← Quay lại trang sách

Chương 783 Cảm ứng

Ly biệt đám người Lý Sùng Sơn, Tô Trầm liền đi tới lãnh địa Thú tộc.

Muốn đi lãnh địa Thú tộc tự nhiên không thể cứ vậy mà đi thẳng tới đó, chỉ có thể lựa chọn đường vòng. Rẽ về hướng bắc là giải đất trung tâm Thiết Huyết quốc độ, khu tụ cư của bộ lạc Liệt Diễm. Đối mặt đại bộ lạc đệ nhất này, Tô Trầm không có bất cứ mưu đồ gì, thế nên hắn chọn rẽ về hướng nam.

Hướng nam chính là hướng tiến về lãnh địa Nhân tộc, hướng này cũng là vị trí của bộ lạc Sa Tích.

Đối với Tô Trầm mà nói, mục đích cuối cùng trong kế hoạch của hắn chính là phía nam, có điều trước khi thời gian dự định đi tới, hắn không nóng lòng với mục tiêu đó, giờ này nam tiến chẳng qua là hành vi mượn đường để tây tiến mà thôi.

Nhưng hắn không ngờ, lần đi vòng này lại mang đến cho kẻ truy tìm hắn một tia cơ hội.

Trên đại thảo nguyên Cáp Duy Nhĩ, một hàng người chính đang bôn ba.

Dạ Mị vừa đi đường vừa buồn bực nói:

“Trên đại thảo nguyên này chẳng có cái quái gì cả, tẻ nhạt muốn chết. Tô Trầm cũng không để lại tin tức, trời đất mênh mông, biết đi đâu tìm hắn bây giờ.”

Thạch Minh Phong cười khổ:

“Đại tiểu thư của ta, giờ bọn hắn đang bị đuổi giết, làm sao có thể lưu lại tin tức chính xác được. Có điều ngươi không cần lo lắng, lúc trước ở Lâm Sơn thành ta có lưu lại cách để liên hệ với Tô Trầm. Xa không được, nhưng chỉ cần trong cự ly trăm dặm, ta liền có thể liên lạc với hắn.”

Lúc từ biệt ở Lâm Sơn thành, Thạch Minh Phong cho Tô Trầm một chiếc nguyên cấm bàn để đưa tin, trên đó có khắc nguyên cấm trận có thể thông tấn trong phạm vi trăm dặm, chỉ cần Tô Trầm nằm trong phạm vi là có thể cảm ứng và liên hệ.

Đây cũng là nguyên nhân Thạch Minh Phong và Dạ Mị tự tin có thể tìm được Tô Trầm.

Chỉ là ở ngoài phạm vi trăm dặm, bọn hắn lại không nắm chắc về động hướng của Tô Trầm.

Thú vị chính là, ở phương diện này, Bạo tộc và Phục Hưng Chi Môn lại có nắm chắc. Bọn hắn có thể nắm giữ động hướng đại thể của Thiên Uy quân, chỉ là một mực không cách nào tìm tới vị trí cụ thể, khi hai bên kết hợp lại, tỷ lệ tìm tới Thiên Uy quân tự nhiên tăng vọt.

Từ điểm này mà nói, thật ra chỉ cần cướp đi nguyên cấm bàn liền có thể tìm tới Tô Trầm và Thiên Uy quân.

Chẳng qua Thạch Minh Phong xưa nay cẩn thận, hắn không nói cho A Tư Đình phương pháp liên hệ Tô Trầm, nghĩ đến sự cẩn thận của Tô Trầm, A Tư Đình cũng không chọn biện pháp cứng rắn.

Thời khắc này nghe Dạ Mị oán thán, một tên thủ hạ Nhân tộc của Phục Hưng Chi Môn nhịn không được nói với A Tư Đình:

“Đến cả điều này cũng không hiểu, không ngờ cũng có thể trở thành thành viên cấp tử tước của Vĩnh Sinh Điện Đường, Vĩnh Sinh Điện Đường hết nhân tài rồi chắc? Hay là sau lưng nữ nhân này có chỗ dựa nào đó?”

Cơ cấu nội bộ của Vĩnh Sinh Điện Đường chọn dùng chế độ ngũ tước ở thời kì Áo Thế đế quốc, phân năm cấp Công Hầu Bá Tử Nam, trong đó lãnh tụ tối cao là đại công tước, không xưng vương, để nhớ thân phận mất nước. Thủ lĩnh trọng yếu nhất dưới tay hắn là cấp hầu tước, tỷ như Tinh Hồng Chi Thủ An Tư Lợi cũng là ở tầng cấp này. Hướng xuống nữa chính là cấp bá tước, Mã Nhân Trạch, Thạch Minh Phong đều là cấp này. Xuống chút nữa chính là cấp tử tước.

Luận thực lực, hiện tại Dạ Mị đã Khai Dương cảnh, tính ra cũng đủ rồi.

Nhưng phân chia đẳng cấp không chỉ dựa vào thực lực, mà còn có tài trí năng lực. Ở điểm này, đẳng cấp Dạ Mị gần như là đếm ngược từ dưới lên, đừng nói tử tước, ngay cả nam tước cũng khó khăn, chỉ bằng với không cấp, cũng chính là cấp pháo hôi.

