Chương 778 Thú triều (Thượng)
Không ai so bọn họ hiểu rõ hơn về tài lực của Tô Trầm, nếu nói thiên hạ còn có ai có thể một người mang theo đống lớn nguyên giới, mang đi hải lượng lương thực, khiến cho giá cả nguyên giới và các loại nhu yếu phẩm ở trong nước tăng cao, vậy chỉ có thể là Tô Trầm.
Thạch Minh Phong cũng thông qua thị trường biến hóa mới ý thức được điểm này —— tên gia hỏa kia gần như mua đi hết thảy nguyên giới có thể mua được, dẫn đến giá cả nguyên giới trong nước trực tiếp phi thăng. Số lượng nguyên khí không gian vốn đã có hạn, thoáng chốc liền thành hàng khan hiếm.
“Nhưng dù vậy, chúng ta cũng đào đâu ra nhiều nguyên giới như thế?”
Thạch Minh Phong nói:
“Bên ngoài không tìm được nhiều nguyên giới như thế, nhưng lùng tìm bên trong thì vẫn có. Long Tang không có, các nước khác chẳng lẽ không đào ra được? Nguyên giới mà, chỉ cần chịu nghĩ cách, rồi cũng sẽ có. Chỉ là cứ thế này, giá cả nguyên giới e rằng sẽ còn leo cao.”
“Vậy làm sao đi vào? Tô Trầm biết biến hình mới có thể đi vào, hắn có thể đi vào không có nghĩa là chúng ta cũng có thể đi vào a.”
“Điểm này ngươi không cần lo lắng, người của Phục Hưng Chi Môn sẽ giúp chúng ta.”
“Không phải chúng ta tính vòng qua bọn hắn để làm ăn với Tô Trầm ư? Sao bọn hắn lại vẫn chịu làm ăn cùng chúng ta?”
Dạ Mị kinh ngạc hỏi.
“Bởi vì không phải toàn bộ Phục Hưng Chi Môn, mà chỉ là số ít cá biệt.”
Thạch Minh Phong trả lời.
Lý do A Tư Đình đưa cho Thạch Minh Phong là, tuy Phục Hưng Chi Môn không thể vi phạm trắng trợn giao dịch với Bạo tộc, nhưng bản thân A Tư Đình lại không muốn bỏ qua cơ hội quá tốt này, thế nên mới tự ngầm liên hệ Vĩnh Sinh Điện Đường, lén lút làm việc.
Đây là một lý do không sai, sống trên cái thế giới này, nếu không chút tâm tư “lợi mình hại người” thì đúng là không xứng xưng hùng.
Bất luận Thạch Minh Phong hay những người khác, ai nấy đều tin tưởng không nghi cái cớ này.
Nếu đã muốn liên hệ với Thiên Uy quân, vậy nhất định phải tìm người nói chuyện mới được. Một đám phần tử khủng bố nằm trong danh sách đen như Vĩnh Sinh Điện Đường thì có thể nói chuyện với ai trong Thiên Uy quân? Tô Trầm mà thôi.
Tuy không biết tình trạng gần đây của Tô Trầm, nhưng ngẫm lại con người hắn, ngẫm lại những thứ hắn mang tới thì đều có thể biết địa vị của hắn trong Thiên Uy quân —— về căn bản trừ quân chủ ra thì hắn là lớn nhất.
Bọn hắn không biết hiện tại đến cả quân chủ đại nhân cũng đang làm việc dưới tay Tô Trầm —— tạo Hồn binh, lại chỉ mấy tên có thể sử dụng được, không dùng bọn hắn thì dùng ai?
Nếu chỉ có thể dựa vào Tô Trầm, mấy người Thạch Minh Phong Dạ Mị liền lần nữa phát huy tác dụng.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao Thạch Minh Phong lại tìm Dạ Mị, ở khía cạnh liên hệ Tô Trầm, đúng thật không có ai hữu hiệu hơn Dạ Mị.
Nịnh bợ Dạ Mị chính là nịnh bợ Tô Trầm, đây chính là nhận thức chung của Vĩnh Sinh Điện Đường, chí ít là nhận thức chung của đám tay chân quanh Thạch Minh Phong, vì vậy khoảng thời gian gần đây tiểu nha đầu qua ngày rất là thoải mái.
“Nói như vậy, ngươi muốn để ta đi liên hệ Tô Trầm, cùng hắn bàn chuyện giao dịch?”
Dạ Mị hỏi.
“Đúng, chính là ý này. Không chỉ ngươi đi, ta và Hạ Húc cũng đi.”
Dạ Mị kỳ quái:
“Hạ Húc tinh thông thuật biến hình, hắn đi ta có thể hiểu được, ngươi đi làm gì?”
Thạch Minh Phong hừ một tiếng:
“Tự nhiên là đi bảo vệ nha đầu ngươi. Ngươi cho rằng nội bộ Bạo tộc dễ xử lý vậy ư? Có Phục Hưng Chi Môn là có thể vô tư được chắc? Còn nữa, ngươi đừng nói gì tới sự tồn tại của Hạ Húc, bề ngoài chỉ có hai người, ngươi và ta.”
