Chương 700 Yêu tai (2)
Mới đầu mọi người cho rằng đây là một con yêu thú cấp Lĩnh Chủ, tuy rằng thực lực tương đương với nguyên sĩ Nhiên Linh, nhưng hơn hai mươi tên Diêu Quang liên thủ thì vẫn đủ để đối kháng.
Nhưng đợi đến khi thực sự động thủ mới phát hiện, không ngờ gia hỏa này lại rất giảo hoạt, ngay từ đầu đã ẩn tàng thực lực, thật ra nó là một con Yêu Vương.
Tùy theo trận lôi quang khủng bố kia phách xuống, liền thấy từng tên nguyên sĩ giữa không trung rơi rụng như sủi cảo rớt vào nồi.
Những nguyên sĩ này đều là tồn tại cấp bậc Diêu Quang, trong giai tầng nguyên khí sĩ là lớp nhân vật nền tảng, nhưng giờ dưới một đòn của Yêu Vương lại bị đánh ngã như bẻ cành khô, số ít thực lực hơi yếu thậm chí bỏ mình đương trường.
Càng nhiều lôi điện cự trụ trực tiếp oanh xuống Yến Giang thành, nổ lên từng phiến từng phiến hố lớn, lôi điện cuồng bạo tán loạn tứ xứ, như ngàn vạn hỏa xà bay khắp toàn thành, trên đường đánh sập không biết bao nhiêu phòng ốc, kích sát bao nhiêu bách tính vô tội.
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, Yến Giang thành đã tiếng kêu dậy đất, máu nhuộm khắp nơi.
“Nghiệt súc!”
Trong tiếng lệ tiếu phẫn nộ, một con cự xà uốn lượn bay lên, ngửa đầu gầm thét với không trung, vạn ngàn hào quang bay ra, như từng đạo từng đạo kích lưu hỏa diễm đâm hướng thiên không. Vẫn là Phi Hoa Thủ, nhưng so với khi Cố Hiên Miện sử dụng lại càng thêm bàng bạc, đại khí.
Cùng lúc đó, từ ba phía tây nam bắc Yến Giang cũng lần lượt sản sinh dị tượng.
Một con cự tượng mặc giáp đầu đội trời chân đạp đất, vòi huy vũ như sơn trụ, ùn ùn lao tới.
Một con kiếm viên màu xanh, vác kiếm như vác núi, ngửa đầu phát ra tiếng hống trầm muộn, mỗi một đạo hô hấp đều như sương mù phất qua.
Một con thiên hạt sáu cánh sấp trên Thọ Đình giang, đuôi cao lớn đâm thẳng trời mây, bắn ra quang huy đỏ rực.
“Lão tổ tông!”
Đông đảo nguyên sĩ đồng thời cất tiếng hoan hô.
Người vừa lên tiếng chính là bốn lão tổ tông của bốn đại gia tộc Yến Giang thành, tồn tại cường hãn cấp bậc Nhiên Linh cảnh.
Khắc này bốn đại nguyên sĩ Nhiên Linh đồng thời xuất thủ, toàn bộ bầu trời Yến Giang thành đều được bao phủ dưới uy năng khủng bố của bọn hắn. Nguyên năng chi hải sôi trào, cấp tốc diễn hóa thành các loại lực lượng, khiến cho toàn bộ thiên địa đều bao phủ dưới thiên uy của bậc đại năng.
“Bảo vệ thành thị, khởi động nguyên cấm trận!”
Một giọng khàn khàn hô lên.
Là thành chủ Yến Giang thành Hoa Đình Duyệt.
Từng đạo từng đạo quang văn chảy xuôi trên mặt đất Yến Giang thành, lóng lánh quang trạch thần bí, từng phiến từng phiến quang tráo lặng lẽ thăng lên, chụp hướng bầu trời.
Đây là nhằm ngăn cản chiến đấu đến từ thiên không lan xuống bên dưới.
Có điều bởi tập kích đến quá bất ngờ, ngay từ đầu nguyên cấm trong Yến Giang thành đã bị phá hoại đi nhiều, lúc này có mảnh lớn khu vực trống không được thủ hộ.
Càng khiến người đành chịu chính là, Yến Giang không phải trọng trấn biên phòng, dù có nguyên cấm thủ hộ, nhưng cường độ vẫn xa xa không đủ để chống đỡ xung kích giữa Yêu Vương và cường giả Nhiên Linh cảnh.
Dù chỉ là dư âm chiến đấu, nhưng từng làn từng làn công kích dội lên phòng hộ tráo cũng khiến cho phòng hộ tráo bắn ra đại lượng hoa lửa, rõ ràng không cách nào chống đỡ quá lâu. Thậm chí không ít dư ba tiến vào khu vực trống, giết chết lượng lớn bình dân vô tội.
“Người đâu, ngăn chặn lỗ thủng!”
Hoa Đình Duyệt điên cuồng hô hoán.
Một tên lại một tên nguyên sĩ lao tới khu vực trống, dùng nguyên kỹ chống lại lực lượng đến từ không trung.
