← Quay lại trang sách

Chương 723 Cứ điểm Lưu Kim

Tiếp được bút mua bán này, chuyện thứ nhất Thôi Diệu Linh làm không phải là phái người thu mua mà là trực tiếp mời toàn bộ quản sự của các cửa hàng trong Trường Bàn thành đến, trực tiếp phân danh mục các mặt hàng thành hai loại rồi phân phó ra ngoài.

Giá tốt, số lượng nhiều, chúng thương gia tự nhiên là đáp ứng không kịp, có hàng cung hàng, không hàng tìm hàng, trong lúc nhất thời toàn bộ thương gia Trường Bàn thành đều vì Tô Trầm mà mua bán bận rộn hẳn lên, một số tay chân của đám thương gia trực tiếp đến các thành thị phụ cận vơ vét nhập hàng, cướp đoạt tứ phía.

Ngắn ngủi trong mấy ngày, đã vơ vét gần đủ các loại hàng mà Tô Trầm cần, khiến cả những địa phương bị Tô Trầm mua tài nguyên đều lập tức bị chặt đứt nguồn hàng, làm cho giá cả đại tăng.

Mà lúc này, Tô Trầm đã mang theo tài nguyên hắn mua, khởi hành đi đến Lưu Kim cứ điểm.

Lưu Kim cứ điểm.

Tòa cứ điểm này đã tồn tại từ thời kỳ Quang Huy Thần Triều, cho tới bây giờ đã có hơn bảy ngàn năm lịch sử.

Nó được xây dựng từ thời Bình Đế, trải qua không đếm được hưng thịnh cùng suy sụp. Lần đầu tiên nó hưng thịnh chính là ở thời kì quốc thổ đại thất của Bình Đế, khi ấy Bạo tộc thổi quét mà tới, khí thế hùng hổ, vì kháng cự Bạo tộc, Quang Huy Thần Triều thành lập tòa cứ điểm cao lớn này.

Sau đó không lâu, Nhân tộc đoạt lại một phần lãnh địa của Bạo tộc, quốc thổ kéo dài ra ngoài, Lưu Kim cứ điểm dần dần mất đi ý nghĩa.

Nhưng mà Quang Huy Thần Triều phản công tựa như một thời mạt đại hoàng triều tất có phù dung sớm nở tối tàn, rất nhanh Bạo tộc lần nữa vọt tới, Lưu Kim cứ điểm lại trở thành biên cương quan trọng để dựa dẫm.

Bảy ngìn năm qua đi, Lưu Kim cứ điểm lúc nổi lúc chìm, mà cứ mỗi lần nó quật khởi, đều đồng nghĩa với quốc thế suy yếu.

Từ phương diện này nói lên, tầm quan trọng của Lưu Kim cứ điểm hoàn toàn tương phản với quốc thế, không thể nói là không châm chọc.

Sau khi thần triều chia thành bảy phần, Long Tang nằm ở phương bắc thần triều, đồng thời cũng tiếp nhận nhiệm vụ kháng cự Bạo tộc.

Bởi vì khi đó Nhân tộc suy sụp cho nên Lưu Kim cứ điểm lại trở thành trọng địa.

Lưu Kim cứ điểm xây ở giữa hai dãy Hôi Nham sơn mạch cùng Hồng Sơn sơn mạch, phía trước có sông Kim Thủy chảy qua, dựa núi bàng thủy, là nơi hiểm yếu chi địa, dễ thủ mà khó công, bởi vì nguyên nhân này cho nên mới nhiều lần ngăn cản Bạo tộc xâm nhập vào trong.

Nói Lưu Kim cứ điểm là một tòa, thật ra trái phải còn có hai cái Dực thành, hai cái Vệ thành, tổng cộng năm tòa đại thành, phân bố ở các cửa ải quan trọng giữa hai dãy núi, gần xa hô ứng, trợ giúp lẫn nhau.

Ở giữa Lưu Kim cứ điểm phân làm tường ngoài và tường trong, tường ngoài cao mười lăm trượng, tường trong cao hai mươi trượng, như vậy cho dù kẻ địch có chiếm được đầu tường trước thì binh sĩ trong thành vẫn có thể như cũ công kích ra ngoài thành.

Thân tường hoàn toàn được làm thành từ Ô Tinh Thạch, bởi vì sau khi Ô Tinh Thạch nhiễm phải máu tươi sẽ biến thành màu vàng cho nên mới gọi là Lưu Kim cứ điểm. Ô Tinh Thạch không phải là loại đá trứ danh, đặc điểm chính của nó là ở khả năng dẫn nguyên tinh. Trong mỗi một khối Ô Tinh Thạch trên tường thành đều có khắc hoa văn rậm rạp, những thứ này chính là nguyên cấm trận. Tác dụng chính của tường thành Ô Tinh Thạch thật ra không phải để ngăn kẻ địch mà là chịu tải nguyên cấm đại trận. Vừa đến thời điểm chiến đấu, chỉ cần kích hoạt nguyên cấm thì cả tòa cứ điểm sẽ dâng lên một tòa phòng ngự tráo cực lớn.

