Chương 689 Tiếp xúc (Hạ) (2)
Cố Hiên Triều nói:
“Mọi chuyện đều phải có trước có sau, tiểu Tiên nhi là ta định trước, ngươi nói ngươi không có tranh, vậy ngươi ngồi ở đây là có ý gì? Ta cũng không tin, không có ngươi, Trà tỷ dám bác mặt mũi của ta?”
Cố Hiên Vũ cười nói:
“Lão tứ, việc này đúng là ngươi có chút hiểu lầm. Người này mà, ta thật sự không tranh, hoàn toàn dựa theo quy củ Thúy Vũ Cung phường mà được.”
Nói xong liền lấy ra một tấm ngọc bài để xuống trước mặt Cố Hiên Triều:
“Ngươi xem.”
“Đây là cái gì?”
Cố Hiên Triều sững sờ.
Hắn đến Thúy Vũ Cung phường chơi nhiều năm vậy rồi, nhưng đây là lần đầu tiên chứng kiến tấm ngọc bài kiểu này.
“Đây là thẻ khách quý của Thúy Vũ Cung phường.”
Cố Hiên Vũ trả lời:
“Người cầm thẻ này liền tương đương với khách quý, có thể đạt được một ít ưu tiên mà khách hàng bình thường không có. Ví dụ như lão tứ ngươi tuy đã đặt trước, nhưng ngươi không phải khách quý, nếu có khách quý đến thì vẫn phải ưu tiên khách quý. Cho nên không phải là Trà tỷ không nể mặt ngươi, cũng không phải ta cố ý tranh với ngươi, trước khi đến, ta căn bản không biết ngươi chọn tiểu Tiên nhi, chỉ là ta nói muốn nàng, bên này liền sắp xếp cho ta.”
“Còn có loại chuyện này?”
Cố Hiên Triều tròn mắt:
“Trước kia sao chưa nghe nói qua về cái thẻ khách quý này?”
Cố Hiên Vũ liền trả lời:
“Có gì lạ đâu, đây vốn là quy củ do đông gia mới đưa ra.”
“Tô Trầm?”
“Đúng vậy!”
Sắc mặt Cố Hiên Triều lập tức trầm xuống.
Hắn vốn cho là quan hệ giữa mình và Tô Trầm đã không tệ, nhưng giờ xem ra vẫn còn kém một tầng.
Có điều hắn cũng biết ngày thường mình đối xử với mọi người hơi có phần ngạo mạn, so với mình Cố Hiên Vũ trước nay luôn không kiểu cách, thích kết giao bằng hữu, quan hệ với Tô Trầm thân mật hơn mình cũng không lạ, chỉ là trong lòng không khỏi có chút bất mãn.
Khắc này Cố Hiên Vũ nhìn ra khó chịu trong lòng Cố Hiên Triều, thế là bèn cười nói:
“Ngươi đừng vội, hôm nay hắn cũng sẽ tới, tí nữa ta giúp ngươi lấy một chiếc, còn tiểu Tiên nhi này, trả lại cho ngươi là được.”
“Hừ, ai thèm.”
Cố Hiên Triều đáp.
Cũng không biết là hắn không thèm thân phận khách quý hay là không thèm tiểu Tiên nhi.
Đang nói chuyện, Tô Trầm đột nhiên xuất hiện.
Mắt Cố Hiên Vũ sáng lên, nói:
“Tô huynh đệ, tới ngồi.”
Tô Trầm bước đến, cười nói:
“Cố tam gia, Cố tứ gia, hai vị mạnh khỏe, chơi ở chỗ ta vui chứ?”
Cố Hiên Vũ liền cười nói:
“Ngươi hỏi đúng lúc rồi đấy, hôm nay lão tứ chúng ta có vẻ không được vui.”
“Hả? Sao lại thế?”
Cố Hiên Vũ tiếp lời:
“Cái thẻ khách quý kia của ngươi chỉ đưa cho ta, lại không có phần lão tứ, ngươi giải thích thế nào đây?”
Tô Trầm nghe xong liền cười:
“Thì ra là vì chuyện này. Tứ gia hiểu lầm, Tô Trầm sao dám nặng bên này nhẹ bên kia? Chỉ có điều cấp thẻ khách quý cần có điều kiện, Tứ gia không đủ điều kiện, thế nên không cách nào đưa được.”
“Hả? Có điều kiện gì? Nói nghe thử xem, phải xài bao nhiêu tiền mới được?”
Cố Hiên Triều hỏi.
“Cái đó thì không cần, thẻ khách quý chỉ cấp cho bạn bè có quan hệ hợp tác làm ăn.”
“Hả?”
Cố Hiên Triều sững sờ, quay sang nhìn Cố Hiên Vũ:
“Các ngươi hợp tác cái gì?”
“Thì là mấy ngày trước góp một cổ trong mua bán của Tô huynh đệ thôi.”
Cố Hiên Vũ hờ hững đáp.
“Góp một cổ?”
Cố Hiên Triều ngạc nhiên:
“Ở trong những mua bán này?”
Tô Trầm vội nói:
“Tất nhiên không phải cái này, những mua bán này chỉ là đồ vui vẻ nhất thời, không kiếm được mấy tiền. Mua bán như thế, sao có thể để Tam gia góp cổ phần?”
