← Quay lại trang sách

Chương 687 Tiếp xúc (Thượng)

Chẳng qua chí ít đối phương đã đạt được một mục đích, đó là dương danh Yến giang.

Hiện tại ai nấy đều biết Tô công tử mới tới là người có tiền, ngày ngày có không ít người tới cửa bái phỏng, trong đó không thiếu kẻ thôi tiến khuê nữ nhà mình.

Chỉ đáng tiếc Tô công tử không được hiếu khách cho lắm, thường thường đều trốn trong nhà, người có thể gặp được hắn không nhiều, phần nhiều là do đại quản gia Lý Thứ tiếp đón. Hiện nay Lý đại quản gia đã trở thành hồng nhân ở Yến giang.

Mà tình cảnh này sau khi Tô phủ dùng trọng kim mua lại Trường Nhạc phường lại càng lên đến đỉnh điểm.

Trường Nhạc phường không phải thanh lâu, đó là đổ trường.

Đại đổ trường số một Yến giang, sản nghiệp của một trong bốn đại quý tộc Yến giang Hà gia.

Có thể khiến Hà gia bán ra Trường Nhạc phường, đủ thấy giá Tô phủ đưa ra cao tới mức nào, mà để cho cả Hà gia cũng không thể không động tâm.

Vấn đề là không phải ngươi muốn nhất thống thanh lâu ư? Sao giờ lại chuyển chiến đổ trường?

Người thông minh lập tức tốc tốc ngửi được thương cơ.

Một ít lão bản đổ trường nhỏ dồn dập tìm đến Tô phủ, chủ động hiệp đàm chuyện bán sản nghiệp.

Thế là rất nhanh, một nhóm đổ trường Tô gia thuận thế sản sinh.

Ngày thứ hai mươi mốt từ khi Tô phủ tiến vào Yến giang, lại một tin tức động trời truyền ra.

Tô phủ mua xuống Vong Ưu Cư.

Vong Ưu Cư không phải đổ trường.

Nó là tửu lâu.

Sở dĩ nói tin tức động trời là bởi nó đồng nghĩa với vị công tử Tô gia nhiều tiền đến độ phỏng tay, chính đang rải tiền khắp nơi kia lại chuyển mắt ngắm chuẩn hành nghiệp tửu lâu.

Quả nhiên, trong mười ngày sau đó, những tửu lâu tốt nhất Yến Giang thành, Thập Vị cư, Phiên Hương lâu, Thực Bất Quy, Lão Lang đường, Hải Vân thủy tạ, hết thảy đều đổi chủ, chuyển họ Tô.

Chỉ trong thời gian một tháng, Tô phủ đã có năm nhà thanh lâu, bốn nhà đổ trường, sáu nhà tửu lâu tại Yến Giang thành, hơn nữa toàn bộ đều là nơi lớn nhất tốt nhất ở Yến Giang.

Đấy là chưa tính, ngoài ra Tô gia còn thu mua bốn gánh hát, hai hí viện, ba nhà tắm, tất cả đều là loại tốt nhất.

Có người tính giùm cho Tô phủ, trong một tháng này, Tô phủ mua sắm thương phố tiêu tốn mất ba ngàn vạn lượng vàng ròng, dù mới chỉ trả một nửa thì cũng là một ngàn năm trăm vạn, quả thật không thấp.

Đây là điên rồi ư!

Gia tộc nguyên sĩ có một ngàn năm trăm vạn lượng tư sản thì rất nhiều, nhưng có một ngàn năm trăm vạn hiện kim thì không mấy, muốn làm đến bước này chí ít phải là huyết mạch quý tộc cấp bậc lĩnh chủ trở lên, đấy còn là phải khuynh tận tài sản gia tộc mới được.

Có nguyên sĩ nào có thể một hơi lấy ra một ngàn năm trăm vạn không?

Có, Dao Quang tam phẩm trở lên về cơ bản đều có thể có thân gia ngàn vạn, Nhiên Linh cảnh cơ bản đều có ngàn vạn hiện kim.

Nhưng dù là Nhiên Linh cảnh cũng sẽ không tùy tiện vứt đi ngàn vạn nguyên thạch mua một đại đội thương phố.

Trong vòng tròn nguyên khí sĩ người có tiền không ít, loạn tiêu tiền lại rất ít, ai mà không nhăm nhe nghĩ cách mua bảo bối kiếm tài nguyên đề thăng thực lực và tu vị?

Thể loại coi tiền tài như cỏ rác của Tô Trầm, đám nguyên khí sĩ chỉ biết thổn thức một tiếng:

Chơi không nổi.

Bối cảnh công tử Tô phủ cũng bởi thế mà trở thành trung tâm nhiệt nghị của mọi người.

Mỗi ngày chuyện Cố Hiên Triêu thích làm nhất chính là bình minh vừa lên liền tới Hồng Môn Lâu đầu phường Tương Môn uống một chén sữa chua tùng lộ, ăn với bánh xốp Thiên Tầng do phu thê Tưởng thị làm, vừa đưa vào miệng liền cảm thấy ý nghĩa nhân sinh chẳng qua chỉ đến đó mà thôi.

