Chương 682 Thành Yến Giang (2)
Canh cửa nghe được Tô Trầm là tiền nhiệm đô ty Nguyên Đô Thự, lại là bạn cũ với Cố Cẩm Đường, liền không làm khó, vội tiến vào bẩm báo, không lâu sau liền thấy Cố Cẩm Đường đi ra.
Cố Cẩm Đường nhìn thấy Tô Trầm, lập tức mừng lớn nói:
“Tô huynh, quả nhiên là ngươi. Ngươi cuối cùng cũng đến, ồ, Khinh...”
Không chờ hắn nói xong, Tô Trầm đã kéo hắn lại nói:
“Cố huynh, đã lâu không gặp, huynh đệ nhớ ngươi muốn chết.”
Vừa nói vừa kéo Cố Cẩm Đường xuống bậc cửa.
Lúc này Cố Cẩm Đường mới như chợt ý thức được điều gì, nhẹ giọng nói:
“Làm sao? Ngươi không muốn để Khinh La biết?”
“Còn chưa tới lúc, muốn tâm sự với ngươi trước.”
Tô Trầm trả lời.
“Con người ngươi, đúng là thú vị. Được, chúng ta tìm chỗ nào đó từ từ nói chuyện.”
Cố Cẩm Đường cười nói.
Thiên Hương Lâu.
Trong một gian nhã xá, Cố Cẩm Đường và Tô Trầm ngồi uống đối diện nhau, Cương Nham canh ở cửa.
“Đến, đến, đến, cạn trước ly này. Từ biệt ở Trường Bàn, đến nay đã mấy năm không gặp, chẳng qua người tu hành như ngươi ta vốn là như vậy, tuế nguyệt như thoi đưa, thời gian như mây khói, cho nên chuyện trải qua ngày đó đến giờ vẫn rành rành trước mắt. Đến sau ta nghe nói ngươi trở về Thanh Hà đại triển thần uy, thu thập mười đại quý tộc, ta chỉ có thể nói với ngươi một chữ thôi, phục.”
Cố Cẩm Đường vừa ăn vừa lảm nhảm.
Nhấp một hớp rượu, Cố Cẩm Đường tiếp tục nói:
“Có điều nói đi cũng phải nói lại, dù cho người tu hành sinh mệnh dài lâu, nhưng sao có thể như kẻ trong núi không biết đâu là năm tháng, tuổi tác kéo quá dài cũng không tốt. Thất muội giờ đã thành niên, tuy 37 tuổi trong huyết mạch quý tộc vẫn còn non chút, nhưng rốt cục cũng đến giai đoạn để suy tính chuyện hôn phối.”
Tô Trầm trả lời:
“Ta cũng cân nhắc đến điểm ấy, vì thế sau khi từ nhậm liền vội vã tới đây, chỉ là trên đường dây dưa chút chuyện, trễ nãi mất một năm, hi vọng không dẫn phát ác quả nào.”
“Ác quả thì không có, nhưng phiền toái nhỏ thì có.”
Cố Cẩm Đường đáp:
“Cũng may ngươi thông minh, đến Cố phủ người đầu tiên muốn tìm là ta, nếu tìm Khinh La trước, e là không dễ để thoát thân.”
“Hả? Kính xin Cố huynh chỉ điểm.”
“Cũng không có gì.”
Cố Cẩm Đường trả lời:
“Là đại bá ta tìm một vị hôn phu cho Khinh La.”
“Vị hôn phu...”
Tô Trầm híp mắt lại.
Giờ Cố Cẩm Đường mới nói kỹ.
Thì ra không lâu trước đây, phụ thân Cố Khinh La Cố Hiên Miện từng tự mình chỉ định một mối hôn sự cho Cố Khinh La, đối phương là Chu Thanh Cuồng đến từ Hạc Thành Chu gia, qua mấy ngày sẽ tới đính hôn.
“Hạc Thành Chu gia này là ai?”
Tô Trầm hỏi.
“Ngươi nghe nói qua về Hồng Nhãn Đan Hạc chưa?”
Cố Cẩm Đường hỏi ngược lại.
Tô Trầm sầm mặt lại:
“Xích Mục Yêu vương?”
Trong giai đoạn Bình Đế, bởi vì quốc lạc nhật suy, vô lực duy trì, dẫn đến ngoại địch xâm lấn, thú hoạn nghiêm trọng, thường xuyên có yêu thú xâm lấn, tứ ngược Nhân tộc.
Trong vô số yêu thú hoành hành kia, Xích Mục Yêu vương chính là một trong những tên nổi danh nhất.
Xích Mục Yêu vương, nghe tên liền biết, là yêu thú cấp Yêu vương, thực lực cường hoành. Nhưng thứ thực sự khiến người nhức đầu khó quên của hắn vẫn là tốc độ quý dị cùng cá tính hung tàn khát máu. Khác với yêu thú giết người với mục đích để ăn, con Hồng Nhãn Đan Hạc này thuần túy là vì giết người mà giết người. Hơn nữa còn chuyên thích liệp sát nguyên sĩ. Bởi vì tốc độ cực nhanh, bất luận thành bại đều có thể an toàn chạy thoát. Nhân tộc từng mấy bận vây quét lại đều để nó trốn được.
