← Quay lại trang sách

Chương 679 Ngươi lừa gạt ta

Nàng kinh ngạc nhìn đối thủ, sắc mặt trắng bệch, trên má chảy dài hai hàng nước mắt, chắc là bị dọa sợ? Quả khiến khiến người nhìn mà thương yêu.

Tên Dao Quang Sa tộc càng thêm phần động tâm.

“Tiểu mỹ nhân, theo ta đi thôi!”

Tiếng tiếng cuồng hô, bàn tay cuộn lên cát bụi vô biên, ngưng tụ thành một bàn tay khổng lồ trảo tới Chư Tiên Dao.

Chư Tiên Dao vẫn không nhúc nhích, mặc cho sa chưởng nặn lấy mình, khắc này, tính mạng nàng hoàn toàn nằm trong tay đối phương.

Nàng yếu đuối như cô gái lẻ loi đáng thương, thân thể nhè nhẹ run rẩy, khuôn mặt nhỏ nhắn mang đầy vẻ sợ hãi, khiến tên Sa tộc kia nhìn mà trong lòng không khỏi run lên, xuống tay cũng hơi nhẹ mấy phần.

“Ngươi sẽ không giết ta, đúng không?”

“Tất nhiên, ta sẽ không giết ngươi.”

Dao Quang hồi đáp, ngữ điệu ôn nhu.

“Ngươi sẽ thương ta yêu ta, đúng không?”

“Tất nhiên, ta sẽ thương ngươi yêu ngươi.”

Dao Quang hồi đáp, tràn đầy ái mộ.

“Ngươi sẽ bảo hộ ta, không cho bất cứ người nào thương hại ta, đúng không?”

“Tất nhiên, ta sẽ bảo hộ ngươi, không cho bất cứ người nào thương hại ngươi.”

Dao Quang hồi đáp, ngữ khí kiên định.

“Ngươi sẽ nghe ta theo ta, phàm là lời ta nói, ngươi đều phải làm, đúng không?”

“Tất nhiên, ta sẽ nghe ngươi theo ngươi, phàm là lời ngươi nói, ta đều phải làm.”

Dao Quang hồi đáp, ánh mắt cuồng nhiệt.

“Ngươi sẽ lễ ta vái ta, lấy ta làm chủ, phàm chủ có lệnh, xông pha khói lửa, vạn chết không từ, đúng không?”

“Tất nhiên, ngươi là chủ ta, ta lễ ngươi kính ngươi, phàm chủ có lệnh, xông pha khói lửa, vạn chết không từ!”

Dao Quang hồi đáp, thành kính quỳ rạp xuống.

Rất nhiều năm sau đó, Chư Tiên Dao hỏi Tô Trầm, đương thời vì sao lại ném nàng ra sau, xả thân cứu nàng, Tô Trầm hồi đáp thế này:

“Nếu hai người đồng thời tử chiến, như vậy kết cục là phải chết. Nhưng nếu ta liều chết đoạn hậu, ngươi liền có thể chạy về cầu cứu, như thế ngược lại còn có một tuyến cơ hội. Từ chiến thuật mà nói, đây là cách làm chính xác nhất.”

Chư Tiên Dao vì thế đã rất tức giận, nàng cho rằng Tô Trầm cố ý chọc nàng.

Hắn luôn cố ý chọc nàng.

Hắn luôn không thừa nhận hắn cũng yêu nàng.

Chư Tiên Dao nghĩ như vậy.

Nhưng tự bản thân Tô Trầm lại biết, hắn quả thực đã nghĩ như vậy.

Trong tình hình lúc đó, làm vậy mới có xác suất sinh tồn cao nhất, hơn nữa để Chư Tiên Dao chạy, tất sẽ dẫn theo một bộ phận truy binh, điều đó sẽ khiến Tô Trầm càng chống đỡ được lâu.

Hắn có thể đánh không lại hai tên Dao Quang, nhưng dựa vào Diêm Tảo Sa Y, dựa vào dược tề, dựa vào đủ loại thủ đoạn khác trên người, câu kéo một đoạn thời gian là không thành vấn đề.

Đấy là toàn bộ ý tưởng của hắn.

Nhưng hắn không ngờ sự thể sẽ có hai điều biến hóa.

Một là hắn không ngờ một trong hai tên Dao Quang lại tự thân đi đuổi bắt Chư Tiên Dao, điều này khiến hắn lo lắng cho Chư Tiên Dao. Hắn muốn hồi cứu, khăng khăng tên Dao Quang còn lại cứ sít sao quấn chặt lấy, hắn không rút tay ra được.

Biến hóa thứ hai chính là tên Dao Quang kia quay trở về.

Theo một phương thức hoàn toàn khác.

Hắn cứ thế khí thế hung hung xông về, nhào tới tên Dao Quang đang đối chiến cùng Tô Trầm, vừa ra tay liền bạo đáng theo kiểu tuyệt thiên tuyệt địa, đánh cho tên Dao Quang điên cuồng kêu loạn:

“Cách Long, ngươi điên rồi à? Sao lại ra tay với ta.”

