← Quay lại trang sách

Chương 692 Gây xích mích

Nửa canh giờ sau, Chu Thanh Cuồng đã ngồi trong phòng khách Cố gia, ngồi ở thượng thủ chính là gia chủ Cố gia Cố Hiên Miện.

Khắc này Cố Hiên Miện nâng chén trà lên nói:

“Thanh Cuồng một đường xa xôi cực khổ tới đây, trên đường vẫn bình an chứ?”

“Bẩm bá phụ, hết thảy đều bình an. Đây là chút lễ mọn gia phụ sai ta mang cho bá phụ, không thành kính ý.”

Nói xong liền có thủ hạ đưa lên lễ vật đã chuẩn bị sẵn.

Lễ vật do Chu gia đặc ý chọn ra tự nhiên là quý giá, theo như bình thường, Cố Hiên Miện hẳn phải tỏ vẻ hân thưởng mới đúng.

Chẳng ngờ Cố Hiên Miện chỉ liếc mắt nhìn một cái rồi tự động bỏ qua, lễ vật Chu Thanh Cuồng tỉ mỉ chuẩn bị không thể phát huy tác dụng, trong lòng khó tránh khỏi phiền muộn.

Hai người hàn huyên một lúc thì có hạ nhân đến báo, khách phòng đã dọn dẹp xong, Chu Thanh Cuồng có thể vào ở.

Cố Hiên Miện liền để Chu Thanh Cuồng đi nghỉ trước.

Cất đặt đồ đạc vào phòng xong, Chu Thanh Cuồng ngồi ở trong sảnh, trầm tư không nói.

Một hồi lâu hắn thốt lên:

“Trường Khanh, ngươi nói xem hôm nay thái độ Cố Hiên Miện có phải hơi quái lạ không?”

“Ý thiếu gia là?”

“Ta cảm thấy hắn hình như không còn được nhiệt tình như trước, cách nói chuyện cũng quá qua loa. Ngươi nói xem... Không phải hắn muốn hối hôn chứ?”

Miêu Trường Khanh do dự một lát rồi đáp:

“Cố gia chủ hẳn vẫn rất hân thưởng thiếu gia, bằng chứng là lần trước vừa thấy liền quyết định gả con gái cho ngài. Hơn nữa Cố gia chủ trước nay luôn rất chú ý thanh danh, tiếng tăm bên ngoài cũng tốt, hẳn sẽ không làm ra được chuyện hối hôn đâu.”

“Vấn đề là hiện tại vẫn chưa chính thức đính hôn? Nếu giờ hối hận, hắn vẫn kịp đổi ý.”

“Đây sớm đã là chuyện được định sẵn, lễ vật cũng thu lấy, hẳn không đến nỗi. Khả năng là Cố gia chủ có chuyện gì đó dây dưa.”

“Hi vọng là thế.”

Chính đang nói chuyện, có gã sai vặt đến báo:

“Cố Cẩm Đường Cố công tử cầu kiến.”

“Là hắn, để hắn tiến vào đi.”

Cố Cẩm Đường và Chu Thanh Cuồng từng gặp mặt một lần, khắc này Cố Cẩm Đường tiến vào, chắp tay nói:

“Chu huynh, cuối cùng ngươi đã tới.”

“Làm sao?”

Nghe được lời này, Chu Thanh Cuồng cau mày lại:

“Lời này của Cố huynh có mang thâm ý a.”

“Ài, ta với ngươi còn phải thâm ý gì nữa, ta trực tiếp nói thẳng cho ngươi vậy. Nếu ngươi tới chậm thêm chút nữa, tức phụ (vợ) này của ngươi không chừng sẽ bị người khác cướp mất.”

Cố Cẩm Đường vỗ tay lên quạt nói.

Chu Thanh Cuồng và Miêu Trường Khanh liếc nhìn nhau một cái:

“Cố huynh thượng tọa, xin nói cho ta biết, đây rốt cuộc là chuyện gì.”

“Cũng không có gì. Thì là mấy ngày trước từ phương xa dời đến một hộ gia đình, thế lực của cải đều rất sâu dày. Công tử nhà kia xem trúng Khinh La, thế là, mấy ngày trước tìm người lên cửa cầu hôn.”

Chu Thanh Cuồng nói:

“Bá phụ chẳng lẽ không nói rõ, Khinh La đã hứa gả người khác rồi ư?”

“Nói rồi.”

Cố Cẩm Đường trả lời:

“Nhưng người ta giàu nứt đố đổ vách a, vừa ra tay liền xuất ba trăm vạn nguyên thạch, nói chỉ cần lấy được Khinh La thì còn có thể xuất thêm ba trăm vạn.”

Chu Thanh Cuồng hít sâu một hơi khí lạnh.

Vừa ra tay liền là sáu trăm vạn nguyên thạch!

Người nào có thủ bút lớn như vậy?

“Vì vậy bá phụ liền...”

Cố Cẩm Đường phất phất cây quạt:

“Đương thời đại bá vẫn chưa đáp ứng, nhưng mà, trong lòng sợ rằng khó tránh khỏi đã dao động.”

“Không trách...”

Chu Thanh Cuồng nhỏ giọng.

Giờ hắn đã có thể hiểu được tại sao vừa nãy Cố Hiên Miện lại không nóng không lạnh với mình. Mẹ nó, thì ra là bị sáu trăm vạn kích thích đây mà!