Có một lần thậm chí Nhân tộc phát động cả hai vị cường giả Hóa Ý cảnh, kết quả lại vẫn là để nó sổng mất, có thể thấy năng lực chạy trốn của nó mạnh cỡ nào. Xích Mục Yêu vương cũng nhờ đó mà thành danh, trở thành một trong những yêu thú tứ ngược lâu nhất trên quốc thổ Nhân tộc. Cuối cùng phải nhờ Vân Trác Đỗ gia nắm giữ huyết mạch Hoang thú ra tay mới chặn giết được.
Hạc Thành Chu gia này chính là quý tộc đến sau thu được huyết mạch Xích Mục.
Cố gia tuy có Nguyên Thú làm cơ sở, nhưng rốt cục huyết mạch Đằng Xà trên biểu tượng chỉ là yêu thú cấp Lĩnh Chủ, so với huyết mạch Yêu vương thì còn kém một đoạn. Cố Hiên Miện có tâm làm rạng dang gia tộc, lựa chọn kết thông gia cùng huyết mạch Yêu vương cũng là điều dễ hiểu.
Chỉ là nếu Tô Trầm đã tới, vậy cái điều tưởng như bình thường này nhất định sẽ trở nên không bình thường.
“Thế nào? Áp lực lớn rồi đúng không? Muốn dùng thân phận vô huyết cưới thất muội, không phải chuyện dễ dàng đâu?”
Cố Cẩm Đường cười nói.
“Nhưng rốt cục vẫn không phải là không thể, đúng không? Ngay cả ngươi đều tin tưởng, ta vẫn rất có hy vọng, không phải sao?”
Tô Trầm hỏi ngược lại.
“Đúng vậy!”
Cố Cẩm Đường vỗ bàn một cái:
“Ai bảo ngươi có tiền a! Có tiền liền là đại gia!”
Không sai, Cố Cẩm Đường không cho là đối mặt Chu gia Tô Trầm nhất định sẽ thua, dù cho hắn chỉ là một tên vô huyết.
Nhưng hắn có tiền!
Rất có tiền!
Chỉ cần ở trong một thế giới cần đến tư nguyên, chỉ cần ở trong một thế giới tư nguyên có thể giao dịch, tiền là thứ có ý nghĩa vô cùng tích cực.
Hiện trong tay Tô Trầm có hơn mười ức nguyên thạch, đây là một con số có thể mua lại của cải của toàn bộ huyết mạch quý tộc ở Yến Giang thành.
Ngươi không thấy, cao quý như gia tộc Yêu Hoàng mà chỉ cần tùy tiện chọn một trong mấy thứ gồm nguyên chất Mê Tình, phương pháp trùng kích Phí Huyết, Dung Huyết Đồ Đằng là có thể mua được Chư Tiên Dao, ngoài ra còn tặng kèm đồ khuyến mãi.
Chừng đó mới bao nhiêu tiền? Còn lâu mới đến mười ức.
Đại tiểu thư gia tộc Yêu Hoàng còn không bán được với giá đó, huyết mạch lãnh chúa như Cố Khinh La thì đáng bao nhiêu?
Cho nên chỉ cần Tô Trầm chịu bỏ tiền, đập xuống mấy ức nguyên thạch, Cố Hiên Miện nhất định đồng ý.
Gia tộc Yêu vương thì đã làm sao, có thể đưa ra lễ hỏi một ngàn vạn lễ không?
Vấn đề là Tô Trầm có nguyện ý hay không?
Đáp án dĩ nhiên là:
Không…
Hoàn thành mộng tưởng luôn không phải là chuyện dễ dàng.
Nó cần trả ra rất nhiều, thậm chí còn cả hy sinh.
Nghiên cứu ra con đường vô huyết thích hợp cho Nhân tộc tu luyện là chuyện mà vô số thiên tài miệt mài mơ ước làm được trong mấy vạn năm lịch sử Nhân tộc từ xưa tới nay. Vì sao mà ở trước Thạch Khai Hoang, người vô huyết chỉ có thể tu luyện tới Phí Huyết Cảnh, còn cần phải nhờ tới vận khí?
Bởi vì bản thân điều này là một con đương tương đối gian nan!
Vì sao Thạch Khai Hoang có thể liên tục hai lần phá trọng quan?
Bởi vì hắn đứng trên vai tiền nhân, đồng thời còn nhờ có Tô Trầm trợ giúp.
Mà sự trợ giúp của Tô Trầm đến từ đâu? Trừ những tri thức trong di tích ra, phần nhiều là đến từ các loại thực nghiệm lặp đi lặp lại vô số lần, tiêu hao đại lượng tài nguyên.
Thạch Khai Hoang làm nghiên cứu không phải tiêu tiền, nhưng đó là vì toàn bộ công đoạn đốt tiền đều do Tô Trầm xử lý.
Đây cũng là lý do vì sao Thạch Khai Hoang giao chuyện bán ra cho Tô Trầm, bởi vì hắn biết là người Tô Trầm thích hợp nhất để làm chuyện này.