Những người này đại thể là nguyên sĩ Diêu Quang trở xuống, bọn họ không cách nào tham dự chiến đấu giữa trời, nhưng ít ra vẫn có thể thủ hộ bách tính bên dưới.
Vào giờ phút này, ai là anh hùng, ai là cẩu hùng liền thực sự bày ra. Một tên lại một tên nguyên sĩ cứ vậy xông ra từ nơi hộ tráo thủ hộ, đón lấy từng luồng nguyên năng từ trời ập xuống. Nguyên sĩ Diêu Quang trở lên thì cùng bốn vị đại năng Nhiên Linh chung tay đề kháng cự xà. Bọn họ chiến đấu ở tuyến đầu, xung kích phải chịu cũng là trực tiếp nhất, lớn nhất.
Chỉ thấy khắp trời toàn là lôi mang, mỗi đạo lôi đình đều mang theo khí tức khủng bố hủy diệt vạn vật.
Ầm!
Một đạo điện quang đánh vào người một tên nguyên sĩ Diêu Quang, năng lượng lôi điện cuồng dã bất chấp tồn tại của hộ tráo, đánh cho tên nguyên sĩ kia toàn thân run rẩy. Tiếp đó lại “ầm ầm ầm” liên tiếp ba luồng điện quang phách xuống, liên đài của tên nguyên sĩ kia bị đánh nát, đương trường ngã xuống.
“Hống!”
Lôi đình cự xà phát ra tiếng gào thét đắc ý, nó xông ra từ trong tầng mây, mỗi tấm vảy đều lóe lên quang ảnh lôi đình, năng lượng hủy diệt.
Dưới sức vùng vẫy của lôi xà cự đại, bốn đại Nhiên Linh cũng khó mà chống đỡ được.
Chênh lệch quá lớn!
“Chủ nhân, chúng ta còn không ra tay ư?”
Cương Nham sốt ruột nhìn sang Tô Trầm.
Từ khi lôi đình cự xà xuất hiện đến bây giờ, Tô Trầm vẫn luôn đứng nhìn, chưa hề ra tay.
Hắn biết hiện tại Tô Trầm vẫn không thể là đối thủ của Yêu Vương, cũng không hi vọng Tô Trầm có thể đại triển thần uy nhất cử diệt xà, nhưng hắn hi vọng chí ít Tô Trầm có thể làm gì đó, chứ không phải đứng ngây ra dưới uy năng của hung thú.
Tô Trầm lại vẫn trấn tĩnh:
“Đừng nóng vội, ta đang xem.”
“Còn gì để xem nữa?”
Cương Nham không hiểu.
Tô Trầm trả lời:
“Ta biết ngươi nóng vội, Cương Nham. Thế nhưng tin tưởng ta, không phải ta sợ sệt. Ta chỉ là đang suy tư.”
“Giờ tình thế đã hết sức khẩn cấp.”
“Càng khẩn cấp, liền càng phải tỉnh táo, càng cần tránh phạm phải sai lầm.”
Tô Trầm nói.
Hắn vừa nói vừa dõi mắt nhìn trời cao, trong mắt hiện vẻ nghi hoặc:
“Ta biết Yêu Vương rất lợi hại, nhưng ngươi không cảm thấy kỳ lạ ư? Tại sao con Yêu Vương này lại chọn tiến công Yến Giang? Yến Giang không phải thành thị nhỏ, nơi này có bốn đại quý tộc, có bốn vị cường giả Nhiên Linh cảnh, có mấy chục vị Diêu Quang. Dù nó là Yêu Vương, nhưng chỉ bằng nó, chứ cho rằng có thể đối phó nhiều người như vậy đi, nhưng chắc cũng là phải trả giá cực lớn đúng không nào? Ý ta là, thân làm Yêu Vương, hẳn phải có trí tuệ chứ? Bọn chúng có thể tùy ý hoành hành trong cảnh nội Nhân tộc, giết chết vô số cường giả Nhân tộc, thứ dựa vào đâu chỉ có mỗi thực lực. Quan trọng nhất chính là, bọn chúng hẳn phải hiểu được tránh chỗ thực, tìm chỗ hư mới đúng. Nếu đã vậy, Yến Giang thành đối với nó thì có thể coi là xương cứng, sao nó còn nhất quyết phải gặm?”
“Tại sao?”
Cương Nham cũng ngơ ngác hỏi.
Tô Trầm nói:
“Có thể là bởi nó còn hậu chiêu?”
Tô Trầm nói, đột nhiên nhắm mắt.
Hắn nhắm mắt lại, không dùng mắt thường để xem thế giới này, mà tận tình mở rộng tinh thần.
Hiện tại tinh thần lực của hắn đã đạt đến 420 điểm, Cửu Nhãn Ngọc Mãng Đái lại gia tăng cho hắn thêm 400 điểm tinh thần.
Nhân tộc có tinh thần lực cao tới hơn 800 đã có thể xưng là tinh thần đại sư.
Trong tình cảnh hiện tại, tinh thần lực toàn lực triển khai, chẳng mấy chốc đã lặng không tiếng thở tràn ngập toàn thành.