← Quay lại trang sách

Chương 725 Tiêu Phi Nam (1)

“Ít nhất ta có thể tiếp nhận, hoặc là cự tuyệt. Ta và ngươi liên thủ làm việc, nếu chỉ vì phát tài thì cũng thôi, thậm chí đi hại mấy người mà ta không ưa, ta cũng nhận. Những chuyện này ta có thể cự tuyệt, thậm chí có thể phản đối, có thể phá hỏng. Nếu đã vào Vĩnh Sinh Điện Phủ rồi thì không thể không có chút tự do được. Ở trong mắt ta, Vĩnh Sinh Điện Phủ giống tất cả các tổ chức khác là có thiện cùng có ác. Ta không vì ác danh của đám người này mà rời đi, ta chỉ phản đối việc ác. Cho nên Vĩnh Sinh Điện Phủ muốn làm chuyện ác gì thì ngàn vạn lần đừng tìm ta, nếu không có khả năng sẽ trở thành chuyện xấu. Cho nên giống như ta và ngươi có dính vào thì cũng có ý nghĩa gì đâu? Như ta và ngươi, cho dù thật sự dính vào, nếu nhìn không thích, chuyện không quen thì nhất định không do dự quay đầu giết ngược ra.”

Thạch Minh Phong nghe đến độ giật mình, một hồi lâu sau rốt cuộc mới gật đầu nói: “Ngươi nói phải, là ta nghĩ không chu toàn. Tổ chức nào chỉ cần phát triển lớn mạnh thì khó tránh khỏi có rất nhiều chuyện ác. Ngươi không vào thì tốt, nhưng đã vào rồi thì khó tránh khỏi tiếp xúc, cũng khó tránh khỏi gặp mấy chuyện không may. Tựa như bây giờ, ngược lại rất tốt, rất tốt.”

Hắn nói liên tiếp hai câu, có thể thấy được là hắn thật tâm tán đồng cách nói của Tô Trầm.

Sau đó hắn nói: “Vậy xem ra ta chỉ có một lựa chọn, ta đoán là ta cũng không có quyền lựa chọn. Không bằng như vầy, đầu tiên là nói về ta có thể cho ngươi cái gì đi. Lần này ngươi đi Thiết Huyết Quốc, là hai tộc một đất. Chúng ta có thể cho ngươi một phần tư liệu về Bạo tộc, bao gồm bản đồ ghi chép, phân bố bộ tộc cùng với các vùng cần kiêng kị. Đương nhiên, ngươi phải dùng Thực Ngôn Quả để cam đoan không truyền ra ngoài.”

Thực Ngôn Quả là một loại quả kỳ dị, sau khi ăn trong một thời gian ngắn lời nói sẽ bị ghi lại, một khi nuốt lời, Thực Ngôn Quả sẽ phát huy tác dụng trong cơ thể mục tiệu, làm cho mục tiêu biến đổi thể chất, trở nên càng ngày càng béo.

Thực Ngôn Quả sẽ không làm người ta tử vong, nhưng mà thay đổi hình tượng của một người, làm cho người ta trở nên mập mạp khó đi quả thật còn hơn cả đòi mạng nữa. Cho nên ở rất nhiều tình huống, sử dụng Thực Ngôn Quả lập lời thề vẫn rất hữu hiệu.

Tô Trầm gật đầu: “Việc này không thành vấn đề. Còn gì nữa không?”

“Ngươi có thể đi Phục Hưng Chi Môn để tìm tin tức về Bạo tộc cùng hướng đi của Thiên Uy Quân, nhưng phải là mua. Giá tiền do bọn họ ra. Xem ở trên mặt mũi của hai chúng ta, bọn họ sẽ không báo ra giá trên trời, nhưng cụ thể ra sao thì chúng ta không thể nắm trong tay được.”

“Vậy nếu ta muốn bọn họ sử dụng hành động để trợ giúp ta tìm kiếm thì có được không?”

“Được, chỉ cần ra đủ giá, cái gì bọn họ cũng chịu làm. Trên lý thuyết, ngay cả làm cho bọn họ đối kháng Bạo tộc cũng được.”

Trên bản chất, Phục Hưng Chi Môn không có gì khác Vĩnh Sinh Điện Phủ cả, đều là muốn câu kéo lợi ích.

Tô Trầm cười lạnh tiếp lời: “Mấy lý thuyết sau lưng này đại khái là một chuyện giá trên trời không có ai trả nổi nhỉ? Ví dụ như trăm tỷ cực phẩm nguyên thạch?”

Thạch Minh Phong cười nói: “Hoặc là toàn bộ lãnh địa Thiết Huyết Quốc.”

Lý thuyết chung quy là lý thuyết, không có người tin nó là thật.

Nhưng tính như vậy Tô Trầm cũng đã thỏa mãn.

Hắn nói: “Các ngươi trả giá không nhiều, chỉ là một phần bản đồ cùng một ít tư liệu mà thôi, mấy cái khác ta phải tự mình đi mua.”

