← Quay lại trang sách

Chương 785 Đầm lầy

Một canh giờ sau, Đan Ba nhận được tin tức.

“Đi lãnh địa Thú tộc?”

Đan Ba cũng cảm thấy bất ngờ.

Hắn vẫn cho rằng, sau khi kế hoạch Điêu Vong chi vực thất bại, con đường cuối cùng mà Nhân tộc lựa chọn để quay về là Hôi Nham sơn mạch, không ngờ bọn hắn lại chọn đi lãnh địa Thú tộc. Chẳng qua lúc này bạo phát thú triều, Thú tộc hư không, quả thực có mấy phần khả năng trở về, tuy khả năng đó vẫn rất xa vời —— hư không chỉ là phần biên cảnh Thú tộc thôi.

“Thiếu thủ, giờ chúng ta xử lí thế nào?”

Trát Bỉ Khắc hỏi.

Ngón tay Đan Ba gõ nhịp nhàng trên mặt bàn, không trả lời, mà đang lẳng lặng suy nghĩ.

Ba Nhan không nhịn được nói:

“Còn phải hỏi, đương nhiên là đuổi tiếp. Thiên Uy quân có thể đi, chúng ta cũng có thể đi, nói không chừng còn có thể thuận tiện cướp bóc Thú tộc một phen.”

Rất hiển nhiên, Ba Nhan cũng bị những tài nguyên phong phú kia làm cho hoa mắt.

Dù là tên mãng phu, nhưng khắc này ý kiến của tên mãng phu đây lại nhận được sự ủng hộ của đám tướng quân trong đại trướng.

“Đúng vậy, đuổi tiếp, phá hỏng con đường của Thiên Uy quân, khiến bọn hắn tiến thối lưỡng nan.”

“Đúng, giết vào lãnh địa Thú tộc, dương quân uy Bạo tộc ta!”

Trong doanh trướng vang lên một mảnh phụ họa.

Lúc này, Đan Ba đột nhiên nói:

“Tình hình trước mắt của thú triều thế nào?”

Giờ đột nhiên hỏi chuyện thú triều, Đan Ba có ý gì?

Mọi người đều cảm thấy mê hoặc khó hiểu, song Trát Bỉ Khắc vẫn kịp thời hồi đáp:

“Lúc nhận được tin tức, thú triều vừa đánh hạ Mộc Lưu bảo, có điều hiện tại khả năng đã đánh tới Cương Thiết chi thành, phỏng chừng không bao lâu nữa sẽ đến Hồng Cổ lạp.”

Hồng Cổ lạp là địa vực cực hạn mà nhiều lần trước thú triều xâm lấn đi đến, tới được nơi đó, thường thường thú triều sẽ tự động ngừng lại, rút về.

Chẳng qua nếu Thiên Uy quân công tập sào huyệt Thú tộc thành công, thú triều có thể sẽ tiến một bước khuếch đại, đến lúc đó đối tượng xui xẻo không chỉ dừng lại ở mấy bộ lạc Huyết Dục.

Vấn đề là dù như vậy cũng không ảnh hưởng tới bộ lạc Sa Tích.

Tiêu hao của nam bộ Thiết Huyết đến từ Nhân tộc, tiêu hao của trung bộ mới đến từ Thú tộc. Bởi nội bộ Bạo tộc trước nay không yên ổn, chỉ khi đối mặt kẻ địch chung mới đồng tâm, cho nên đối với tao ngộ của trung bộ, đám Bạo tộc này chỉ có cười trên sự đau khổ của người khác, không có nửa phần thương hại.

Khăng khăng trong tình cảnh như thế, Đan Ba lại sa vào trầm tư.

Dường như đang có nan đề nào đó quấy nhiễu hắn.

Ngân Nguyệt thoa cắt phá trường không, lưu lại một đạo gợn sóng màu trắng bạc giữa không trung, phía cuối gợn sóng là một đám Thiết Tuyến sư thứu đang vỗ cánh đuổi theo.

