Chương 695 Gác lại hôn ước
Chu Thanh Cuồng hoảng hốt, bản năng nhảy lên.
Hắn có huyết mạch Xích Mục Yêu Vương, tốc độ mau lẹ như quang ảnh, nhưng khắc này vẫn đã muộn.
Trong một tiếng gào thét thê lương chấn động U Minh, công kích mang theo lực lượng phá nát vạn vật ầm ầm lao tới.
“Phá Giáp Chùy!”
“A!”
Chu Thanh Cuồng kêu thảm bay lên, sau lưng hiện ra một mảnh huyết hoa.
Dù bị trọng thương, tốc độ của hắn vẫn cực nhanh, nháy mắt đã thoát ly kẻ đánh lén sau lưng, khiến kẻ đánh lén chưa kịp tung ra Nhiên Bạo Quyền.
Nhưng hắn ngàn không nên, vạn không nên chạy nhầm phương hướng.
“Ám Diễm Chi Trảo.”
Thanh âm lãnh khốc từ trước mặt truyền lại, nương theo đó là một bàn tay thiêu đốt hỏa diễm hắc ám án lên ngực hắn.
Chu Thanh Cuồng quát to một tiếng, ngọc đeo trước cổ vỡ tung, một đạo quang hoa xanh ngọc hiện ra, Ám Diễm Chi Trảo va chạm cùng quang hoa xanh ngọc, kích đãng ra liệt diễm bạch quang.
Bạch quang biến mất.
Chu Thanh Cuồng lui lại, bước chân đảo nhanh, người phía sau cũng cấp tốc đuổi theo, hắn bèn xông thẳng lên trời.
Nhưng hắn không ngờ, không trung cũng có người đang chờ đợi.
Vẫn là người ẩn hình.
“Bạo Liệt Hỏa Ưng!”
Một con hỏa vũ thần ưng khổng lồ xuất hiện,
Đánh vào bụng Chu Thanh Cuồng, đánh cho hắn thổ huyết bay lên.
Hắn vẫn chưa chết.
Hắn cúi đầu xuống, một phiến lá cây màu xanh biếc bay vào trong miệng, trên người hắn liền nổi lên lục quang lấp lánh, chạy khắp toàn thân, thương thế vừa phải gánh chịu lập tức bắt đầu khôi phục.
Nhưng đúng lúc này, từ ngang trời lại có hai đạo quang ảnh hiển hiện, đồng thời kéo theo hai đạo hồ đao hung lệ.
Xoạt.
Hai đao này chém lên đùi Chu Thanh Cuồng.
“A!”
Chu Thanh Cuồng gào lên thảm thiết.
Lần này hắn không nhảy lên được nữa, rầm một tiếng ngã nhào mặt đất.
Từ trong bóng tối đi ra năm người, hắc vụ bao phủ không thấy rõ khuôn mặt, vây kín xung quanh hắn.
Một người trong đó hoành đao vỗ mạnh, lá phỉ thúy trong miệng Chu Thanh Cuồng lập tức bị vỗ ra.
Không có lá phỉ thúy này trợ giúp, tốc độ khôi phục thương thế trên người Chu Thanh Cuồng lập tức đình chỉ.
Bốn người còn lại đồng thời nâng đao.
Trong mắt Chu Thanh Cuồng hiện đầy vẻ tuyệt vọng.
Đúng lúc này, một thanh âm truyền đến:
“Dưới đao lưu người!”
“Dưới đao lưu người!”
Nghe được thanh âm này, năm Ảnh Thị khẽ chấn, ba người trong đó trực tiếp biến mất, hai người còn lại, một người nhắm thẳng lưỡi đao vào yết hầu Chu Thanh Cuồng, một người khác thì nhắm ngay hạ thể hắn, phối hợp cực kỳ tinh diệu.
Không trung hạ xuống một người, chính là Cố Hiên Miện.
“Bá phụ cứu ta!”
Nhìn thấy Cố Hiên Miện, Chu Thanh Cuồng lập tức kêu to.
Nhìn hắn một cái, Cố Hiên Miện khẽ nhíu mày, giờ mới quay sang nói với Long Thiếu Du:
“Long công tử, nể mặt ta, tha cho Chu Thanh Cuồng, được không?”
Long Thiếu Du cười hắc hắc:
“Cố gia chủ đến liền bắt ta thả người, không có ý định hỏi xem chuyện gì đã xảy ra ư?”
Cố Hiên Miện trả lời:
“Không cần hỏi, sự tình thế nào ta cũng đã biết. Chuyện này là Thanh Cuồng không đúng, ta thay hắn xin lỗi ngươi.”
Long Thiếu Du nói:
“Chuyện này, e rằng không phải xin lỗi có thể giải quyết được?”
“Ta hiểu.”
Cố Hiên Miện trả lời:
“Cố gia ta nguyện ý chi trả một ít đền bù, chỉ cần không quá đáng, chuyện gì cũng có thể thương lượng.”
Long Thiếu Du ôm ngực đứng dậy, nghiêng đầu suy nghĩ một lát rồi nói:
“Vậy được, ta cũng không muốn gì khác, chỉ ba điều kiện thôi. Một, người này theo ta.”
Hắn chỉ chỉ Miêu Thiếu Khanh.
“Hắn?”