Loại phòng ngự tráo này thuần túy có tính chất đối ngoại, chỉ cho phép bên trong công kích ra bên ngoài, lại ngăn cản toàn bộ công kích ở ngoài công vào.

Ở trong thành có chín tòa tháp cao, là hạch tâm của thủ hộ đại trận. Những tòa tháp cao này cần có một tòa cung cấp, có thể cuồn cuồn không ngừng cung cấp năng lượng cho thủ hộ đại trận. Đương nhiên, khởi động loại cấp bậc đại trận này tiêu hao rất là lớn. Nghe nói mỗi giây tiêu hao trên vạn nguyên thạch.

Bởi vì nguyên nhân này cho nên không đến thời khắc mấu chốt, Lưu Kim cứ điểm sẽ không bắt đầu dùng loại đại trận này.

Trừ bỏ thủ hộ đại trận ra, Lưu Kim cứ điểm còn có một ngàn bốn trăm đầu Thần Hỏa Pháo, mỗi một đầu đều có uy lực mạnh hơn Vân Tiêu Thần Lôi Pháo của Tô Trầm, hơn nữa cũng to lớn hơn. Còn có mười hai đầu Thần Hỏa Pháo đặc chế, uy lực phi phàm, nhất pháo oanh ra, nghe nói có thể oanh sát cả Yêu Vương. Đối mặt hỏa lực như vậy, thực lực cá nhân có mạnh đến đâu cũng có vẻ nhỏ bé không đáng kể.

Nhưng mà có trang bị cường đại mà không có binh sĩ vĩ đại cũng vô pháp phát huy, cho nên Lưu Kim cứ điểm còn có danh xưng là quân đội mạnh nhất.

Lưu Kim cứ điểm có mười vạn binh sĩ, mười vạn binh sĩ này có thể nói là binh sĩ tinh nhuệ nhất của Long Tang quốc, tổ chức nghiêm mật, huấn luyện tốt, tác chiến dũng mãnh, bởi vì duyên cớ phải kháng cự Bạo tộc nên được xưng là Diệt Bạo Quân Đoàn, cũng là quân đoàn chủ chiến có tiếng tăm lừng lẫy nhất Long Tang quốc.

Bên dưới Diệt Bạo Quân Đoàn có mười quân, mỗi quân trên dưới vạn người, lấy thiên địa làm tên, phân biệt gọi là Thiên Uy Quân, Thiên Khải Quân, Thiên Lam Quân, Thiên Sát Quân, Thiên Diệt Quân, Địa Bạo Quân, Địa Hỏa Quân, Địa Long Quân, Địa An Quân, Bình Quân.

Trong đó Thiên Quân lấy công làm chủ, Địa Quân lấy thủ làm chủ.

Lần này bị nhốt trong Cáp Duy Nhĩ chính là chỗ Thiên Uy Quân của Thạch Khai Hoang.

Qua giờ ngọ, ánh nắng chiếu thẳng.

Tô Trầm ngửa đầu nhìn xuống phía xa xa, từ nơi này đã có thể nhìn thấy được tường thành cao ngất ở đằng xa. Dưới sự chiếu rọi của thái dương, Ô Tinh Thạch trên tường thành phản xạ ánh sáng, khiến cho ánh sáng rọi ra tứ phía.

Bởi vì xung quanh Lưu Kim cứ điểm có bố trí không ít cấm không đại trận, không thể phi hành cho nên Tô Trầm chỉ có thể đi bộ tới mà thôi.

Vọng sơn bào tử mã (*), đi thật lâu, Tô Trầm mới đến được trước cứ điểm.

*Mắt thấy núi ngay trước mặt nhưng thực tế lại cách rất xa.

Nhìn từ nơi này, cứ điểm cao lớn tựa như một tòa sơn nhạc, ở trước cửa thành thật là lớn, người nhỏ bé tựa như con kiến.

Đối địch Dị tộc có một chỗ tốt đó là đối phương có rất ít gián điệp, dù sao tướng mạo của Bạo tộc nếu đi vào dòng người thì rất dễ nhận ra. Cho nên phòng ngự ở phía sau tòa thành không phải nghiêm lắm, binh sĩ thủ thành chỉ bàn giao vài câu liền cho đi, cũng không có phát sinh chuyện vơ vét tài sản như trong truyền thuyết.

Dựa theo kế hoạch, Tô Trầm vốn định đi Thiên Lam Quân tìm Tiêu Phi Nam, nhưng sau khi vào thành lại cảm thấy bụng đói vang một trận, vừa lúc nhìn thấy cách đó không xa có tửu lâu liền lập tức đi vào.

Vừa mới vào tửu lâu đã nhìn thấy trước mắt nhảy ra một người: “Bắt được ngươi! Ha ha!”

Tô Trầm bị dọa giật mình, bản năng ra tay, một chưởng vỗ tới đối phương, ngay khi nhìn tới lại phát hiện là Dạ Mị. Trong khiếp sợ, cưỡng phế phanh một chưởng mạnh mẽ này lại, nguyên lực phản chấn chấn cho cổ tay bị trật khớp, Tô Trầm đau nhếch miệng.