Khăng khăng nàng lại là tử tước, không chỉ trở thành lực lượng nòng cốt trung tầng của Vĩnh Sinh Điện Đường, thậm chí ngay cả Thạch Minh Phong đều tự thân tới đây bảo vệ nàng, khiến người của Phục Hưng Chi Môn nhìn mà nghẹn lời.

A Tư Đình cười lạnh nói:

“Chỗ dựa? Chỗ dựa của nàng không phải Tô Trầm thì là ai?”

Người kia sững sờ:

“Tô Trầm trọng yếu vậy ư?”

“Nếu ngươi có thể kiếm mấy ức nguyên thạch cho Phục Hưng Chi Môn, ngươi cũng có thể trọng yếu như vậy.”

A Tư Đình trả lời.

Dạ Mị đã từng chỉ là một tên sát thủ không cấp bậc làm nhiệm vụ pháo hôi của Vĩnh Sinh Điện Đường, không tham dự được chuyện đại sự gì. Nhưng tùy theo tiếp xúc với Tô Trầm, địa vị của Dạ Mị cấp tốc đề thăng.

Chuyện Mã Nhân Trạch càng khiến cho Vĩnh Sinh Điện Đường hiểu được, đối với Tô Trầm, cưỡng bức vĩnh viễn không hữu hiệu bằng dụ dỗ, trong tình thế như vậy, địa vị Dạ Mị tự nhiên phi tốc đề thăng, trở thành tử tước có gì là lạ? Chiếu theo tình hình trước mắt, nếu Tô Trầm có thể dẫn dắt Thiên Uy quân sống sót trở về từ lãnh địa Bạo tộc, Dạ Mị lập tức có thể tấn cấp bá tước, đứng ngang hàng với Thạch Minh Phong.

“Mẹ nó.”

Nghe được câu trả lời của A Tư Đình, tên thủ hạ Phục Hưng Chi Môn kia phiền muộn không thôi.

“Vì thế chúng ta chỉ có thể chạy loạn khắp nơi, lúc nào đụng đến Tô Trầm trong phạm vi trăm dặm mới có thể liên lạc được với hắn?”

Bên kia Dạ Mị vẫn đang như một đứa bé hiếu kỳ, hỏi.

“Trước mắt mà nói thì chỉ có thể như vậy. Có điều cũng may bằng hữu Phục Hưng Chi Môn biết được động tĩnh của Thiên Uy quân, chỉ cần chúng ta đuổi kịp bước chân của bọn họ, hẳn là sẽ có cơ hội liên lạc với hắn.”

“Nhưng cũng có thể đụng đến Bạo tộc.”

Hạ Húc nói.

Mọi người đều đang truy đuổi Thiên Uy quân, cách Thiên Uy quân càng gần, liền càng có khả năng bị Bạo tộc phát hiện.

“Điểm này, bằng hữu Phục Hưng Chi Môn tự có cách giải quyết.”

Thạch Minh Phong trả lời:

“Chí ít cho tới bây giờ, chúng ta đi đường rất thuận lợi, không phải sao?”

“Đúng a.”

Dạ Mị dùng sức gật đầu.

“Quả thực rất thuận lợi, bằng hữu Phục Hưng Chi Môn đúng là rất có năng lực.”

Hạ Húc cũng thừa nhận nói, sau lưng lại ngấm ngầm trao đổi ánh mắt với Thạch Minh Phong.

Bọn hắn không phải Dạ Mị, từng trải nhiều chuyện rồi, tâm tư cũng nhiều.

A Tư Đình cười nói:

“Thân phận chúng ta trong lãnh địa Thiết Huyết xem như bán công khai, từ lâu đã khơi thông quan hệ với phía Bạo tộc, thế nên sẽ không có chuyện gì đâu. Đoạn thời gian trước tin Thiên Uy quân qua lại ở biên cảnh trung bộ Thiết Huyết cũng là mua được từ chỗ Bạo tộc.”

Hắn công khai thừa nhận mình và Bạo tộc có cấu kết, khiến mọi người không tiện hoài nghi hắn quá nhiều.

“Vậy tại sao giờ chúng ta không trực tiếp tiến về trung bộ?”

Hạ Húc hỏi:

“Hướng đi bây giờ có chút sai lệch a.”

A Tư Đình trả lời:

“Muốn tìm được Thiên Uy quân thì không thể một mực chạy theo sau mông đít bọn họ, phải dự đoán trước bọn hắn sẽ đi chỗ nào. Thiên Uy quân nhất định không thể lưu lại quá lâu ở một địa khu nhất định, vì thế chúng ta phân tích, hiện tại bọn hắn hẳn đã rời khỏi biên cảnh. Chúng ta cũng không biết bọn hắn rời khỏi biên cảnh rồi sẽ đi đâu, nhưng nếu quý phương chỉ cần tiếp cận Tô Trầm trong phạm vi trăm dặm liền có thể cảm ứng, vậy đi trung bộ là lựa chọn tốt nhất.”