← Quay lại trang sách

Chương 717 Chia ly (Hạ)

“Việc này không trách nàng, Khinh La.”

Cố Khinh La lại liên tục lắc đầu: “Ta bỏ lỡ nhiều cơ hội lắm, lãng phí rất nhiều thời gian. Nếu ta có thể tin tưởng chàng nhiều thêm một chút, lại dũng cảm thêm một chút thì có lẽ chúng ta hoàn toàn không cần như thế.”

Tô Trầm an ủi nàng: “Đi Không Sơn cũng không phải chịu chết, không đáng như vậy. Ta hứa hẹn với nàng, chúng ta sẽ không tách ra.”

“Nhưng ta lại cảm thấy, trong tăm tối tựa như có một cổ lực lượng luôn muốn tách chúng ta ra, không cho chúng ta ở cùng một chỗ.” Cố Khinh La nước mắt lưng tròng nhìn Tô Trầm.

Nàng ôm Tô Trầm, ôm thật chặt: “Ta sợ, ta sợ vận mệnh có an bài nào đó, để chàng và ta không thể cùng đi Không Sơn.”

“Nha đầu ngốc.” Tô Trầm mỉm cười: “Không có loại chuyện này đâu.”

Vì thế Cố Khinh La liền ôm chặt Tô Trầm, gắt gao không chịu buông tay, tựa như là buông lỏng tay thì hắn sẽ bay khỏi vậy.

Nàng từng chủ động buông tha Tô Trầm, cũng từng ở cùng một chỗ với Tô Trầm nhưng lại do dự không quả quyết, nhưng mà bây giờ, bản tính chần chờ của nàng đã không còn nữa, lưu lại chỉ có kiên cường mà thôi.

Toàn bộ kiên cường hóa thành tình yêu, làm cho nàng gắt gao bắt lấy Tô Trầm không muốn tách rời.

“Ta đi nơi nào, chàng đi nơi ấy.” Nàng nói.

“Nàng đi nơi nào, ta đi nơi ấy.” Hắn nói.

Đúng lúc này, cổ tay Tô Trầm đột nhiên nóng lên.

Hắn cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy trên mu bàn tay xuất hiện một ấn ký cổ quái.

“Đây là cái gì?” Cố Khinh La kỳ quái hỏi.

“Nhắc nhở tin nhắn khẩn cấp đến từ Mộng Thế Giới.” Tô Trầm đáp, trên mặt hiện ra thần sắc cổ quái.

Tin nhắn khẩn cấp nhắc nhở là quyền hạn mà Mộng Tuần cao giai mới có, nhưng trước kia Tô Trầm chưa bao giờ gặp qua.

Là ai ở lúc này phát đến tin nhắn?

Nghĩ ngợi, Tô Trầm nói: “Ta vào Mộng Thế Giới một chút, nhìn coi là tin tức gì. Nàng ở đây coi ta.”

“Ừm.” Cố Khinh La gật đầu.

Tô Trầm khởi động mộng chi ấn ký.

Vừa tiến vào, liền thấy Mộng tinh linh Lộ Lộ đang đang cao thấp tung bay bên người hắn: “Ai da da, rốt cuộc ngươi đến rồi. Đã mấy ngày rồi ngươi không có tới Mộng Thế Giới.”

“Gần đây có chút bận. Xảy ra chuyện gì sao?” Tô Trầm hỏi.

“Có một số tin tức về đạo sư của ngươi, ta nghĩ ngươi rất cần. Nhưng ngươi vài ngày không đến, ta chỉ có thể chủ động nhắc nhở ngươi.” Lộ Lộ đáp.

Là Mộng tinh linh làm tư nhân phục vụ cho Tô Trầm, Lộ Lộ được Tô Trầm trao quyền quản lý một ít tin tức có liên quan tới hắn, như vậy một khi có tin tức quan trọng mà Tô Trầm cảm thấy hứng thú, Lộ Lộ sẽ lưu ý cho Tô Trầm, cũng ở thời điểm thích hợp nhắc nhở hắn. Nếu là một ít tri thức quan trọng mà Tô Trầm cần thì Lộ Lộ sẽ sử dụng truyền tin khẩn cấp gọi hắn, chỉ là trước kia Tô Trầm chưa gặp qua lần nào.

Tô Trầm hy vọng Lộ Lộ tìm về một ít tin tức hoặc là tri thức quan trọng cho hắn nhưng Lộ Lộ lại ngược lại không cho hắn cái gì.

“Đạo sư? Hắn làm sao vậy?”

“Hắn mất tích.” Lộ Lộ trả lời.

“Ngươi nói cái gì?” Tô Trầm nhảy dựng lên.

“Ngươi đừng có vội, ở đây ta có thư đạo sư để lại cho ngươi, ngươi nhìn nhìn đi.” Lộ Lộ nói xong đưa cho Tô Trầm một phong thư.

Tiếp nhận thư, Tô Trầm mới biết.

Thì ra không lâu trước kia, Lưu Kim cứ điểm xảy ra đánh nhau với Bạo tộc.