Ăn sáng xong xuôi, thường thường hắn sẽ tới Bách Điểu Viện nghe hí khúc. Buổi trưa tìm tửu lâu nào đó ăn chơm, xế chiều lại đi tắm một cái, đến tối thì đi Phi Yên các hoặc Phương Nhã các chọn mấy cô nương, thỉnh thoảng cũng có khi tới sòng bạc chơi mấy hồi, không để ý thắng thua, chỉ là để giải trí, vui là chính.

Cố Hiên Triêu là Diêu Quang cảnh, huyết mạch lĩnh chủ đến bước này đã gần với cực hạn, lên thêm, thành tựu Nhiên Linh gần như rất nhỏ. Điều này cũng là tính giai cấp tất yếu do chế độ huyết mạch mang đến, người vô huyết cao nhất chỉ đến Phí Huyết, người tạp huyết cao nhất thì đến Diêu Quang, huyết mạch Yêu vương trở xuống thì mức cao nhất là Nhiên Linh.

Đối với huyết mạch lãnh chủ mà nói, xung kích Nhiên Linh nguy hiểm lớn, tỷ lệ nhỏ, Cố Hiên Triêu chỉ để ý sáng nay có rượu sáng nay say, nhân sinh có chất lượng ý nghĩa gấp mấy lần nhân sinh có số lượng nhân sinh.

Vì thế hắn không muốn xung kích lên nữa.

Hắn từ bỏ.

Mấy trăm năm ngày ngày túy sinh mộng tử, cố gắng tận hưởng nhân sinh chẳng phải càng tốt. Thật đến lúc không chịu được nữa, kích phát huyết mạch nguyên thú ít ra còn đáng tin hơn là xung kích Nhiên Linh.

Đến lúc đổi nơi khác tiếp tục tiêu sái rồi.

Đây chính là phúc trạch đặc hữu của người họ Cố, mặc kệ huyết mạch nguyên thú là nguyền rủa hay chúc phúc, chí ít bọn họ còn có lựa chọn.

Vì lẽ đó Cố Hiên Triêu trước giờ luôn sống thanh nhàn, ung dung, đơn giản, thậm chí ngay cả tu luyện thông thường đều miễn.

Thật ra không phải chỉ mình hắn làm thế, rất nhiều người Cố gia đều chọn lựa như vậy. Khi ngươi phát hiện lực lượng giành được khi kích phát huyết mạch dễ dàng vượt qua mấy chục thậm chí trên trăm năm khổ tu, thì ngươi cũng sẽ chọn cố gắng hưởng thụ nhân sinh, không uổng công tới nhân thế lần này.

Ngày hôm nay cùng ngyw thường ngày, sau khi đứng dậy Cố Hiên Triêu liền tiến thẳng đến Hồng Môn Lâu.

Đến nơi, nhưng cửa hàng bán bữa sáng của phu thê Tưởng thị lại không thấy.

“Ồ? Hôm nay sao không thấy người Tưởng gia mở hàng?”

Cố Hiên Triêu hỏi.

Lão thái thái bán đậu nành bên cạnh đáp:

“Đi rồi, không làm nữa, nghe nói chuyển vào trong Phiêu Hương Lâu. Nghe bảo là Phiêu Hương Lâu mua lại cửa hàng này, để phu thê bọn họ buôn bán ngay trong Phiêu Hương Lâu.”

“Phiêu Hương Lâu?”

Cố Hiên Triêu thoáng ngẩn người:

“Tô phủ?”

Tô phủ mới tới gây nên tiếng vang như vậy, sao hắn có thể không biết?

“Đúng vậy, chính là đại lão gia Tô phủ, có tiền lắm.”

Lão thái thái hớn hở đáp, phảng phất đại lão gia Tô gia cho nàng lợi ích gì lớn lao lắm.

Cố Hiên Triêu hừ một tiếng:

“Không biết đứa phá gia chi tử bật ra từ xó xỉnh nào, hắn làm thế này là muốn mua hết mọi thứ hay ho trong Yến Giang thành chắc?”

Nói rồi vung tay áo một cái, tiến thẳng vào trong.

Cố Hiên Triêu mang theo bất mãn mà vào, ở trong mắt hắn Tô phủ là đầu sỏ thay đổi thói quen đã hình thành nhiều năm nay của mình, chính là nguyên tội. Chỉ là chờ khi hắn tiến vào tiệm ăn, nhìn thấy hoàn cảnh bốn phía sạch sẽ sáng sủa, còn có phu thê Tương thị bưng lên dĩa bánh nóng hổi mới ra lò, liền cảm thấy bên ngoài gió lớn bụi nhiều, dùng bữa sáng trong lâu mới càng thích hợp, tự nhiên sinh ra mấy phần hảo cảm, bất mãn theo đó cũng phai nhạt mấy phần.

Có đứa hầu tinh mắt thấy hắn, lập tức tiến lại chào hỏi:

“Ai ui, đây không phải Cố tứ gia ư, mau mời vào trong ngồi.”

Vừa bắt chuyện vừa kêu gọi Cố Hiên Triêu vào trong.

Cố Hiên Triêu hờ hững nói:

“Ngươi biết ta là ai.”