← Quay lại trang sách

Chương 634 Lửa giận

Mà Chư Tiên Dao, tuy nàng không thể khôi phục ký ức nhưng thật ra từ khi nàng biết mình bị Tô Trầm lừa gạt thì nàng đã dựa vào suy luận để biết được tình huống đại khái.

Chư Tiên Dao trong mắt rưng rưng nước: “Đúng vậy, cho nên ta không nói được.”

“Nhưng nếu như vậy, ngươi cần gì phải đi tìm về ký ức? Thật ra ngươi đã có được đáp án rồi, tiếp tục tra xét nữa cũng chỉ chứng thực lại tất cả những việc đó thôi. Có ý nghĩa gì nữa đâu?” Tô Trầm nhịn không được nói.

Chân tướng không khác nhau mấy với nội dung mà Chư Tiên Dao đoán được, cho dù có khôi phục ký ức, có biết thêm cũng chỉ là chi tiết mà thôi.

Chư Tiên Dao lớn tiếng nói: “Đương nhiên muốn tra! Đó là sỉ nhục cả đời này của ta, vô luận như thế nào ta đều phải tìm về ký ức đã mất của ta, chỉ có tìm về đoạn ký ức kia, ta mới có thế biết được rốt cuộc Tô Trầm đã làm gì ta, mới có thể biết được hắn còn có bí mật gì, có nhược điểm gì, mới có thể biết được toàn bộ kế hoạch của hắn. Sau đó... ta mới có thể báo thù hắn!”

Không thể không thừa nhận ý nghĩ của Chư Tiên Dao là chính xác.

Trong thời gian ở chung với Chư Tiên Dao, bởi vì biết ký ức của nàng đã bị mình tiêu trừ nên Tô Trầm hầu như không có giấu diếm bí mật gì của mình với nàng.

Gia đình của hắn, tình yêu của hắn, giấc mộng của hắn, kế hoạch của hắn, tính cách của hắn, hảo hữu của hắn, toàn bộ những thứ hắn am hiểu hoặc là không am hiểu...

Tuy không có nói chi tiết cho nàng, nhưng Tô Trầm cũng không có cố ý giấu diếm vì thế xác thực nàng biết rất nhiều.

Lấy tính tình, đầu óc của Chư Tiên Dao bây giờ, nếu để cho nàng khôi phục ký ức, thật sự có khả năng sẽ tạo thành uy hiếp trọng đại cho mình.

Cũng vì mục đích này, mười năm qua lúc nào Chư Tiên Dao hối hả ngược xuôi, tìm kiếm cách tìm lại ký ức, đáng tiếc không có hiệu quả gì.

Mà sau khi Chư Tiên Dao biết được ở đây có bí tàng của Tạp Bỉ Nga Tư thì nàng lập tức đến đây, bởi vì đây là một tia hy vọng của nàng.

Giờ phút này Tô Trầm đã hoàn toàn biết được kế hoạch của Chư Tiên Dao.

Hắn hỏi: “Thì ra là như vậy... Đúng rồi sao ngươi biết tất cả những việc này đều c1o Tô Trầm thiết kế?”

Lúc này Chư Tiên Dao mới nói chuyện mình an bài ngày đó ra.

Nghe được kế hoạch của mình lại bị hủy trong tay một người tiềm phục trong bóng tối, Tô Trầm cũng chỉ có thể khóc mà không làm được gì.

Trên mặt lại là mang theo vẻ phẫn uất: “Dao Dao ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ giúp người tìm được tên kia, bâm thây hắn thành vạn đoạn.”

Mình nguyền rủa mình, cảm giác này thật là mới mẻ.

Chư Tiên Dao nói: “Thiên Dưỡng, ngươi phải biết rằng, ta đã nói cho ngươi những việc này, ngươi có biết ý nghĩa là gì không?”

“Đương nhiên!” Tô Trầm trên vẻ mặt hiện lên kích động, nói: “Là vì rốt cuộc Dao Dao ngươi đã tín nhiệm ta!”

Chư Tiên Dao mỉm cười: “Ngươi biết là được rồi. Việc cấp bách cần làm bây giờ là tìm tới bí tàng, tìm về ký ức đã mất của ta. Tất cả phải xin nhờ ngươi.”

“Ân!” Tô Trầm dùng sức gật đầu.

“Ngươi có thể đi về.”

Tô Trầm cáo lui rời khỏi.

Nhìn bóng lưng Tô Trầm rời đi, Chư Tiên Dao nơi ánh mắt lóe lên, không biết đang nghĩ gì.

——————————

Trở về phòng, Tô Trầm đột nhiên thu lại vẻ mặt còn đang hưng phấn dày đặt.

Hắn lấy nguyên khí truyền tin ra: “Lão Thạch.”

“Ta đây.”

“Chư Tiên Dao bắt đầu hoài nghi ta.”

“Tại sao vậy?” Thanh âm của Thạch Minh Phong rõ ràng cao vút lên.

