← Quay lại trang sách

Chương 667 Hồn binh

Thật ra hai ngày nay chính bản thân Chư Tiên Dao cũng không biết mình đang làm cái gì. Nàng chỉ đơn thuần muốn tiếp cận Tô Trầm, muốn hiểu hắn, nếu Dạ Mị không tranh với nàng thì cũng thôi (bản thân nàng cho là như vậy), đằng này làm thế, ngược lại chọc lên tia háo thắng trong lòng nàng (cuối cùng cũng coi như tìm được cho mình một lý do).

Vậy là mi mắt xoay một cái, nói:

“Thu hoạch từ Tạp Tỉ Nga Tư, đã nhìn ra được lợi ích gì chưa?”

Tô Trầm khép sách thở dài nói:

“Tạp Tỉ Nga Tư không hổ là lãnh tụ Linh tộc, nghiên cứu của hắn đối với phương diện tinh thần đã đến độ xuất thần nhập hóa, kiến thức sâu sắc, Nhân tộc ta kém xa. Giờ ta đã biết tại sao hắn phải kiến tạo phòng thí nghiệm ở chỗ này. Ngoại trừ hư thực huyễn cảnh ra, hắn còn đang nghiên cứu bí mật sinh mệnh đản sinh.”

“Bí mật sinh mệnh đản sinh? Tử vật chi linh ư?”

"Đúng, thông qua nghiên cứu đối với tử vật chi linh, tiến một bước nhìn thấu linh hồn.”

“Nói như vậy, sau khi nhìn thấu linh hồn, tinh thần lực của ngươi còn có thể tiến một bước đề thăng?”

Chư Tiên Dao hỏi.

Tô Trầm cười rộ lên:

“Đây là tri thức, là nhận thức đối với thế giới, không liên quan tới tu luyện, không giúp tăng lên tinh thần lực.”

Chư Tiên Dao chu miệng lại:

“Vậy chẳng phải là không có tác dụng gì?”

“Cái đó thì chưa hẳn.”

Tô Trầm trả lời đầy vẻ thần bí:

“Theo ta thấy, tác dụng lớn là đằng khác.”

“Tác dụng gì?”

Sắc mặt Chư Tiên Dao đầy vẻ hưng phấn.

Tô Trầm cố ra vẻ thần bí nói:

“Tạm thời bảo mật.”

Chư Tiên Dao cúi đầu ủ rũ.

Hai người bọn họ nói chuyện rất vui, Dạ Mị không xen vào được nửa câu, chỉ biết ngồi ở bên gấp đến độ giương mắt nhìn, trong tay cầm một thanh đoản đao, không ngừng đâm chọc sàn xe.

Trong lòng còn phát ngoan lẩm nhẩm: Đâm chết ngươi... Đâm chết ngươi... Đâm chết ngươi...

Phốc!

Sàn xe gãy vỡ.

Lúc bóng đêm giáng lâm, đoàn xe như thường lệ dừng ở dã ngoại.

Trong thạch ốc, Tô Trầm bắt đầu thí nghiệm của mình —— Dạ Mị còn muốn tiếp tục ngủ lại đây, nhưng lại bị Tô Trầm đuổi ra. Ngày hôm nay hắn có chuyện quan trọng cần làm, thực sự không thể dung nhẫn Dạ Mị tiếp tục quấy rầy.

Thí nghiệm hôm nay khác với thường ngày, Tô Trầm lấy ra một phiến đá.

Biểu tình Mạt Đặc Lạc Khắc có phần sốt sắng:

“Ngươi dám chắc có thể thành công?”

“Hẳn là có thể.”

Tô Trầm trả lời:

“Không phải thí nghiệm to tát gì, chỉ là một lần cải tiến nho nhỏ.”

“Nhưng lần cải tiến nhỏ này lại can hệ đến tính mạng của ta, nếu ngươi thất bại, ta liền đi đứt!”

Mạt Đặc Lạc Khắc kích động nói.

Tô Trầm nhún vai:

“Thành thật mà nói, đấy không phải tổn thất không thể tiếp thu.”

Mạt Đặc Lạc Khắc liền nhăn tít mặt:

“Đừng vậy chứ, mấy năm qua ta đi theo bên cạnh ngươi, cũng chưa từng chơi ngươi, không có công lao cũng có khổ lao mà.”

“Lẽ nào giờ ta đang hại ngươi?”

Tô Trầm hỏi ngược lại:

“Nếu ngươi không thích, vậy thôi không làm nữa.”

“... Ngươi biết ý ta không phải thế, ta chỉ muốn một bảo đảm an toàn hơn thôi.”

Mạt Đặc Lạc Khắc ngượng ngùng nói:

“Tỷ như chúng ta có thể tìm một linh hồn khác làm thí nghiệm thử trước xem sao.”

“Chuyện đó là không thể.”

Tô Trầm lắc đầu:

“Ta sẽ không vì ngươi mà đi giết người khác, hơn nữa loại thí nghiệm này cũng cần đối phương chủ động phối hợp mới được, ta không thể tìm một oán linh làm thí nghiệm. Đương nhiên nếu ngươi nguyện ý chờ thêm một quãng thời gian...”

“Quên đi.”

Mạt Đặc Lạc Khắc lắc đầu:

“Ta đã chịu đủ tháng ngày ở trong khối đá này rồi. Ta khát vọng tự do, dù phải vì thế mà mạo hiểm chút cũng cam tâm tình nguyện. Ta không muốn chờ đợi thêm nữa.”

