Chương 660 Đấu Dao Quang (Hạ) (1)
Những cát đá kia nhìn như bụi cát, thực chất lại là nguyên lực hệ Thổ thuần túy nhất, đang cuồn cuộn không ngừng tu bổ thân thể cho Sa Khắc. Thế nên những lúc bình thường, cánh tay này của Sa Khắc rất nhanh liền có thể khỏi hẳn.
Đáng tiếc đây không phải lúc bình thường.
Tô Trầm tự nhiên không khả năng để mặc Sa Khắc khôi phục.
Một đao đắc thủ, Tô Trầm đã xuất ra thêm một đao, ám hỏa bùng lên rực sáng một góc trời.
Bởi vì Chư Tiên Dao gặp qua những thủ đoạn của Tô Trầm như Bạo Liệt Hỏa Ưng, Yên Xà Bộ, Lôi Âm Đao, thế nên hắn không dám dùng những thủ pháp này, mà dứt khoát triển khai cách đánh bạo lực cứng đối cứng cùng Sa Khắc.
Đao lên, đao xuống, ám hỏa ngất trời.
Tuy giản đơn, lại hung ác, bá khí, cuồng bạo vô song.
Đối mặt với đao thứ hai, Sa Khắc không dám cứng đối cứng nữa mà chuyển sang lấy lui làm tiến, vô số mưa bụi từ không trung rơi xuống, cát vàng hóa thành đầm lầy, khiến không khí biến thành nước bùn, làm cho Tô Trầm khó mà ép sát.
Nếu Tô Trầm không quen biết Thạch Minh Phong, có lẽ nhất thời sẽ bị sa vào vũng bùn.
Khăng khăng Thạch Minh Phong cũng là nhân vật thủy thổ song tuyệt, hơn nữa sở dĩ Thạch Minh Phong giỏi về hệ Thổ chính là vì hắn thông thạo đánh lâu dài, kém về bạo phát, tu luyện thêm hệ Thổ vừa tăng cường phòng ngự, lại vừa có thể tiến một bước phát huy ưu thế của hắn. Cách đánh kết hợp thủy thổ hóa không gian thành đầm lầy này vừa khéo cũng là thủ đoạn hắn rất thông thạo.
Thế nên sớm trước kia Tô Trầm đã kiến thức qua, càng biết phải nên ứng đối thế nào.
“Hống Đốt” Tô Trầm đột nhiên lên tiếng, quanh người hiện ra mảng lớn sương tuyết quang hoa, hình thành băng tuyết sương lưu, chính là Sương Tuyết Phương Hoa mà năm đó Tô Trầm thiết kế cho Cơ Hàn Yến.
Luận nguyên lực hệ Thủy, Tô Trầm tự nhiên không bằng Cơ Hàn Yến, uy năng băng sương không đủ, lực sát thương cũng có hạn. Chẳng qua thứ Tô Trầm muốn vốn không phải là sát thương, mà là luồng kình khí xoắn ốc kia.
Phong vũ băng xoay tròn, cuộn lên mảng lớn ứ sa, hình thành nên một đạo long quyển màu vàng giữa không trung, vọt thẳng mà lên.
Đồng thời chiến đao của Tô Trầm đã lần nữa chẻ xuống.
Đao thế tuyệt luân!
Nham Thạch Cự Nhân do Sa Khắc hóa thân tuy mạnh, song đối mặt một đao khủng bố kia thì vẫn không thể không lùi.
Hắn lui, Tô Trầm liền tiến.
Từng bước ép sát!
Từng luồng nguyên lực hệ Thổ kia tuy có thể tu bổ thương thế của Sa Khắc, nhưng đồng thời cũng suy yếu chiến lực của hắn, giờ đây Tô Trầm muốn nắm lấy cơ hội đó, chế tạo ra chiến quả càng lớn.
Thế nên hắn tung một đao tiếp một đao, không chút lưu tình.
Sa Khắc thân làm Dao Quang, không ngờ lại bị một tên Khai Dương bức cho liên tục lùi ra, trong lòng tức giận, trên mặt cũng tràn ra sát khí hung ác.
“Ngươi tìm chết!”
Nói rồi liền lấy ra một viên hạt châu màu vàng, hơi lắc một cái, chỉ thấy từng luồng cát vàng ngưng tụ trong tay hắn, hóa thành một chuôi sa đao, nghênh không bổ tới.
Sa đao này nhìn như dùng nguyên kỹ hóa thành, thật ra lại là một kiện nguyên khí, là nguyên lực sa đao hình thành thông qua viên Mậu Thổ Châu kia, biến hóa tùy tâm, uy lực rất không tầm thường.
Sa Khắc vốn cho là tay không đã có thể đối phó được Tô Trầm, không ngờ thực lực Tô Trầm cường hãn vượt xa tưởng tượng của hắn, khiến hắn bị bức phải lấy ra Mậu Thổ Châu, khắc này vừa ra tay liền tung chiêu thức đắc ý nhất của mình Cuồng Sa Trảm.
Khanh!
Tầng tầng lớp lớp sóng khí nổ tung, lần này Tô Trầm không thể tạo hành thương hại trí mạng đối với Sa Khắc được nữa, nhưng kình khí ngút trời, cuồng bạo không gì ngăn cản nổi kia vẫn khiến cho Chư Tiên Dao và Sa Khắc mở rộng tầm mắt.
