Chương 668 Phi xà (Thượng)
Một cái miệng sinh ra dưới đôi mắt trên chuôi đao, truyền ra thanh âm của Mạt Đặc Lạc Khắc:
“Ngươi thành công, ta có thân thể. Ha ha, một cây đao làm thân thể, đây thực sự là ý nghĩ rất thú vị, sáng tạo vô cùng.”
“Là linh cảm mà đám tử vật chi linh kia mang đến.”
Linh hồn ngưng thực chỉ là thủ đoạn để di chuyển linh hồn Mạt Đặc Lạc Khắc, mục đích thực sự vẫn là chuyển Mạt Đặc Lạc Khắc vào bên trong Trảm Nhạc Đao.
Trảm Nhạc Đao đã bị khắc lên lượng lớn hoa văn nguyên cấm, kết hợp với dược tề, sáng tạo ra một cái hoàn cảnh tương tự phiến đá thông linh, không, thậm chí là hoàn cảnh càng tốt. Mạt Đặc Lạc Khắc có thể hòa vào trong Trảm Nhạc Đao, chưởng khống Trảm Nhạc Đao càng thêm dễ dàng. Từ giờ trở đi, hắn chính là đao, đao chính là hắn.
Tô Trầm nói:
“Giờ thử một chút thực chiến xem sao.”
Nói rồi hắn liền oanh ra một quyền về phía Trảm Nhạc Đao, Nguyên Huyết Ám Hỏa Chi Trảo oanh ra, ngưng tụ lực lượng khủng bố phá hủy tất cả.
Chuôi Trảm Nhạc Đao kia trong tình trạng không người thao túng tự động bay lên, chém tới trước, quyền kình của Tô Trầm lập tức bị chẻ thành hai nửa, Trảm Nhạc Đao xoạt một tiếng bay lên, nhắm thẳng phần gáy Tô Trầm.
“Ầm ầm ầm” Tô Trầm liên tục tung ra ba quyền nện lên thân đao, cường hành đánh bay nó đi, đao kia quay một vòng giữa không trung rồi tự động bay trở lại, bộ dạng không chút tổn hại, đôi cánh trong suốt nhìn qua khá là quỷ dị, cứ thế lơ lửng giữa trời.
“So với ban đầu càng thêm kiên cố và cứng cỏi? Không, quan trọng nhất là đã có trí tuệ, biết được xu lợi tránh hại... A, có vẻ tốt lên nhiều.”
Tô Trầm cười nói.
“Đâu chỉ tốt lên, đây là một phát minh vĩ đại!”
Mạt Đặc Lạc Khắc gầm lên:
“Ngươi ban được linh trí cho vật chết! Còn khiến cho linh hồn thoát khỏi hạn chế của phiến đá thông linh, khiến vạn vật đều có thể chịu tải được linh hồn, khiến vũ khí bởi vậy mà nắm giữ năng lực tự động công kích. Điều này nếu như bị truyền đi, tuyệt đối sẽ náo động Nguyên Hoang!”
Nói đến đây, Mạt Đặc Lạc Khắc đột nhiên thoáng ngưng lại:
“Ta nói này, ngươi không có ý định cũng bán thứ này chứ?”
Tô Trầm nhàn nhạt đáp:
“Mười ức ta còn chưa xài hết, tạm thời không lo tiền.”
Lúc này Mạt Đặc Lạc Khắc mới thở phào một hơi:
“Ta nói rồi mà, người nên suy nghĩ cho mình nhiều chút, đừng cái gì cũng bán.”
“Nhưng tương lai rồi cũng sẽ bán, cuối cùng sẽ có một ngày, loại kỹ thuật này sẽ trở thành thủ đoạn mà người bình thường cũng có thể học tập.”
“... Ta biết ngay.”
Patrock lầm bầm. Suy nghĩ một lát, hắn hỏi tiếp:
“Ngươi dự định đặt tên gì cho loại thủ đoạn này? Ta nói, từ giờ trở đi, cây đao này đã không còn là nguyên khí phổ thông, nó nên có một cái tên càng hay, càng phong cách.”
Tô Trầm cúi đầu suy nghĩ rồi trả lời:
“Nếu đã là vũ khí có linh hồn, vậy cứ gọi là Hồn Binh đi.”
“Được! Từ hôm nay trở đi, thanh Hồn Binh đầu tiên của Nguyên Hoang xuất thế, từ nay về sau, ta chính là chủ nhân Hồn Binh!”
Mạt Đặc Lạc Khắc hưng phấn kêu lên.
Sáng sớm ra khỏi phòng, Tô Trầm nhìn thấy Dạ Mị chống cằm ngồi cách đó không xa.
Tô Trầm đi tới, cười nói:
“Làm sao? Còn không vui?”
Dạ Mị lườm hắn một cái, quay đầu qua chỗ khác không thèm để ý.
“Được rồi, ta quả thực có chuyện quan trọng cần làm. Hơn nữa một nữ hài tử như ngươi ở lỳ chỗ ta thì ra thể thống gì.”
Dạ Mị tiếp tục quay đầu, vẫn không thèm để ý hắn.
Tô Trầm liền lấy ra một bao thịt khô:
“Đây, cho ngươi.”
Dạ Mị trừng mắt nhìn hắn:
“Làm gì? Một bao thịt khô đã nghĩ hối lộ ta?”
Tô Trầm lại chầm chậm lấy ra thêm một bao.
