← Quay lại trang sách

Chương 761 Tế Tự (Hạ)

“Cẩn thận, đây là Phệ Hồn Vụ.” Sở Anh Uyển hô hô, đỉnh đầu xuất liên thai, thả ra hào quang thủ hộ, không cho độc vụ xâm nhập.

Chỉ là những đầu lâu kia vẫn như cũ răng rắc răng rắc liên tục rung động, nghe được da dầu tê dại, ngay cả ra tay cũng suy yếu mấy phần.

Năng lực chiến đấu của Tế Tự chính là như vậy, thủ đoạn quỷ dị, riêng những đầu lâu này đã làm cho ba người không dám đơn giản tiếp cận.

Lúc này hai tên Tế Tự khác cũng có động tác.

Một tên Tế Tự đột nhiên lấy ra một mặt gương, chiếu một cái vào Trình Điền Hải.

Ngay khi nó chiếu ra, Lâm Thiếu Hiên vọt thân tới trước. Hắn vốn là Nguyên sĩ thuần tốc độ, tốc độ tuyệt lẹ, chỉ chợt lóe liền xuất hiện trước người Trình Điền Hải, một chiếu này liền dừng ở trên người Lâm Thiếu Hiên, Lâm Thiếu Hiên chỉ cảm thấy trước mắt tối sấm, suýt nữa không đứng vững, lại thấy trong gương toát ra một người giống hắn y chang, vọt tới trước đánh tới mọi người.

“Đây là Vu thuật sao? Quả nhiên có ý tứ?” Xa xa nhìn thấy một màn này, Tô Trầm không khỏi khen thầm.

Bạo tộc có thể đứng sừng sững mấy vạn năm trên thế gian này quả nhiên không phải chỉ trông vào một cái Nguyên Năng Thánh Điện, tự thân bọn họ đã có lịch sử lâu dài cùng hệ thống phong phú.

Nhưng hắn không có lo lắng cho đám người Sở Anh Uyển, đánh nhiều trận với Bạo tộc như vậy, có thủ đoạn gì mọi người đều rất rõ ràng, không ai dễ bị ai làm hại.

Quả nhiên ngay sau đó chỉ thấy Trình Điền Hải xông lên, huynh động chiến đủ đại khảm đại sát huyễn ảnh Lâm Thiếu Hiên.

Phong cách chiến đấu của hắn hơi giống Tư Thái Mỗ, đều là loại hình chiến đấu cường ngạnh, nhưng không sóng vai chiến đấu cùng với Lý Sùng Sơn là vì cần hắn để đối phó Tế Tự.

Lâm Thiếu Hiên phục chế thực lực ước chừng chỉ có một nữa Lâm Thiếu Hiên chân thật, nhưng một nửa này là xâm chiếm, nói chính xác là nếu huyễn ảnh không chết thì bản thân Lâm Thiếu Hiên cũng vô pháp khôi phục thực lực. Mà nếu muốn tăng tốc giết huyễn ảnh, cần phải có loại hình lực sĩ tấn công mạnh mẽ như Trình Điền Hải mới được.

Hoắc hoắc hoắc!

Một trận chiến phủ hào quang lóe lên cuồng bạo chém vào trên huyễn ảnh Lâm Thiếu Hiên, theo tinh quang bạo khởi, huyễn ảnh Lâm Thiếu Hiên tựa như là lưu ly phá toái, chiết ra ra vô số hào quang, trong mỗi một cái đều có giấu một Lâm Thiếu Hiên.

“Hu!” Trình Điền Hải thét to một tiếng, trên chiến phủ nổi lên huyết sắc hào quang, trùng kích vào trên phiến lưu ly quang ảnh kia phá sạch tất cả những mảnh vỡ.

Tên Tế Tự kia lập tức phát ra tiếng rít gào bén nhọn mà phẫn nộ, gương trong tay hoa lạp vỡ ra, kế tiếp là vỡ vụn.

Thì ra một khi huyễn ảnh này bị phá toái trong thời gian ngắn thì thương tổn sẽ gia trì lên thân gương.

Lâm Thiếu Hiên tốc độ lẹ mà phòng ngự yếu, Trình Điền Hải lại là công thủ toàn diện. Lâm Thiếu Hiên lấy thân thay cho Trình Điền Hải nhận gương chiếu, Trình Điền Hải liền bùng nổ nháy mắt tiêu diệt huyễn ảnh, phối hợp có thể nói không một kẽ hở.

Do đó một kích tuyệt sát của vị Thần Miếu Tế Tự kia liền bị phá.

Lúc này một tên Thần Miếu Tế Tự khác cũng gào thét lấy ra một vật, là một con cự đại độc hạt, nhập không biến lớn, liền như vậy rít gào lạnh lẽo chộp tới ba người.