Một tên Khai Dương Cảnh, không ngờ ở khía cạnh lực lượng lại có thể đánh ngang tay cùng Dao Quang cảnh?
Mặc dù bên cạnh còn có Chư Tiên Dao phụ trợ, lại thêm chuyện Tô Trầm uống thuốc, nhưng truyền đi ra vẫn đủ khiến người kinh hãi.
Nhưng đây vẫn chưa phải cực hạn của Tô Trầm.
“Dao Quang cảnh...”
Hắn lặng lẽ cười một tiếng:
“Ta giết qua!”
Sau đó trong mắt hắn chớp qua một mạt thần quang.
Hải Thị Thận Lâu!
Hải Thị Thận Lâu vốn bất chấp chênh lệch đẳng cấp, huống hồ khắc này Sa Khắc còn bị Thiên Hồ vũ ngọc tiên dao của Chư Tiên Dao kiềm chế. Hải Thị Thận Lâu vừa được sử dụng lập tức khiến hắn ngây người đương trường.
Trảm Nhạc Đao gào thét mà đến, chém thẳng tới cổ gáy.
Mặc ngươi là cường giả Dao Quang thể chất siêu cường, sinh cơ vô hạn, não đại rơi xuống thì vẫn cứ chết như thường!
Một đao kia chém ra, ngưng tụ gần như hết thảy tinh thần khí lực của Tô Trầm, phải cầu một kích toi mạng.
Nhưng ngay khoảnh khắc lưỡi đao giá lên cổ, trên người Sa Khắc chợt sáng lên một mảnh kim quang.
Nhìn thấy kim quang này, Tô Trầm liền biết hỏng rồi.
Quả nhiên một khắc sau, kim quang kia đã nâng dậy một đao tràn đầy lực lượng hủy diệt khủng bố của Tô Trầm, sít sao ngăn lưỡi đao ra khỏi cơ thể Sa Khắc, mặc cho Tô Trầm dùng sức thế nào đều không chém xuống được.
Một tấm nguyên năng tráo hộ thể siêu cấp.
Hẳn là loại nguyên khí quý giá chỉ dùng được một lần nào đó, bởi vì ngay khắc này Tô Trầm phảng phất nghe được thanh âm nứt vỡ.
Nhưng dù vậy, hắn vẫn không thỏa mãn. Một đao kia của hắn, muốn tuyệt không phải phá hoại một kiện nguyên khí, mà là mạng của Sa Khắc.
Tay chấp đao ép xuống toàn lực, ma sát vào kim quang hộ tráo phát ra tiếng ken két khó nghe, kim quang hộ tráo không bị chặt phá, mà bị đại lực của Tô Trầm áp cho uốn khúc, kéo theo cổ gáy Sa Khắc cũng bị uốn cong.
Răng rắc!
Trong tiếng vang thanh thúy, đầu Sa Khắc lệch sang một bên, xương cổ bị ép cho nứt gãy.
Tô Trầm đổi chém thành nện, “đùng” một tiếng nện lên người Sa Khắc, Sa Khắc theo tiếng bay lên.
Thân giữa không trung, Sa Khắc đột nhiên tỉnh lại. Đau đớn kịch liệt nơi cổ bừng tỉnh hắn.
Lúc này Sa Khắc mới phát hiện chỉ thoáng ngây người, kiện nguyên khí bảo mạng của hắn đã bị tiêu hao mất, cổ đều sắp đứt.
Cũng tức là trong nháy mắt ngắn ngủn vừa rồi, hắn đã chết qua một lần.
“Không!”
Hắn nghiêng cổ phát ra tiếng gào phẫn nộ.
Nguyên lực hệ Thổ điên cuồng tuôn vào cổ, ý đồ nhanh chóng khôi phục thương thế.
Tô Trầm hít một hơi dài, nỗ lực bình phục tiêu hao cự đại do một đao vừa nãy mang đến, nếu đổi lại lúc bình thường, hắn trực tiếp tung siêu cấp Bạo Liệt Hỏa Ưng bay qua liền có thể tiếp nối công kích không cho đối phương cơ hội thở dốc, nhưng giờ vì phòng Chư Tiên Dao sát giác, hắn đành “tha cho đối phương một mạng”.
“Khốn khiếp!”
Sa Khắc nghiến răng gầm quát, Liên Đài trên đỉnh đầu sáng lên, trán phóng ra từng vòng quang hoa trắng ngà.
Đánh đến hiện tại, Sa Khắc đã thu lại tất cả những khinh thị ban đầu, kích phát hết toàn bộ lực lượng, xương cổ nứt gãy cũng đã bắt đầu nhanh chóng khôi phục.
Chỉ đáng tiếc tốc độ tái sinh vĩnh viễn sẽ không nhanh bằng tốc độ hủy diệt.
Không đợi cổ Sa Khắc kịp trở lại như thường, Trảm Nhạc Đao của Tô Trầm đã lần nữa mang theo cự diễm lượn lờ lao tới.
Song phương cứ thế ngươi tới ta đi, rầm rầm ra tay đánh lớn.