“Vừa rồi có người ám sát Chư Tiên Dao...” Tô Trầm đại khái kể lại chuyện vừa phát sinh qua một lần. Đương nhiên hắn không nói chuyện Chư Tiên Dao muốn khôi phục ký ức, không hy vọng gia tộc sẽ biết nàng làm một việc không có lợi cho gia tộc, nếu để cho Vĩnh Sinh Điện Phủ biết Chư Tiên Dao sở dĩ xuất hiện ở đây là vì nhân quả do hắn kết nên thì cũng bất lợi cho mình.

Nhưng Chư Tiên Dao hoài nghi mình, việc này đã là ván đóng thuyền, tuy nàng biểu hiện chân thành như vậy nhưng Tô Trầm biết càng chân thành thì càng hoài nghi.

Chính vì nàng hoài nghi hắn, cho nên mới càng thêm không biểu hiện ra vẻ nghi ngờ.

Nghe dđược Tô Trầm cứu mạng Chư Tiên Dao, thanh âm của Thạch Minh Phong cũng thay đổi: “Ngươi cứu mạng nàng? Con mẹ nó ngươi phát điên cái gì vậy?”

Tây Nguyên Vũ Sư làm việc hướng đến trầm ổn, nói chuyện nhã nhặn, thế mà lần này cũng mở miệng ra chửi mẹ nó, có thể thấy được bị Tô Trầm làm cho tức giận không nhẹ.

Về cơ bản, nếu như Chư Tiên Dao chết thì mọi người sẽ mất một đối thủ cạnh tranh.

Vô tình Tô Trầm lại cứu nàng, thậm chí còn nhận lấy sự hoài nghi của Chư Tiên Dao, quả thật là mất nhiều hơn được.

Tô Trầm trả lời: “Ngươi không biết được, tình huống bên trong cổ bảo Tây Lai Nạp ở trong tưởng tượng còn phức tạp hơn bên ngoài. Ngày hôm này ta đồng hành với bọn họ, tìm kiếm khắp cổ bảo, cũng không tìm được manh mối gì có liên quan đến Linh tộc.”

“Đó là vì bọn họ không chuẩn bị đầy đủ.”

“Vô dụng, cho dù ngươi có Thông Linh Dược Tề cũng vô dụng. Ta đã thử qua, nơi đó không có phản ứng của linh năng, mấy bình dược tề không giải quyết được vấn đề gì cả. Cơ hội duy nhất bây giờ là chờ Chư Bạch Vũ trở về, chờ hắn mang về vật dụng có thể tăng tinh thần lực lên, dùng phương thức thuần túy để tìm Linh thể. Lúc đó là lúc có khả năng thành công cao nhất. Trước lúc đó, Chư Tiên Dao không thể chết được!”

“Ngươi đang tìm lý do phải không?” Thạch Minh Phong không dễ bị lừa như vậy.

Tô Trầm nghĩ ngợi nói: “Vâng, ta thừa nhận, ta còn có chút tư tâm. Lúc trước ta làm hại nàng không nhẹ, tuy chỉ vì tự bảo vệ bản thân, nhưng nếu có thể ta vẫn hy vọng có thể kéo nàng một tay. Thạch huynh, ta rất rõ mình đang làm gì. Ta sẽ tận lực chiếu cố lương tâm mình, nhưng tuyệt đối sẽ không hy sinh những thứ mà mình đã xây dựng. Chư Tiên Dao còn sống thật sự mới có lợi cho chúng ta, đây là sự thật!”

“Nhưng bây giờ ngươi đã bị hoài nghi.”

“Chỉ là một ít manh mối mà thôi.”

“Thôi đi Tô Trầm, đừng giả bộ nữa! Ngươi là chuyên gia nói dối, chắc ngươi phải biết một khi sinh ra nghi ngờ, vốn sẽ không có manh mối gì đâu!”

Hoài nghi không có tỉ lệ phần trăm.

Không giống như tầng thứ sức mạnh có tỷ lệ 10% 20% phát triển, một khi tâm tình sinh ra nghi ngờ, sẽ nhanh chóng tăng trưởng, đạt tới trình độ rất cao.

Khi ngươi không nghi ngờ một người, hắn làm gì ngươi cũng không kỳ quái, không quan tâm.

Nhưng khi ngươi hoài nghi một người, toàn bộ việc đáng ngờ đều bị nhìn vào mắt, bị xem trọng, cũng mau chóng xác thực.

Việc này là một quá trình phi thường mau lẹ.

Chư Tiên Dao từ không nghi ngờ biến thành nghi ngờ chỉ dùng trên dưới mười ngày.

Nhưng từ hoài nghi đến xác thực thì có khả năng chỉ cần thời gian một hai ngày.

“Ta sẽ nghĩ cách giải quyết.”

“Tốt nhất là ngươi làm được.” Thạch Minh Phong nổi giận đùng đùng nói.

Trò chuyện xong, Thạch Minh Phong cũng là đau đầu một trận.

Hắn vỗ trán trầm tư.