Kể từ khi Nhân tộc cùng Bạo tộc tồn tại cho đến nay, đánh nhau không có ngớt. Cách vài năm sẽ đấu một trận, việc này vốn không có gì kỳ lạ. Nhưng lúc này tình huống lại có chút khác biệt.

Sau khi dùng khả năng phòng ngự cường đại của Lưu Kim cứ điểm đánh đuổi Bạo tộc tiến công, cũng không biết cao tầng Long Tang nghĩ như thế nào mà đột nhiên cảm thấy lúc nào cũng bị động phòng ngự không phải là cách hay, phải chủ động xuất kích để cho Bạo tộc nhìn, vì vậy không bao lâu sau khi Bạo tộc lui binh, thế mà tổ chức một mũi quân đội phản công Bạo tộc, tiến công vào trong lãnh địa Bạo tộc là Lặc Cổ Cáp Bảo.

Mà Thạch Khai Hoang, ở ngay trong chi quân đội này.

Dựa theo giảng giải ở trong thư Thạch Khai Hoang để lại, Lưu Kim cứ điểm hy vọng có thể biến Lặc Cổ Cáp Bảo thành trận địa tuyến đầu của Long Tang, mượn nơi này khống chế một vùng thảo nguyên vạn dặm.

Tô Trầm phẫn nộ nói: “Tin này là lưu lại từ ba tháng trước, ta cũng không phải là hơn ba tháng không đến Mộng Thế Giới, vì cái gì ngươi không sớm giao thư cho ta?”

Lộ Lộ trả lời: “Đây là quyết định của Thạch đại nhân. Hắn nói nếu hắn đi không bao lâu lại quay về thì đừng có giao cái thư này cho ngươi, miễn làm ngươi lo lắng. Còn nếu ba tháng mà không có quay về thì ý nghĩa là có khả năng hắn đã chết rồi, liền giao thư này cho ngươi, coi như di ngôn. Còn có tòa Nguyên Năng Tháp ở Tiềm Long Viện kia, hắn đã chỉ định ngươi làm ngươi thừa kế. Bảo ngươi không cần quải niệm, tiếp tục đi con đường của mình.”

“Khốn kiếp! Thúi lắm!” Tô Trầm tức giận đến mức mắng to, cũng không biết là bảo Lộ Lộ thúi lắm hay là bảo Thạch Khai Hoang thúi lắm.

Nghĩ ngợi hắn hỏi: “Biết tình hình của chi quân đội đó bây giờ ra sao không?”

Lộ Lộ là Mộng tinh linh, mỗi ngày ở trong Mộng Thế Giới tiếp xúc được rất nhiều tin tức, rất nhiều chuyện nàng đều biết.

Nghe Tô Trầm hỏi như vậy, Lộ Lộ đan tay lại, nói: “Bảo là mất tích hết cả, phía bên này không có tin tức bên kia.”

“Sao lại như vậy? Cho dù chỉ còn sống có một người sống thì chắc là vẫn có thể thông qua Mộng Võng truyền tin tức đến đây mới phải.”

“Thông đạo truyền tin của các tộc kể từ xưa đến nay đều bị phong bế.”

“Vì cái gì muốn phong bế?” Tô Trầm hỏi.

“Việc này không nên trách chúng ta, cũng là do khắp nơi yêu cầu cả thôi. Dù sao không ai hy vọng bí mật của mình bị đối thủ dò hỏi hoặc là truyền ra ngoài, không phải sao? Đương nhiên, nếu ngươi là Mộng Vương, lại thẳng thừng trả một cái giá cao mà nói thì vẫn có thể đánh vỡ phong bế truyền tin truyền đến được một hai đầu tin tức. Nhưng nếu đối phương cũng là Mộng Vương, cũng đồng dạng có thể ngăn chặn.”

Lộ Lộ không quên thời cơ dụ hoặc nói.

“Cho nên các ngươi rất muốn chúng ta đấu đá lẫn nhau, truyền một cái tin tình báo thôi mà phải tiêu phí tới hơn trăm ngàn vạn nguyên thạch, đúng không?” Tô Trầm liếc mắt một cái đã nhìn thấu dụng ý của việc che đậy thông đạo truyền tin các tộc: “Huyễn Mộng Chi Chủ thật biết cách làm giàu.”

Lộ Lộ che miệng cười: “Xin nhờ, duy trì một cái Mộng Thế Giới lớn như vậy cũng tiêu hao rất là lớn đó.”

“Cho nên bây giờ cũng không thể xác định được là chi quân đội này sống hay chết, đúng không?”

“Không sai.” Lộ Lộ dùng sức gật đầu: “Nhưng nhìn một ít tin tức nội bộ Nhân tộc, có thể xác định là chi quân đội này đã lành ít dữ nhiều, thật sự có khả năng đã bị giam tại một nơi nào đó tại Thiết Huyết Quốc.”

Lúc ban đầu khi Bạo tộc thành lập, từng xây nên Thiết Huyết Quốc, mặc dù hôm nay đã chia rẽ, hóa làm bộ tộc nhưng trên danh nghĩa vẫn bảo lưu lại một ít chế độ của Thiết Huyết, có Thiết Huyết Cộng Chủ, bởi vậy mọi người thường gọi bọn họ bằng cái tên khác là Thiết Huyết Quốc.