“Thế rốt cục là mua bán gì? Nói thử xem, nếu có hứng thú, lão phu cũng góp một cổ.”
Cố Hiên Triều nói.
Tô Trầm trả lời:
“Ta tính làm Phi Thiên hành.”
“Phi Thiên hành?”
Cố Hiên Triều kinh hãi.
Phi Thiên hành chính là vận chuyển đường không.
Trước mắt vận chuyển đường không của Nhân tộc chủ yếu dựa vào siêu đại hình Xuyên Vân thoa. Loại Xuyên Vân thoa siêu lớn này dùng nguyên thạch làm động lực, giá cả đắt đỏ, tốc độ chậm chạp, có thể nói là món đồ chơi cực đắt tiền. Bởi vì mỗi lần Xuyên Vân thoa khổng lồ phi hành đều đồng nghĩa với thành phẩm cao, phong hiểm lớn, đưa vào hoạt động không dễ, bởi thế Phi Thiên hành có thể nói là ngành sản xuất có yêu cầu nhập môn cực cao, không phải cứ có tiền là làm được.
Tô Trầm lại muốn làm cái này, sao có thể không khiến Cố Hiên Triều sợ hãi. Quan trọng nhất chính là, Cố Hiên Vũ còn góp tiền vào trong đó.
Cố Hiên Triều rất rõ ràng tính cách Cố Hiên Vũ, tuy Cố Hiên Vũ có vẻ tùy tiện, nhưng không hề ngốc.
Hắn đã dám quăng tiền, chẳng lẽ nói Phi Thiên hành này của Tô Trầm còn có môn đạo nào khác?
Cố Hiên Triêu cũng không khách khí, nói thẳng:
“Một chiếc cự hình Xuyên Vân Thoa động tí là ngàn vạn nguyên thạch, nhiều nhất có thể chứa ngàn người, mỗi một lần bay đều tiêu hao vạn nguyên thạch. Thành phẩm cao, nguy hiểm lớn, lợi nhuận thấp, không biết Tô huynh đệ tính giải quyết những vấn đề này như thế nào?”
Tô Trầm trả lời:
“Ta không có ý định dùng cự hình Xuyên Vân Thoa.”
“Không có ý định dùng cự hình Xuyên Vân Thoa?”
Cố Hiên Triêu thất thần:
“Thế dùng cái gì?”
“Đằng Vân Long Chu.”
Tô Trầm trả lời.
Cố Hiên Triêu nghe mà kinh hãi:
“Đằng Vân Long Chu tuy giá cả thấp rẻ, nguyên năng tiêu hao cũng ít, nhưng mỗi lần xuất hành đều cần đến 200 người để ngự phong, thành phẩm thực sự quá cao, hơn nữa tốc độ cũng hơi chậm.”
“Không dùng người, dùng yêu thú.”
Tô Trầm trả lời.
“Yêu thú?”
Cố Hiên Triêu nheo mắt lại:
“Nói như vậy, Tô huynh đệ có phương pháp thuần thú?”
“Chỉ có thuốc thuần thú thôi.”
Tô Trầm trả lời.
Dùng yêu thú làm sức đẩy là ý tưởng đến từ vận dụng Đại Quan phi xà của Sa tộc. Chỉ cần có yêu thú thích hợp, rất dễ dàng thay thế lượng lớn nhân lực, điều khiển Đằng Vân Long Chu, nhờ đó làm nên Phi Thiên hành. Tuy nuôi dưỡng yêu thú cũng cần giá thành, nhưng so với hơn vạn nguyên thạch thì ít đi nhiều. Hơn nữa bản thân yêu thú cũng có thể sử dụng làm sức chiến đấu, một khi đụng phải đạo phỉ cũng có được tác dụng nhất định.
Thật ra dùng yêu thú ngự thuyền không phải Tô Trầm phát minh, sớm đã có người làm rồi, chỉ có điều đối với yêu thú thuần hóa lại có yêu cầu cực cao, cần có đại sư chuyên môn ngự thú và yêu thú được bồi dưỡng tỉ mỉ, hao phí cũng là không ít, bậc cửa cũng cao, thế nên không mấy lưu hành.
Nhưng Tô Trầm có lòng tin, hắn có thể giảm bớt phần lớn bộ phận chi phí này, bởi vì hắn là dược tề sư tốt nhất.
Ngay sau đó Cố Hiên Triêu liền cùng Tô Trầm thảo luận phương thức thành lập Phi Thiên hành. Sau một hồi thảo luận cẩn thận chi tiết, Cố Hiên Triêu lập tức ý thức được Tô Trầm quả nhiên không phải ăn nói ba hoa. Nếu để hắn làm thành, nhất định có thể trở thành một tài lộ lâu dài. Hơn nữa chuyện này cũng có giúp ích rất lớn cho sự phát triển của Yến Giang.
Cố Hiên Triêu quen biết Tô Trầm đã không phải ngày một ngày hai, sớm đã biết đứa này không phải hạng chỉ biết khua môi múa mép, mà là một người thanh niên ngực có chí lớn, hắn làm việc, mọi người đều yên tâm.