Nghe nói vậy, Tô Trầm bật cười:

“Yên tâm đi, ngươi sẽ không sao đâu.”

Hắn bắt đầu chế tác dược tề.

Một hơi chế hơn mười bình.

Sau khi chế xong dược tề, Tô Trầm cẩn thận lấy ra Trảm Nhạc Đao.

Hắn thoa dược tề lên thân đao, một tầng lại một tầng.

Mỗi lần bôi thêm một tầng, Tô Trầm lại khắc nguyên cấm trên thân đao, giống như lúc trước hắn chế tạo kiện nguyên lực đạo vậy.

Đây là một quá trình tương đối chậm chạp và dài lâu, mãi đến khi liên tục bôi quét năm tầng, khắc lên bốn tầng nguyên cấm mới tính xong xuôi.

Lúc này nhìn lại sẽ phát hiện Trảm Nhạc Đao bắt đầu lập loè lam quang lấp lánh, ánh sáng huyền dị, có vài phần tương tự như phiến đá kia.

Tiếp đó Tô Trầm cầm một bình dược tề màu đen đặc trút xuống phiến đá thông linh.

Dược tề chảy dọc theo hoa văn nguyên cấm trên phiến đá, dần dần phủ kín toàn bộ phiến đá, nương theo đó là tiếng hô căng thẳng của Mạt Đặc Lạc Khắc:

“Đau quá, đau quá, lâu rồi chưa cảm nhận được tư vị thống khổ như này. Không sai, đây là dược tề ngưng tụ linh hồn, ý tưởng của ngươi hoàn toàn chính xác!”

“Là ý tưởng của Tạp Tỉ Nga Ngư, ta chỉ thực hiện điều mà hắn chưa thể làm được... Hắn không am hiểu Dược Tề Học.”

Tô Trầm nhẹ nhàng đáp.

Thân thể vốn như sương mù của Mạt Đặc Lạc Khắc chính đang không ngừng ngưng tụ, càng lúc càng giống một con người thực sự, chỉ là hình thể nhỏ đi rất nhiều.

Đến lúc chút dược tề sau cùng hạ xuống trên phiến đá, “bồng” một đám khói trắng bốc lên.

Mạt Đặc Lạc Khắc đưa tay ra, đặt trên tay Tô Trầm.

“Ta sờ thấy rồi! Ta có thể chạm được đồ vật rồi!”

Hắn hưng phấn nói.

“Chúc mừng ngươi, nhưng đây mới chỉ là bắt đầu. Giờ ta phải đưa ngươi ra khỏi phiến đá này.”

Tô Trầm nói, chậm rãi giơ tay lên. Mạt Đặc Lạc Khắc đứng ở trên tay Tô Trầm, cứ vậy thoát ra khỏi phiến đá thông linh.

Sau khi linh hồn thực thể hóa, Mạt Đặc Lạc Khắc không cần đến phiến đá thông linh nữa.

Từ ý nghĩa nào đó mà nói, giờ hắn chính là Linh tộc.

Đây là phát minh vĩ đại nhất của Linh tộc, là theo đuổi của Tạp Tỉ Nga Tư—— khiến những chủng tộc khác có thể chuyển hóa thành Linh tộc.

Nhưng hắn cuối cùng vẫn chưa thể hoàn thành.

Trong bí tàng ở Tây Lai Nạp thành bảo, Tạp Tỉ Nga Tư lưu lại thiết tưởng ban đầu của kế hoạch bức xạ, thế nhưng cần kế hoạch này cần căn cơ Dược Tề Học phong phú để làm cơ sở. Trình độ Dược Tề Học của Tạp Tỉ Nga Tư rất bình thường, vì vậy cuối cùng không thể hoàn thành kế hoạch. Thế nhưng khi nghiên cứu của hắn rơi vào trong mắt Tô Trầm, Tô Trầm lập tức phát hiện bản thân còn cách kế hoạch của Tạp Tỉ Nga Tư khoảnh cách chỉ bằng một trang giấy.

Hắn rất dễ dàng chọc thủng tầng giấy này, hoàn thành được mộng tưởng của Tạp Tỉ Nga Tư.

Đương nhiên, đây không phải nói hắn đã hoàn thành ý tưởng vĩ đại chuyển hóa Linh tộc, dược tề ngưng tụ linh hồn chỉ có thể khiến linh hồn ngưng thực một quãng thời gian, qua thời gian đó thì vẫn tiêu tán như thường.

Nhưng đối với Tô Trầm, vậy đã đủ.

Tiếp sau Tô Trầm liền dẫn thực thể linh hồn của Mạt Đặc Lạc Khắc tới bên Trảm Nhạc Đao:

“Hiện tại, nơi này chính là nhà mới của ngươi.”

Vèo một cái, Mạt Đặc Lạc Khắc bay về phía Trảm Nhạc Đao, thân hình lóe lên, biến mất không còn tăm hơi.

Sau đó Tô Trầm nhìn thấy chuôi đao Trảm Nhạc Đao đột nhiên sinh ra một đôi mắt, đối với hắn chớp chớp, tiếp nữa liền đột nhiên sinh ra một đôi cánh trong suốt.

Thế là đao kia tự động bay lên.