Dạ Mị không hiểu, Thạch Minh Phong và Hạ Húc cùng đi, thật ra là để bảo vệ nàng.
Thạch Minh Phong là ngoài sáng, Hạ Húc là trong tối.
Những bố trí đó đều là vì Tô Trầm.
Vô luận thế nào, Dạ Mị không thể xảy ra chuyện, lấy giao tình hiện tại giữa Dạ Mị và Tô Trầm, nếu nàng có chuyện, Tô Trầm chắc chắn sẽ không bỏ qua cho Vĩnh Sinh Điện Đường.
Trong tình hình như vậy, Thạch Minh Phong không thể không ngầm bố trí, bí mật mang theo Hạ Húc. Chỉ có điều nhiệm vụ của Hạ Húc không phải ngụy trang thành người khác, mà là ẩn núp trong tối, lúc cần thiết ngụy trang thành Dạ Mị.
Nếu mọi chuyện mỹ mãn, hi vọng bố trí này vĩnh viễn không cần dùng tới, Thạch Minh Phong nghĩ.
Trong đại trướng trung quân, Lý Sùng Sơn xoa tay lên trán.
Hắn hơi đau đầu.
Đi tới khu vực trung bộ đã một đoạn thời gian, số lượng hung thú bị săn giết cũng không ít, dẫn đến kết quả là binh sĩ Thiên Uy quân liên tiếp đột phá, thực lực phi trướng, số lượng Hồn binh theo đó tăng vọt, bây giờ Lam Sơn doanh đã có nửa doanh nắm giữ loại nguyên khí sắc bén này.
Nhưng tùy theo đó vấn đề cũng dần hiển hiện.
Trường kỳ săn giết hung thú ở địa khu trung bộ dẫn đến Thú tộc nơi đây rõ ràng bắt đầu có dị động.
Thú tộc không phải đứa ngốc, yêu thú có chút thực lực đều khá là thông minh, liên tục săn giết sẽ kích thích chúng, khiến chúng làm ra một số phản ứng để đối phó.
Cho tới nay, giữa Bạo tộc và Thú tộc luôn có công có thủ, tịnh chưa sản sinh công kích trên quy mô lớn. Đặc biệt là Bạo tộc, căn bản không dám chủ động khiêu khích, ngược lại cách một quãng thời gian Thú tộc sẽ phát động một lần thú triều.
Có thể nói, trước nay chỉ có Thú tộc tiến công các tộc trong thiên hạ, chứ không có lý nào tộc khác lại dám chủ động xâm lấn chúng?
Nhưng lần này, tình hình rõ ràng có biến chuyển.
Một nhóm nhân loại không biết bốc lên từ đâu chính đang diệt sát chúng, săn bắt chúng.
Tuy yêu thú cũng biết là do Nhân tộc chứ không phải Bạo tộc làm ra, có điều thế thì đã sao? Chẳng phải đều là bốc lên từ lãnh địa Thiết Huyết ư?
Hiểu theo một cách khác, chẳng lẽ là Nhân tộc và Bạo tộc liên minh rồi?
Vậy vấn đề lại càng nghiêm trọng.
Lúc không có uy hiếp, thường thường Thú tộc luôn lười nhác, du đãng, thậm chí lẻ loi một mình.
Nhưng một khi ý thức được có uy hiếp, cảm nhận được nguy cơ, liền sẽ lập tức liên hợp lại.
Giờ cũng như vậy.
Từ tình báo ở các phương diện thì có thể thấy, đoạn thời gian này Thiên Uy quân tổ chức liệp sát đã kích thích đến thần kinh của Thú tộc, xem ra một trận thú triều chính đang được hình thành.
Bọn hắn phải rời đi.
Nhưng Hồn binh chỉ mới hoàn thành được mấy trăm thanh, cũng còn không ít binh sĩ chưa đột phá.
Bởi vậy, cụ thể lúc nào đi, đi đâu liền thành nội dung tranh luận chủ yếu trong hội nghị của cao tầng Thiên Uy quân.
“Duyên Bình sơn không được, đó là khu trực thuộc bộ lạc Liệt Diễm. Bộ lạc Liệt Diễm là Bạo tộc chi chủ, tốt nhất đừng nên kích nộ bọn hắn thái quá.”
Quân Mạc Tà nói.
“Không chọc giận bọn hắn, chẳng lẽ bọn hắn liền không phái binh vây quét chúng ta? Trong mười ba chi đại quân Bạo tộc, có hai chi là của bộ lạc Liệt Diễm.”
Quách Văn Trường nói.
“Nhưng nếu công kích Duyên Bình sơn, khả năng sẽ kéo thêm hai chi nữa của bộ lạc Liệt Diễm.”
“Vậy cũng chả sao, đằng nào mười ba chi hay mười lăm chi, đối với chúng ta cũng không khác nhau là mấy.”