← Quay lại trang sách

Chương 781 Thú triều (Hạ)

Đợi khi vệt đen tới gần thêm một chút, Cung Cổ rốt cục thấy rõ.

Hắn kinh hô thành tiếng:

“Trời ạ!”

Sau đó hắn quay đầu hô to:

“Thú triều! Thú triều đột kích!”

Tiếng cảnh báo Đông Đông Đông Đông vang vọng thiên không, đánh nát vẻ yên tĩnh trên phiến thổ địa này.

Vô số binh sĩ Bạo tộc xông lên đầu thành, đập vào mắt bọn họ là cảnh Thú triều mênh mông vô bờ, trên trời dưới đất đâu đâu cũng có hung thú gầm thét, phảng phất một mảnh biển đen đang tứ ngược ùa tới.

“Trời ạ!”

Đám binh sĩ Bạo tộc dồn dập phát ra tiếng kinh thán sợ hãi.

“Đại thú triều, là đại thú triều!”

Cung Cổ tuyệt vọng rên rỉ.

Cảnh tượng như vậy, không hỏi cũng biết là đại thú triều ngàn năm khó gặp một lần.

“Chuẩn bị chiến đấu!”

Tiếng thét thê lệ của binh trưởng bị nhấn chìm trong tiếng gầm thét cuồng bạo của quần thú, tùy theo thú triều tiếp cận là tiếng gầm rống khủng bố như lôi một đợt tiếp một đợt trùng kích màng tai bọn họ, mặt đất rung động khiến cả tường thành cũng bị rung chuyển.

Lúc này, đám hung thú phía trước nhất đã tiến vào phạm vi công kích của quân thủ thành.

“Diệt Ma nỏ, phóng!”

Tùy theo binh trưởng thủ vệ hô hoán, từng mũi từng mũi trọng hình nỏ tiễn đoạt không mà ra, kéo theo tiếng rít xuyên vào đám hung thú tràn tới đầu tiên.

“Hí!”

Hung thú phát ra tiếng gào thét chói tai, ngã xuống trong đợt xạ kích mạnh mẽ của Diệt Ma nỏ, nhưng càng nhiều hung thú yêu thú vẫn đang lũ lượt tuôn tới, đạp lên thi thể đồng tộc vọt về phía trước.

Trên trời cao, mảng lớn Xích Hỏa thứu lăng không đập xuống, tốc độ của chúng vốn có thể càng nhanh hơn nữa, nhưng dưới sự dẫn dắt của yêu thú đi đầu, những con vật to lớn này lại thu liễm tốc độ, mãi đến khi quần thú dưới đất đi tới mới ùa lên cường công.

Gió táp gào thét quét xuống, nhấc lên từng phiến liệt diễm. Từng con từng con Xích Hỏa thứu từ trời giáng xuống, chụp lấy từng tên binh sĩ Bạo tộc bay lên trời cao. Xích Hỏa thứu thể hình lớn như bôn ngưu, thứu trảo to lớn và phun ra hỏa diễm là sở trường của chúng. Ngoại trừ dùng hỏa diễm thiêu cháy đối thủ, điều chúng thích nhất là lợi dụng sải cánh mạnh mẽ quắp đối thủ ra giữa trời, sau đó nhả móng vuốt khiến đối thủ ngã chết.

Từng tên từng tên Bạo tộc bị Xích Hỏa thứu trảo lên không trung, bọn hắn liều mạng giãy dụa. Một ít Bạo tộc hung ác dựa vào chiến đao trong tay chặt đứt móng vuốt Xích Hỏa thứu, kịp thời rơi xuống, có thể đào mạng, một ít Bạo tộc không thể kịp thời chặt đứt thứu trảo liền bị chụp ra ngoài chín tầng mây, cứ thế quẳng xuống, ngã chết trong tiếng kêu thảm thê lương. Có một ít Bạo tộc gắt gao tóm chặt lấy Xích Hỏa thứu, trình diễn một trường đại chiến giữa không trung. Hung thú Xích Hỏa thứu cường hãn đối mặt với Bạo tộc hung ngoan, thỉnh thoảng lại bị kẻ địch đồng quy vu tận, cùng nhau rớt xuống.

Nhưng hi sinh của Xích Hỏa thứu không phải vô dụng, lượng lớn hung thú nhân cơ hội áp sát tường thành.

“Phi phủ!”

Một tên sĩ quan Bạo tộc hô to.

Binh sĩ Bạo tộc trên đầu thành dồn dập lấy ra phi phủ, cánh tay nổi lên ánh sáng chói mắt, từng đoàn từng đoàn lực lượng tuôn động quanh cánh tay, dưới sự chỉ huy của sĩ quan sưu sưu bay ra.

Những phi phủ này cự ly công kích có hạn, uy lực lại lớn ngoài dự liệu.

Một con hắc lang hoang dã chính đang điên cuồng xông tới, một phủ nện thẳng mặt trên đầu nó, Xoạt một phát, từ đầu phách đến tận đuôi, con hung thú đỉnh cấp cứ thế bị chém thành hai mảnh.

“Gràoo...!”

Tiếng thét gào cuồng dã vang lên trong đám binh sĩ Bạo tộc.