Cùng lúc đó, ở trung tâm Đại Tế Tự cũng lẩm bẩm, chỉ thấy những đầu lâu đang nhiễu trên không trung chợt biến hóa, độc vụ hội tụ vào trong đầu lâu, dần dần ngưng lại, rồi biến thành bộ dáng một thân thể. Tổng cộng mười tám khỏa đầu lâu, thế mà liền biến thành bộ dáng mười tám bộ khô lâu, hơn nữa còn có gia trì vũ khí, rít gào đánh tới ba người.

Mười tám bộ khô lâu này nhìn như tầm thường, thực tế lại rất phi phàm.

Chiến phủ của Trình Điền Hải chém vào trên bộ khô lâu này, nếu là trảm vào trên đầu sẽ phát ra tiếng vang leng keng, nếu là trảm vào trên người, khô lâu sẽ biến thành một cỗ hắc vụ trôi đi rồi lại xuất hiện. Hết lần này tới lần khác chúng ta lại công kích rất khó đối phó, vũ khí trong tay cũng là do hắc vụ biến thành, không tới tới khả năng biến ảo, một khi đánh trúng người cho dù chém vào trên vòng bảo hộ đều mang theo lực ăn mòn.

Trình Điền Hải bị chém một búa, làn da sắt thép lại bị ăn mòn bong ra từng mảng, thân thể cường hãn ở trước mặt khô lâu này thế mà yếu ớt như hài tử, trong lòng giật mình không thôi, hô lên: “Đám mất dạy này thật là khó đối phó a! Sở nha đầu ngươi làm gì vậy, còn không dùng cái kia?”

Sở Anh Uyển tức giận đáp: “Không thấy ta đang bận sao?”

Nàng cũng bận rộn đối phó những đầu độc hạt kia.

Những độc hạt này không phải là yêu thú thuần hóa mà là độc vật dùng tài liệu yêu thú luyện chế thành.

Vạn năm lịch sử của Bạo tộc, thật ra là một đoạn lịch sử vẽ đường cho hươu chạy, đầu tiên là làm chó săn cho Thú tộc, sau đó đầu quân Ảo tộc, làm chó trông cửa cho Ảo tộc, thẳng đến khi Ảo tộc diệt vong mới có được thân phận độc lập. Năng lực luyện chế độc vật này là một loại thủ đoạn đạt được từ Ảo tộc khi làm chó cho bọn họ ở những năm đó, cũng là một loại thủ đoạn mà Ảo tộc vứt bỏ không cần.

Bởi vì luyện chế loại độc vật này thân thể của mình cũng bị ăn mòn theo, do đó thân thể bị suy yếu.

Ảo tộc vấn là sinh mệnh có thân thể yếu ớt, tự nhiên không có khả năng thích loại pháp môn này. Bạo tộc có khí lực cường hãn mới có thể kháng trụ.

Vô luận là khô lâu cũng được, độc hạt cũng vậy, đều là sản phẩm trong hệ thống này, trả giá cũng trả giống nhau, đó là thân thể bị suy yếu. Vì nguyên nhân này, những Thần Miếu Tề Tự này tuy có thể thi triển ra pháp thuật quỷ dị mà cường đại nhưng cũng mất đi thể chất cường hãn của Bạo tộc. Ý nghĩa quan trọng nhất về sự tồn tại của bọn họ là bổ khuyết tiếc nuối về việc không đủ nguyên lực của Bạo tộc.

Vì cại gọi là bổ khuyết tiếc này tồn tại, cho nên Thần Miếu Tế Tự tuy cường đại nhưng cũng không vô địch. Nói riêng về chiến lực, xa xa không đủ áp chế đối thủ - Bọn họ cần rất nhiều chiến sĩ bảo hộ.

Ở thời điểm thiếu chiến sĩ, thân thể yếu ớt của bọn họ sẽ thành chỗ trí mạng của bọn họ.

Cho nên giờ phút này sau khi Trình Điền Hải hô lên, Sở Anh Uyển tuy trong miệng nói bận nhưng tay lại không chậm.

Nàng lấy ra một vật.

Đó là một đám hạt cát.

Sau khi lấy ra đám hạt cát này, Sở Anh Uyển thế mà đổ nó lên đầu mình, chỉ thấy dòng cát lăn xuống, nhanh chóng che dấu thân thể của nàng, sau đó tựa như một đống cát oành một cái đổ sập không thấy gì.

Vị Đại Tế Tự kia trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi.

Hắn há mồm hô vài câu, cũng không biết nói gì mà chỉ thấy mười tám bộ khô lâu đã thay đổi phương hướng phóng về chỗ của Đại Tế Tự.

Sau lưng Đại Tế Tự, thân hình Sở Anh Uyển lặng lẽ xuất hiện, hai tên Tế Tự ở gần đó đồng thời chỉ vào sau lưng Đại Tế Tự hô lên, Đại Tế Tự lại làm như hoàn toàn không biết gì vẫn như cũ đứng ở đó không nhúc nhích.

Không, hắn có động, chỉ là tốc độ hành động cực kỳ chậm.