“Chu huynh, ta vừa nghe ngươi đến liền đặc ý trở về nói chuyện này cho ngươi. Gia đình kia tuy hai lần bị cự, nhưng nghe nói vẫn chưa từ bỏ, còn đang nghĩ cách. Tóm lại, chính ngươi phải chú ý cẩn thận.”

“Đa tạ Cố huynh nhắc nhở!”

“Chỉ một câu đa tạ thôi à.”

Cố Cẩm Đường có vẻ bất mãn khẽ dịch ra sau.

Chu Thanh Cuồng hiểu ý, lập tức nháy mắt ra hiệu cho Miêu Trường Khanh, Miêu Trường Khanh hiểu ý dâng lên một chiếc túi, bên trong chứa mấy trăm khối nguyên thạch.

Cố Cẩm Đường cười hắc hắc:

“Đúng là chẳng khác gì thưởng cho hạ nhân. Mà thôi mà thôi, có còn hơn không.”

Nói xong bèn cất đi.

Nghe lời này của hắn, Chu Thanh Cuồng không khỏi cả giận trong lòng, lại không thể nào phát tác được, đành để Miêu Trường Khanh cho thêm một ít, gom chẵn ngàn nguyên thạch.

Cố Cẩm Đường cầm nguyên thạch chạy tới chỗ Cố Hiên Miện.

Thấy Cố Hiên Miện, Cố Cẩm Đường nói:

“Đại bá.”

“Ừ, tiểu tử ngươi nghĩ như thế nào mà sang đây thăm ta?”

Trong thư phòng, Cố Hiên Miện đang cầm sách lên xem.

“À, ta nghe nói Chu huynh đến rồi, thế là qua thăm, tiện đường thăm luôn đại bá.”

“Thế à. Thanh Cuồng là khách, ngươi tiếp đãi hắn cẩn thận.”

“Vâng, vừa nãy chất nhi mới tán gẫu cùng Thanh Cuồng huynh, chỉ là hình như hắn có vẻ không cao hứng cho lắm.”

“Hả?”

Cố Hiên Miện ngước mắt lên:

“Sao lại không cao hứng?”

“Mấy ngày trước chẳng phải có người lên cửa cầu thân ư? Việc này không hiểu tại sao mà bị Thanh Cuồng huynh biết được, vì thế hắn có vẻ không vui.”

Cố Hiên Miện hừ một tiếng:

“Chuyện đó có là gì, con gái nhà ai không được đến nhà cầu thân mấy lần? Khinh La bất luận tướng mạo tu vi hay tính tình đều xứng đáng là cô nương tốt, có người cầu thân chẳng phải rất bình thường? Không phải lão phu đã từ chối rồi sao? Hắn còn có gì không vui được nữa?”

“Chắc là vì ngươi không nói chuyện này cho hắn?”

“Chuyện như vậy thì có gì đáng nói? Chẳng lẽ mọi chuyện ta đều phải bẩm báo với hắn?”

“Nhưng hắn cảm thấy không thoải mái a. Đặc biệt là ngày hôm trước người cầu hôn còn dâng lên sáu trăm vạn lễ kim, khả năng là vì điều này khiến hắn cảm thấy ngài chê lễ vật hắn mang đến quá ít, vì vậy thái độ của ngài với hắn hôm nay có vẻ không mấy nhiệt tình.”

Cố Cẩm Đường lắp bắp nói.

“Đánh rắm!”

Cố Hiên Miện đập tay lên án, đứng bật dậy:

“Sáu trăm vạn thì đã sao? Người có tiền trong thiên hạ này còn thiếu sao? Cố Hiên Miện ta đâu phải bán con gái. Chu Thanh Cuồng nghĩ nhiều quá rồi đấy. Hơn nữa ta là trưởng bối, hắn là vãn bối, hắn muốn ta nhiệt tình với hắn thế nào nữa? Mấy ngày nay nhiều chuyện, hôm qua ta mới vừa đại biểu Cố gia ký hiệp nghị với Tô Trầm, đầu tư năm trăm vạn nguyên thạch vào Phi Thiên hành. Giờ cả gia tộc đều đang vì khoản mua bán lớn này mà hối hả, ta đặc ý rút thân ra gặp hắn đã là coi trọng lắm rồi, hắn còn muốn thế nào?”

“Chuyện này...”

Cố Cẩm Đường cười cười:

“Ngươi nói với ta cũng vô dụng, đây không phải nữ tế mà ngươi chọn mà.”

Cố Hiên Miện hừ một tiếng, phất phất tay nói:

“Nghe nói nửa năm gần đây Chu gia cũng rất bận rộn, Chu Thanh Cuồng mấy lần xuất hành mà không được, hay là vì vậy mà hắn mất đi nhẫn nại. Thanh niên mà, dễ kích động, dễ nóng tính. Mà thôi, đợi Khinh La trở về, để nàng tới bầu bạn hắn?”

“Đại bá cũng không phải không biết, Thất muội sớm nói, không thích Chu Thanh Cuồng.”

“Chuyện con cái, nào đến lượt nàng làm chủ.”

Cố Cẩm Đường liền cười khẽ:

“Đúng vậy, hết thảy tự nhiên đều do đại bá làm chủ. Chỉ là đại bá thật sự không định hỏi tâm ý con gái mình sao?”