Dạ Mị nhìn nhìn thịt khô, lại nhìn nhìn Tô Trầm, duỗi ra ba ngón tay:
“Chí ít ba bao.”
Tô Trầm không chút do dự bỏ thêm một bao, Dạ Mị đoạt lấy:
“Hôm nay tha thứ cho ngươi.”
“Hoá ra ba bao thịt khô của ta chỉ có thể đổi lấy một ngày phẫn nộ của ngươi a.”
“Vậy thì hai ngày.”
“Được, được, ta phục ngươi rồi. Được chưa?”
Tô Trầm đành chịu nói.
Hai người nhìn nhìn nhau, đồng thời cười rộ lên.
Bắt đầu gặm thịt khô.
Vừa ăn Dạ Mị vừa hàm hồ hỏi:
“Này, tối hôm qua rốt cục ngươi nghiên cứu gì đấy?”
“Hỏi chuyện đó làm gì?”
Dạ Mị lườm hắn:
“Lúc Chư Tiên Dao hỏi ngươi, ngươi trả lời rất hăng say.”
“Vậy được rồi, tối ngày hôm qua ta chủ yếu nghiên cứu một ít vận dụng cao cấp của nguyên chất linh hồn cùng với phản ứng chuyển sinh, ngoài ra còn có vận dụng lý luận luân bột lãng cao năng cùng phản ứng diễn sinh của Tạp Tỉ Nga Tư đối với gia công tầng ngoài kim loại...”
Dạ Mị giơ hai tay lên:
“Thôi ngươi đừng nói nữa.”
Tô Trầm buông tay.
Dạ Mị nhụt chí dùng tay nhỏ chống cằm:
“Ngươi nói xem, có phải ta rất vô dụng không?”
“Không có a.”
Tô Trầm cười bồi nói:
“Ngươi rất tốt.”
"Ngươi đừng gạt ta.”
Dạ Mị thở dài nói:
“Thật ra ta biết, mình rất vô dụng. Thực lực cũng chẳng ra sao, nói chuyện còn không động não. Hơi tí là bị người lừa gạt, ngu hết sức, ngay cả làm sát thủ cũng làm không được, giờ đều chuyển chức thành liên lạc viên rồi. Sở dĩ ngươi một mực muốn ta làm người liên lạc cho ngươi, chắc là cũng bởi xem trúng sự vô dụng của ta.”
Ách, quả nhiên người có đần mấy kỳ thực vẫn sẽ có lúc tỉnh ngộ?
Tô Trầm e hèm một tiếng, nghiêm túc nói:
“Đừng nói vậy, ngươi vừa thiện lương, vừa khả ái, là cô nương rất tốt, ta rất thích.”
“Nhưng bọn họ nói, nếu một nữ nhân vừa không thông minh lại không đẹp đẽ, tính cách cũng không ôn nhu, không có gì để khen, vậy cứ khen nàng khả ái.”
Tô Trầm tức giận:
“Ai đáng ghét như vậy?”
Sau đó liền nhanh nhảu nói tiếp:
“Ngươi đừng nghe bọn họ nói bậy, ngươi thật sự rất tốt.”
“Nói thật với ta đi!”
Ngữ khí Dạ Mị rất nghiêm túc.
“Ách... Được rồi, ngươi đúng là hơi ngốc chút, nhưng lại rất được người yêu thích. Biết thế giới này kẻ nào cường đại nhất không?”
“Kẻ nào?”
“Đương nhiên là kẻ được người yêu thích.”
Tô Trầm nghiêm nghị đáp:
“Dù vừa ngốc lại vừa không ôn nhu thì đã sao? Có người yêu thích là được. Có người cần ngươi là được. Có người đồng ý vì ngươi trả giá là được.”
Ánh mắt Dạ Mị sáng lên:
“Vậy có người yêu thích ta, cần ta ư?”
“Đương nhiên. Chính là ta. Ta cần ngươi! Ta tin tưởng, có rất nhiều người cũng cần ngươi.”
Tô Trầm trả lời rất nghiêm túc.
Ánh mắt Dạ Mị lấp lánh lấp lánh, nhìn Tô Trầm rất chăm chú, tâm tình vừa nãy còn phiền muộn đột nhiên trở nên thông thoáng đi nhiều, ngước đầu cười ha ha nói:
“Ta hiểu rồi. Ngươi nói đúng, bổn cô nương có người yêu thích, chính là vô địch thiên hạ, sợ bọn họ làm gì? Hừ!”
Nhìn bộ dạng “kiêu ngạo” của nàng, Tô Trầm không khỏi xấu hổ trong lòng, cứ cảm thấy nàng hình như lại chui vào trong một ngõ cụt nào đó, từ một cái hố này nhảy sang một cái hố khác.
Chẳng qua lời này tạm thời không nói.
Chính đang đùa giỡn, chợt thấy nơi xa một đám mây đen bay tới.
Mây đen kia tới cực nhanh, chẳng mấy chốc đã áp sát bọn họ, nhìn kỹ mới thấy là Đại Quan phi xà. Loại phi xà này trên đầu có cái mào rất lớn, nhìn qua như một đóa hoa sen, có thể chở được một người.
Đại Quan phi xà là đà thú phi hành duy nhất có thể thuần hóa ở Cô Hồng bích, tuy năng lực chuyên chở bình thường, nhưng tốc độ cực nhanh.