← Quay lại trang sách

Chương 713 Ngự khí phi hành (1)

“Không ổn!” Cố Diêu Dạ quát to một tiếng, huy tay áo khép lại, đã cuốn Tô Trầm ra ngoài, bọc lấy hắn cùng nhau bay lên bầu trời, phía sau là Cố Hiên Miện cũng bay ra theo.

Không chỉ có hắn, ngay cả Cố Hiên Vũ, Cố Hiên Triều mấy người này cũng nghe được chạy đến, thấy Cố Khinh La bay vào không trung, đồng thời ngẩn ra rồi bật thốt lên nói: “Thức tỉnh huyết mạch?”

Theo sát cùng nhau bay vào không trung đuổi theo Cố Khinh La.

Cố Khinh La phi hành ở đằng trước, đằng sau là người Cố gia đuổi theo.

Chỉ là luận về tốc độ, vậy mà bọn họ đuổi không kịp Cố Khinh La.

Cố Khinh La đang ở trong không trung, bước đi nhanh nhẹn cứ như đang chạy bộ, mà mây trắng trôi nổi trên bầu trời tựa như là cầu thang dưới chân của nàng, mỗi một bước nàng bước ra đều có một trận mây trắng bay qua, cho dù Tô Trầm dùng Bạch Tháp Chiết Dược cũng không có mau lẹ tùy ý như nàng được.

Càng đáng sợ là nhưng cái này hiển nhiên đều là do Cố Khinh La lững thững đi tới mà thành, hoàn toàn không phải do thi triển toàn lực.

Thấy tình hình như vậy, Cố Diêu Dạ lắc đầu: “Quả nhiên là như thế, chính là thiên phú Chúc Long hiển hóa cho nên mới có thể thoải mái thức tỉnh như vậy, vừa thức tỉnh đã long nhập cửu tiêu a.”

Khi nói chuyện, tốc độ phi hành lại lần nữa nhanh hơn, Cố Diêu Dạ như là một đạo điện quang đuổi theo, khi đuổi sát tới sau lưng Cố Khinh La, Cố Diêu Dạ hô: “Khinh La, ngươi phải bình tĩnh!”

Cố Khinh La cũng không quay đầu lại: “Lão tổ tông, ta rất bình tĩnh, đây là do ta bình tĩnh cho nên mới hạ quyết định này.”

Cố Diêu Dạ thấy khó thở: “Ngươi đừng cho là ta không biết ngươi muốn làm gì, bây giờ ngươi muốn đi Chu gia phải không?”

“Vâng, ta muốn đi Chu gia.” Cố Khinh La trả lời: “Chu Thanh Cuồng âm mưu hại ta, bút này không thể không đòi lại.”

“Ai u, ngươi đâu cần phải làm như vậy. Chuyện Chu Thanh Cuồng chúng ta sẽ xử lý...”

“Ta không muốn các ngươi xử lý, ta muốn tự mình xử lý.” Cố Khinh La lãnh khốc đáp.

Sau khi thức tỉnh Nguyên thú huyết mạch, chịu sự ảnh hưởng của huyết mạch, lòng nàng chợt lãnh khốc hơn nhiều.

Thật ra đây không phải là lãnh khốc mà là sau khi thực lực đại tăng, là tâm tính mà một vị có địa cao cần có, nếu không sẽ bị người khác dễ dàng điều khiển.

Cố Diêu Dạ còn muốn khuyên can: “Chu gia nói như nào cũng là Yêu Vương gia tộc, trong nhà đồng dạng có tồn tại Nhiên Linh, thậm chí thực lực còn cao hơn ta một ít. Ngươi làm như vậy không thích hợp. Không bằng bàn bạc kỹ hơn đi...”

Cố Khinh La hỏi lại: “Ta còn có thời gian bàn bạc kỹ hơn sao?”

Cố Diêu Dạ lập tức đình trệ.

Hắn đương nhiên biết là Cố Khinh La không có.

Phàm là hậu nhân có huyết mạch Cố thị, lục quốc sẽ có phái người trông coi, một khi có người thức tỉnh huyết mạch thì sau khi biết được sẽ phái người đi xử lý.

Sở dĩ Cố Khinh La vừa thức tỉnh đã muốn đến Chu gia là vì nàng biết mình không có nhiều thời gian để trì hoãn.

Cho nên nàng trực tiếp đánh tới Chu gia.

“Tô Trầm, ngươi khuyên nhủ nàng đi. Mặc kệ nói như nào thì ngươi cũng là hôn phu của nàng, nàng nghe lời ngươi.” Cố Khinh La bắt đắc dĩ nói.

“Khuyên?” Tô Trầm lại nói: “Vì sao phải khuyên? Mỗi người đều có chuyện mà mình cần làm. Chu Thanh Cuồng hắn nếu dám làm hại vợ chồng chúng ta thì cũng phải làm tốt công tác chuẩn bị nhận lấy báo thù đi.”

“Cái gì?” Cố Diêu Dạ ngẩn ngơ.

