnh, mới có thể chân chính tiến vào tu luyện kỳ.”
“Xem ra vận khí của ta không tệ.” Tô Trầm trả lời: “Vậy sao Chư Tiên Dao lại gả cho một tên ăn hàng như vậy?”
“Chư gia cùng Vưu gia vốn là thế gia hảo hữu, Đại Đỗ Trư Long huyết mạch kết hợp với Quỷ Tâm Yêu Hồ huyết mạch nghe nói có tỷ lệ nhất định sinh ra huyết mạch biến dại càng cường đại hơn. Tuy không có tính truyền thưa nhưng uy lực cường đại, chiến lực cá chân thậm chí không thua Vương tộc. Trường hợp kết hợp giống như này cũng không thiếu, Chư Vu hai nhà chỉ là một trong số đó.”
“Vậy Chư Tiên Dao thích vị hôn phu này của nàng sao?”
“Thực hiển nhiên, không thích. Ngươi không có thời cơ để chiếm tiện nghi đâu, Tô Trầm.” Thạch Minh Phong cười hắc hắc nói.
Tô Trầm lại thở dài một hơi: “Đó là một tin tức tốt. Ta cũng không hy vọng sẽ tiếp cận nữ nhân kia.”
Vừa mới dừa lời, chỉ thấy Triệu Cảnh Văn đi tới: “Vưu công tử, tiểu thư cho mời.
...
Tô Trầm bất đắc dĩ, chỉ có thể đi theo Triệu Cảnh Văn.
Bởi vì Triệu Cảnh Văn đang ở bên người nên hắn không có cách nào khác có thể câu thông nói gì với Thạch Minh Phong, cũng may Thạch Minh Phong hiểu ý, đã bắt đầu thẩm vấn nhiều tin tức hơn từ Vưu Thiên Dưỡng.
Đi theo Triệu Cảnh Văn vào một căn phòng nhỏ, Chư Tiên Dao đang ngồi ở đại sảnh, Chư Bạch Vũ lại không ở bên người, Ba Nhĩ cũng đồng dạng không ở đây.
Tô Trầm thấy thế nhả ra một ngụm khí, bây giờ hắn sợ nhất là phải gặp tên Sa tộc đã nhìn thấu Hạ Húc kia, đối phương rõ ràng có năng lực thấy rõ rất cường đại, có thể nhìn thấu các loại thủ đoạn ẩn nấp hay là ngụy trang. Kế tiếp là sợ nhìn loại tồn tại Diêu Quang như Chư Bạch Vũ này.
Tuy Diêu Quang cảnh không có nguyên kỹ đối ứng, trên lý luận sẽ nhìn không ra ngụy trang của Tô Trầm, nhưng cường giả chính là cường giả, cho dù không thể trực tiếp nhìn thấu cũng có thể thông qua khí tức, bước chân, nói chuyện, phản ứng nguyên năng, thói quen và hành vi cùng đủ loại chi tiết khác để cảm nhận được không đúng.
Năng lực quan sát chung quanh của bọn họ chính là cường đại cùng thâm sâu như thế, nếu muốn lừa gạt bọn họ cũng không phải chuyện dễ dàng gì, phải cẩn thận ngàn vạn.
Giờ phút này đi vào đại sảnh, Tô Trầm nói: “Dao Dao, ngươi tìm ta?”
Chư Tiên Dao cũng không quay đầu lại nói: “Lại gọi ta Dao Dao, cẩn thận xé miệng ngươi.”
Được lắm, ít nhất trên xưng hô đã không có sai rồi.
So với năm đó, bộ dáng của Chư Tiên Dao ở ngày hôm nay không có biến hóa gì nhiều, vẫn như cũ là tư thái thanh thuần tuyệt mỹ, nhưng ở trên khí chất lại xuất hiện biến hóa rất lớn.
Chư Tiên Dao năm đó, làm rung động lòng người, vừa thấy liền thương tiếc làm cho người ta vừa nhìn đã phát ra ý niệm muốn ôm vào trong ngực để an ủi.
Chư Tiên Dao bây giờ, trên khí thế đã có biến hóa rõ ràng.
Khi ở xa không chú ý, sau khi đến gần rốt cuộc phát hiện.
Chư Tiên Dao ngày hôm nay vẫn như cũ thướt tha, nhưng không còn uyển chuyển, vẫn như cũ thuần mỹ nhưng không còn quyến rũ, vẫn như cũ thủy linh ngưng không còn đơn thuần.