“Vậy là rất nhiều rồi. Chỉ mấy cái này thôi mà Phục Hưng Chi Môn đã rất không tình nguyện, bọn họ phải phiêu lưu dữ lắm mới bằng lòng chúng ta đó. Nếu không phải tin ngươi không phải là loại người như vậy thì một viên Thực Ngôn Quả không đủ để ngăn dụ hoặc bán nó cho Long Tang đâu.”

Thời đại này bản đồ xác thực có thể coi là trọng bảo, xác thực là hàng cao cấp.

Tô Trầm nghĩ ngợi, nói: “Ta có thể xuất ra Dung Huyết Đồ Đằng.”

Dung Huyết Đồ Đằng là phát minh thực dụng nhất của Tô Trầm.

Chỗ tốt lớn nhất của nó là trực tiếp tăng thực lực của một người lên, rất thuận tiện. Khuyết điểm là người dùng đồ đằng sẽ không có không gian phát triển, theo thực lực tăng lên dần bị đào thải nên chỉ áp dụng cho tầng dưới. Vì nguyên nhân này từ đầu tới cuối Tô Trầm chưa bao giờ sử dụng qua Dung Huyết Đồ Đằng, chỉ lợi dụng loại kỹ thuật này chế tác ra nguyên năng đạo kiện Ám Ảnh Thủ Sáo.

Tuy vậy nó vẫn là một môn bí pháp đề thăng thực lực phi thường thực dụng, quan trọng nhất là rất tiện nghi, thủ pháp chế tác cũng đơn giản.

Tiện nghi cùng đơn giản ý nghĩa là khả năng tuyên truyền ra đại chúng thấp.

Tác chiến quy mô lớn, thực dụng dễ dàng mới là vương đạo.

Một đám binh sĩ cấp thấp đồng thời tăng chiến lực lên hơn 20% là khái niệm gì?”

Tuyệt đối có thể đánh đối thủ răng rơi đầy đất.

Nhưng đối với Vĩnh Sinh Điện Phủ, việc này là thứ mà bọn họ không muốn nhất.

Nguyên nhất rất đơn giản, bọn họ không có quân đội.

Thế lực ngầm nhất định không thể nào thành quy mô lớn được, bọn họ khuyết thiếu lượng lớn nhân thủ, tác dụng của Dung Huyết Đồ Đằng vì vậy sẽ rất khó phát huy ra. Nếu có thể, bọn họ càng muốn Nguyên Huyết Hóa Thân hoặc là Hồn Binh.

Đáng tiếc Tô Trầm không chịu lấy ra hai loại này, mà nguyên nhân thì là để tăng thực lực bản thân lên.

Tô Trầm khẳng khái thả ra Dung Huyết Đồ Đằng, là vì thứ này không ảnh hưởng tới việc tăng thực lực của bản thân hắn lên, nhưng nó lại có ảnh hưởng to lớn đến toàn bộ Nhân tộc.

Đối với hắn, Dung Huyết Đồ Đằng khởi nguyên là Bạo tộc đồ đằng ở trong Kim Thủy di tích, trước khi tới Bạo tộc thả ra nó ra coi như là một cái nhân quả tuần hoàn.

Hắn nói: “Hơn nữa không phải chỉ cho các ngươi, ta sẽ công bố nó ra ở Mộng Thế Giới.”

“Vậy thì nó còn có ý nghĩa gì với chúng ta nữa?” Thạch Minh Phong chán nản.

Ai cũng có, chi bằng bảo là không có sở hữu.

“Có, Dung Huyết Đồ Đằng có hai loại. Một loại trực tiếp chịu tải nguyên kỹ, còn một loại là chịu tải nguyên chất. Cái trước khác cái sau lớn nhất là cái trước không thể đề thăng mà cái sau thì có thể.” Tô Trầm nói.

Dung Huyết Đồ Đằng là không thể đề thăng, nhưng nguyên chất thì có thể đề thăng để lớn mạnh hơn, cũng thể làm đà để phát triển ra nguyên kỹ mới.

Ban đầu mấy tên Ảnh Vệ của Tô Trầm chỉ biết Ám Ảnh Ẩn Độn, ngày hôm nay đều đã nắm giữ được Ám Ảnh Chi Trảo rồi, đó là công lao của ám ảnh nguyên chất.

Tô Trầm quăng Dung Huyết Đồ Đằng ra ngoài, nhưng không có ý định nói phương pháp làm nguyên chất ra.

“Ta sẽ lấy một loại nguyên chất ở trong đó cùng cách sử dụng để giao cho các ngươi.” Tô Trầm nói.

“Cái gì?”

“Ngư Long?”

Thạch Minh Phong nghĩ ngợi, nói: “Chính là thủ pháp mà ngươi dùng khi đánh bại thủy tặc à?”

“Đúng vậy.”

“Thủy chiến không tệ, lục chiến thì vô dụng, dùng nó có tác dụng gì?”