Cố Hiên Miện thoáng kinh ngạc.
“Đúng, chính là hắn! Từ giờ trở đi, hắn theo ta, ta xử lý hắn thế nào là chuyện của riêng ta.”
Long Thiếu Du trả lời.
“Được.”
Cố Hiên Miện đồng ý, một tên hạ nhân mà thôi, hơn nữa còn không phải người Cố gia, hắn không cần phải giận dữ giùm Chu Thanh Cuồng.
“Điều kiện thứ hai, hắn phải quỳ xuống xin lỗi ta.”
Cố Hiên Miện hơi nhíu mày:
“Xin lỗi là tất nhiên, quỳ xuống thì chắc không cần chứ?”
Long Thiếu Du ngữ trọng tâm trường:
“Cố gia chủ, ta đang yên đang lành đóng cửa ngồi trong nhà, nhưng họa lại từ trên trời rớt xuống. Chỉ một câu xin lỗi là có thể giải quyết vấn đề? Nếu một câu xin lỗi liền có thể giải quyết vấn đề, thiên hạ này đào đâu ra nhiều phân tranh như vậy. Hay là Cố gia chủ muốn dựa vào thế lớn...”
Cố Hiên Miện nhấc tay:
“Ngươi không cần nói nữa, ta đồng ý. Vậy điều kiện thứ ba là gì?”
“Còn điều kiện thứ ba...”
Long Thiếu Du đi tới, nhặt lên lá phỉ thúy trên đất, đồng thời lấy ra một chiếc lọ trích chút máu từ người Chu Thanh Cuồng, cười nói:
“Chính là những thứ này.”
Cố Hiên Miện thở phào một hơi:
“Được, ta đồng ý.”
“Không, không thể đáp ứng hắn!”
Chu Thanh Cuồng hô to:
“Cố bá phụ, đừng bắt ta quỳ xuống, đừng để hắn lấy đi bảo vật gia truyền của ta...”
Cố Hiên Miện thở dài:
“Ngươi phạm lỗi lầm, nhất định phải gánh chịu trách nhiệm, Thanh Cuồng a, làm chuyện ngươi nên làm đi.”
Nói rồi hắn liền vươn tay ra, một cỗ lực lượng vô hình bao quanh toàn thân Chu Thanh Cuồng, đám người xung quanh không thể lại gần, dồn dập bị bức lui.
Sau đó Cố Hiên Miện cứ vậy vừa chụp vừa nhả, dưới sự điều khiển của hắn, Chu Thanh Cuồng đứng dậy, quỳ xuống. Đủ thấy năng lực chưởng khống của hắn cường đại đến mức nào, đồng thời cũng ám chỉ với Long Thiếu Du, rằng không phải hắn không có năng lực ỷ thế lấn ép, mà chỉ là không muốn làm vậy thôi.
“Còn không xin lỗi!”
Cố Hiên Miện quát lên.
Như bị bổng nện trúng đầu, tâm thần Chu Thanh Cuồng chấn đãng, tỉnh tỉnh mê mê, nói:
“Ta biết sai rồi.”
Rầm một cái, đầu liền dập xuống.
Long Thiếu Du khẽ mỉm cười:
“Rất tốt, Cố gia chủ quả nhiên công chính nghiêm minh, Thiếu Du đa tạ.”
Cố Hiên Miện hừ một tiếng, vung tay áo cuốn Chu Thanh Cuồng bay lên không trung.
Từ trên cao truyền xuống lời nói của Cố Hiên Miện:
“Chuyện hôm nay đến đây là dừng, kính xin Long công tử và bằng hữu sau lưng ngươi sau này đừng tới bản phủ cầu hôn nữa. Cố phủ miếu nhỏ, dung không được đại phật như Long gia.”
Rồi cứ thế rời đi.
Trong lòng Long Thiếu Du không khỏi kinh hãi:
“Hắn biết ngươi.”
Thân ảnh chậm rãi hiện ra từ trong Tô Trầm:
“Chỉ biết có người trong bóng tối chỉ điểm ngươi, chứ không biết là ta. Mặt khác...”
Tô Trầm dừng một lát.
“Cái gì?”
Long Thiếu Du hỏi.
“Lần sau khi nào ngươi nghe ta truyền âm, có thể đừng lệch đầu sang một bên như vậy có hay không? Bộ dáng này của ngươi, là ai cũng có thể nhìn ra có người ở sau lưng sai khiến.”
“...”
Phốc xuy.
Một tiếng cười khẽ truyền đến, là Cố Khinh La đi ra từ trong bóng tay, tay còn cầm chiếc nguyên cấm bàn.
Trong nguyên cấm kia ghi chép hình ảnh vừa nãy Chu Thanh Cuồng dập đầu xin tha với Long Thiếu Du.
“Tới cửa cướp tiền, lại bị người đánh cho vãi cả ra quần, đến thân tín đích hệ đều ném mất, lại bị ép dập đầu xin tha. Giờ có cái này, để ta xem Chu Thanh Cuồng còn lấy cái gì ra để cầu thân.”
Cố Khinh La dương dương đắc ý nói.
Sở dĩ Tô Trầm để Long Thiếu Du đề xuất ba điều kiện kia, nói trắng ra chính là muốn làm nhục Chu Thanh Cuồng, khiến hắn mất hết thể diện.