Tô Trầm nói với Cố Khinh La: “Khinh La, nàng muốn báo thù, làm sao lại có thể không mang theo vi phu?”

“Tô Trầm, chàng...” Cố Khinh La giật mình nhìn về phía Tô Trầm.

“Hay là nói nàng cảm thấy, nàng thức tỉnh huyết mạch rồi, ta liền không xứng với nàng?” Tô Trầm lại hỏi.

Cố Khinh La hốc mắt rưng rưng: “Chàng biết rõ ta không có ý này, còn nói ra như vậy.”

Tô Trầm liền nói: “Vậy thì chẳng phải là xong rồi à. Cho dù nàng thức tỉnh huyết mạch thì làm sao? Cho dù nàng phải đi Không Sơn thì thế nào? Nàng vẫn như cũ là thê tử của ta. Thất quốc chỉ quy định người thức tỉnh Nguyên thú huyết mạch phải nhận giám thị, lại không có quy định việc kết hôn, phải không? Càng không có quy định Nguyên thú huyết mạch sẽ không thể gả cho người vô huyết? Cùng lắm thì ta cưới vợ theo vợ, nàng đi nơi nào ta liền đi theo nơi đó, có gì mà không được?”

Nghe nói như vậy, trên mặt Cố Khinh La hiện ra nước mắt vui sướng: “Người ta đều lấy chồng theo chồng, chàng lại tốt như vậy, còn lấy vợ tùy thê.”

“Ta cam tâm tình nguyện. Nàng nói coi, chuyện báo thù này nàng có mang ta theo không?”

Cố Khinh La một phát bắt được Tô Trầm: “Tự nhiên là cam tâm tình nguyện, nếu như đã bảo cưới vợ theo vợ rồi thì từ nay về sau, ta đi chỗ nào chàng cũng phải đi chỗ ấy!”

“Đó là tự nhiên.” Tô Trầm trả lời.

Trong đầu cũng không khỏi hiện lên bóng dáng của Chư Tiên Dao.

Một đường phi hành, rất nhanh đã đi vào không phận Hạc thành.

Cố Khinh La chỉ một mảng đại ốc bên dưới: “Nơi đó chính là Chu gia.”

“Ta tới.” Tô Trầm đang muốn đi kêu người.

Lại nghe Cố Khinh La nói: “Không cần, ta tới.”

Nói xong duỗi một tay ra, một trận mây mù đã hình thành ở trong bàn tay trống rỗng, sau đó liền chụp xuống bên dưới.

Khí thế lần này rất to lớn làm cho Tô Trầm nhìn thôi cũng bị dọa giật mình.

Chuyện mà Diêu Quang cảnh phải tốn chút khí lực mới làm được thế mà Cố Khinh La lại hạ bút thành văn, quả nhiên Nguyên thú huyết mạch không giống bình thường.

Mắt thấy cự thủ trong không trung đã sắp san bằng Chu gia thành bình địa thì ở bên dưới chợt dâng lên một cự thủ ngênh đón bầu trời, va chạm với cự thủ do Cố Khinh La huyễn hóa ra, làm dấy lên một trận vân vụ ngập trời.

Một thanh âm ù ù vang lên: “Không biết cao nhân phương nào giá lâm. Chu Á Sơn ở đây ra mắt. Có gì nói thì cứ nói, làm gì vừa tới đã ra tay giết rồi.”

“Vừa tới đã ra tay giết à?” Cố Khinh La cười lạnh: “Nếu ta thật ra tay giết thì ngươi nghĩ Chu Á Sơn ngươi có thể bảo vệ được?”

Nghe thanh âm như vậy Chu Á Sơn rõ ràng có chút trì trệ.

Tiếp theo chỉ thấy Chu gia có một người bay lên đi vào không trung, mặt đen râu dài, nhìn bộ dáng cũng có vài phần tiên phong đạo cốt, nhìn về phía Cố Khinh La, trong mắt tràn ngập kinh ngạc: “Khinh La? Sao lại là ngươi? Sao ngươi lại...”

Chu Á Sơn đã gặp qua Cố Khinh La, bởi vậy liếc mặt một cái đã nhận ra, chỉ là hắn chẳng thể nào ngờ được Cố Khinh La lại có được thực lực như vậy - Một chưởng vừa rồi Cố Khinh La nhẹ nhàng bâng quơ, nhưng Chu Á Sơn là toàn lực ứng phó.

Nhưng sau đó hắn liền biến được cái gì, vẻ mặt đại biến, nói: “Ngươi đã thực tỉnh Nguyên thú huyết mạch của mình rồi? Làm sao có thể như vậy được?”

Cố Khinh La nói: “Ta không muốn nói lời thừa với ngươi, giao Chu Thanh Cuồng ra đây!”

“Thanh Cuồng?” Chu Á Sơn vẻ mặt khẽ biến: “Có quan hệ gì với hắn? Không phải hắn đi Cố gia ngươi cầu hôn sao?”

Cố Khinh La ở trên mặt hiện ra sát khí: “Đừng nói lời thừa, giao hắn ra đây.”