Đối phương không thèm để ý, cứ một mực phanh phanh phanh phanh, liên tiếp phách ra bốn quyền, bốn tên cao thủ Sa tộc tấn công Tô Trầm liền bị phách bay, xương cốt nứt gãy.

Chuyển ngoặt đến nhanh quá sức tưởng tượng, quá mức đột nhiên, đến nỗi Tô Trầm cũng có chút trở tay không kịp.

Hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Chư Tiên Dao chính đón thừa gió bước tới.

Gió thổi lên mái tóc dài, phất lên làn váy, nàng phần phật trong gió, anh tư vô tận.

Mắt nàng phún xạ ra hỏa diễm rét lạnh mà phẫn nộ, miệng nàng thổ ra câu từ lãnh khốc như băng:

“Toàn bộ Sa tộc, đừng bỏ qua một ai!”

Tên Dao Quang Sa tộc tên Cách Long liền ra tay càng thêm hung ác, thậm chí ngay cả mấy tên Sa tộc bán rong không nằm trong đám người thích sát gần đó cũng không buông tha, hết thảy đều bị cát bụi cuốn thốc đi.

“Mê hồn chi thuật! Mê hồn chi thuật!”

Tên Dao Quang Sa tộc còn lại cuối cùng đã hiểu chuyện gì đang xảy ra:

“Điều này sao có thể? Sao ngươi làm được? Ngươi chỉ có tu vị Khai Dương, sao ngươi có thể khống chế một tên Dao Quang? Cách Long, tỉnh lại! Đáng chết, nhanh tỉnh lại!”

Nhưng mặc hắn kêu gào thế nào, Cách Long vẫn cứ giết chóc cuồng bạo. Lần lượt từng tên Sa tộc chết đi dưới tay hắn, đến sau, thậm chí Tô Trầm không cần phải ra tay, chỉ mặc cho Trảm Nhạc Đao tự động bay tới bay lui chém giết số còn lại đang lơ lửng giữa không trung, nhẹ nhàng bổ thêm một đao là đủ.

Thực lực Cách Long tự nhiên không cường đến mức có thể nghiền áp đám Sa tộc kia, nhưng thuật khống hồn của Chư Tiên Dao lại khiến ai nấy đều run mật tâm kinh.

Áp lực đánh nhau với chiến hữu khiến tên Dao Quang Sa tộc còn lại hoàn toàn không phát huy ra được thực lực chân chính, đến nỗi bị đè lên đánh.

Đợi khi hắn kịp tỉnh ngộ, tưởng muốn toàn lực tác chiến thì đã quá muộn.

Cách Long khí thế chính thịnh, thủ hạ của hắn lại đã tử thương gần hết, đối diện còn có Tô Trầm và Trảm Nhạc đao tương trợ.

Tô Trầm không ra tay, hắn chỉ dùng Hải Thị Thận Lâu phong tỏa tên cường giả Dao Quang kia.

Lại là một nguyên kỹ bất chấp đẳng giai, phối hợp với một tên cường giả Dao Quang, quả thực phát huy ra hiệu quả cường hãn vượt xa bình thời.

Tên Dao Quang kia bị khóa cứng, khắc sau, Cách Long tung chưởng chấn lên ngực hắn, phá đi pháp tráo, Trảm Nhạc Đao ngang trời bay tới, đao chém xuống cổ, một đạo máu tươi bay lên xung thiên.

Phối hợp hoàn mỹ, một kích trí mạng!

Trận tập sát cứ thế chấm dứt.

Lúc này, tin tức về trận chiến khả năng còn chưa lan tràn đi, càng đừng nói chuyện truyền tới tai đám người Chư Bạch Vũ.

Tô Trầm Chư Tiên Dao cũng không dây dưa, quay đầu liền đi, tên cường giả Sa tộc tên Cách Long theo ở đằng sau.

Tô Trầm nhìn một cái, hỏi:

“Nô dịch vĩnh viễn?”

Chư Tiên Dao khe khẽ ừ một tiếng:

“Ừ!”

Nô dịch vĩnh viễn là phương thức khống chế đặc hữu của Chư gia, ý là nói mục tiêu một khi bị khống chế liền không còn cách nào thoát ra được. Điểm này, huyết mạch như Mê Điệp đều không làm được, cũng là một trong những điểm lợi hại chỉ huyết mạch Yêu Hoàng mới có.

Chẳng qua thi triển nô dịch vĩnh viễn cần phải trả ra đại giá cực cao, sẽ khiến tu vị người sử dụng đảo lui, thực lực bị đảo lui chí ít cần mất thời gian ba năm mới có thể khôi phục.

Do huyết mạch Chư gia vốn không thể khống chế mục tiêu có tu vị cao hơn mình, thế nên đối với Chư gia mà nói, hao phí tu vị quý báu đi khống chế nguyên sĩ Khai Dương trở xuống là điều quá không đáng giá. Bởi thế trước giờ Chư Tiên Dao chưa từng dùng nô dịch vĩnh viễn đi khống chế mục tiêu nào cả. Nàng phải thi triển nô dịch vĩnh viễn thì chí ít đối tượng cũng phải đạt tới Dao Quang, như vậy mới cảm thấy cần thiết.