Dù đối mặt tử vong, cũng phải đánh một trận thật thống khoái!

Giờ phút này, dũng sĩ Bạo tộc thực sự triển hiện ra bộ mặt hung ác cường đại của mình, phảng phất luôn được sĩ khí gia thành, chút sợ hãi ban đầu qua đi, rất nhanh liền bởi chiến đấu cuồng nhiệt mà trở nên hưng phấn, đầu nhập toàn bộ thân tâm vào trong chiến đấu.

Nhưng đấu chí mấy đến mấy, so với Thú triều như biển trước mặt thì cũng không thấm vào đâu.

Phi phủ như mưa, thú triều lại vẫn tuôn tới như biển trào.

Hải dương tứ ngược, điên cuồng tràn tới.

Trong thiên không, Xích Hỏa thứu như từng đợt sóng lao xuống, Xích Hỏa thứu chưa chết sạch, Bạch Vũ điêu, Tam Mục thần chuẩn đã dồn dập xông đến. Càng nguy hiểm hơn chính là, những hung thú bôn đằng dưới mặt đất cũng đã đến dưới tường thành.

Đến nơi đầu tiên là Thiết Giáp chiến tê.

Loại chiến tê da dầy này quả thực là binh chủng thích hợp nhất để xung phong ở tuyến đầu, đội lên công kích cường đại ùn ùn lao đến tường thành, sau đó trực tiếp dùng cái đầu mạnh mẽ của chúng đâm tới.

Hàng ngàn hàng vạn Thiết Giáp chiến tê đồng thời trùng kích, tường thành có kiên cố mấy cũng không cách nào chống lại.

“Khởi động phòng ngự!”

Một tên thủ lĩnh Bạo tộc lao ra, hò hét kêu gào.

Một mảnh quang tráo thủ hộ màu trắng nhanh chóng xuất hiện tại trên tường thành.

Nhưng đám Thiết Giáp chiến tê vẫn bất chấp, tiếp tục cúi đầu tông mạnh.

Thế là hàng ngàn đầu ngưu va chạm lên quang tráo màu trắng, từng phiến từng phiến quang sóng dập dờn, phóng ra ánh sáng năng lượng kinh người.

Lúc này, các loại hung thú đi theo phía sau Thiết Giáp chiến tê cũng xông tới, luân phiên trùng kích phòng ngự trên tường thành.

Một con thú to lớn xông ra từ đằng sau, chen cho quần thú phía trước nghiêng trái ngã phải, rõ ràng là một con Nhân Lập quái thú, đầu sơn dương, thân thể lại là người, trong tay cầm một cây roi dài lấp lánh lôi điện, đi tới liền quất một roi lên quang tráo, quang tráo lập tức lập loè ra ánh sáng kinh người chưa từng có.

Đây là một con yêu thú trung phẩm.

“Giết chết nó!”

Sĩ quan Bạo tộc rống to.

Phần phật, hơn trăm thanh phi phủ ào ạt trút xuống.

Công kích đơn giản mà ác liệt, dù cho con thân người đầu dê kia cường đại vô cùng, nhưng dưới loạn phủ vẫn bị phách thành thịt nát.

Nhưng một khắc sau, càng nhiều thân người đầu dê từ phía sau ào lên, từng chiếc từng chiếc roi lôi điện quất vào không khí, rơi lên tường thành, xúc động quang hoa năng lượng kinh người.

Nhìn thấy cảnh này, ngay cả thủ lĩnh Bạo tộc dũng mãnh cường hãn kia cũng biến sắc:

“Xong rồi.”

Mặt thủ hộ tráo đủ để ngăn cản đại quân, nhưng đối với thú triều lại có vẻ quá sức bạc nhược, chỉ thoáng chốc liền bị kích phá.

Khắc sau, thú triều đã tuôn vào thành.

Mộc Lưu bảo vong.

Thú triều như là bệnh dịch, nhanh chóng lan tràn khắp mảnh đất Bạo tộc.

Mộc Lưu bảo, Hắc Vũ thành, Cương Thiết chi thành, bộ lạc Huyết Dục... Từng nơi từng nơi bị Thú tộc tàn sát. Chúng như là cô đảo giữa đại dương, chớp mắt khi thủy triều dâng lên liền chỉ có nước bị nhấn chìm.

Điều này có liên quan cực lớn với hành động của đám người Tô Trầm, chính bởi vì Tô Trầm và đồng bọn điều khiển Ngân Nguyệt thoa tiêu diệt từng điểm từng điểm cảnh báo, khiến cho tin tức không cách nào truyền đạt kịp thời, Bạo tộc mới không kịp triệt thoái. Qua đó khiến cho lần thú triều này trở thành tai họa lớn trước nay chưa từng có.

Ba ngày đầu từ khi thú triều tràn ngập, tổng cộng có hai mươi sáu thành trấn bị công kích, không nơi nào may mắn thoát được. Mãi đến tận ba ngày sau, một ít Bạo tộc chạy thoát mới truyền bá tin tức ra, lúc này các bộ lạc Bạo tộc mới biết trung tây bộ xảy ra chuyện lớn như vậy.