Tô Trầm một hơi ném ra mười mấy khối nguyên thạch thượng phẩm, kích phát hết tốc lực, rốt cục cũng cắt đuôi được bầy sư thứu, sau đó mới hạ xuống bên mép một mảnh đầm lầy.

“Mẹ nó, không phải chỉ hái mấy cây Thiết Tuyến thảo của chúng thôi sao, có cần liều mạng đuổi ta cả ngày như vậy không?”

Tô Trầm oán giận một câu. Đấy còn may là đang có thú triều, Thú tộc xuất động trên quy mô lớn, số lượng Thú tộc ở khu vực biên cảnh giảm mạnh, bằng không Tô Trầm căn bản không thể nào phi hành trên trời tiêu dao tự tại như vừa rồi.

Thiết Tuyến thảo là một loại linh thảo có thể tăng cường thể phách.

Ở quốc độ Nhân tộc Thiết Tuyến cũng không tính hiếm thấy, chẳng qua Thiết Tuyến thảo vạn năm thì cực kỳ hiếm thấy, thậm chí có thể nói là căn bản không có. Đối với Nhân loại, dù là Thiết Tuyến thảo mười năm tuổi cũng đã có tác dụng cường thân kiện cốt rõ ràng, đương nhiên không ai thả qua cho người khác.

Thiết Tuyến sư thứu lại không cần ăn dùng Thiết Tuyến thảo, thứ bọn chúng cần chỉ là đặc tính kiên cố bùn đất do Thiết Tuyến thảo mang đến, lợi dụng nó để xây tổ. Nói đơn giản thì Thiết Tuyến sư thứu coi Thiết Tuyến thảo như cột nhà, hơn nữa còn là truyền thừa tổ tông.

Tô Trầm đánh cắp Thiết Tuyến thảo chẳng khác nào dỡ đi tổ ốc (nhà thờ tổ) của người ta, hơn nữa còn là một hơi bới tung hết thảy tổ ốc của Thiết Tuyến sư thứu, thù này kết lớn, đám Thiết Tuyến sư thứu kia tự nhiên không thể bỏ qua cho hắn.

Tô Trầm không chút tự giác rằng bản thân là trộm cướp, thậm chí còn gật gù đắc ý với thu hoạch của mình. Mới vừa tiến vào lãnh địa Thú tộc đã kiếm được một tài nguyên mà có tiền cũng không mua được, có thể thấy lần tới lãnh địa Thú tộc này quá chính xác. Tô Trầm có thể không để ý tiền, nhưng càng là người không để ý tiền, lại càng cảm thấy hứng thú với những thứ có tiền cũng không mua được. Đống Thiết Tuyến thảo kia rất có giá trị với hắn, không hề thua kém Thi Linh Hoa năm xưa chút nào.

Ra khỏi Ngân Nguyệt thoa, Tô Trầm thu thoa lại, cẩn thận đi về phía trước.

Tuy bị Thiết Tuyến sư thứu đuổi một ngày, nhưng Tô Trầm không phải chỉ biết cắm đầu bỏ chạy. Nương theo quá trình phi hành vu hồi ngày hôm nay, hắn đã quan sát qua một lượt dải địa khu biên cảnh Thú tộc, trong tình trạng không có địa đồ, Tô Trầm đành phải dùng phương thức này để biết vị trí của mình, đồng thời cũng để tìm kiếm tài nguyên trân quý có khả năng tồn tại.

Giờ phút này nơi Tô Trầm hạ xuống chính là một địa khu rõ ràng có tài nguyên.

Lúc ở trên trời, Tô Trầm đã nhìn thấy trong rừng rúi có một mảnh đầm lầy, trong đầm lầy sinh trưởng một trái cây kỳ dị.

Tuy không biết đó là trái cây gì, chỉ riêng cảm nhận nguyên năng cường đại tán phát từ trái cây kia thì Tô Trầm đã biết, đây tuyệt đối không phải trái cây bình thường.

Vì an toàn, Tô Trầm không trực tiếp tiến vào đầm lầy, mà đầu tiên là đáp xuống bên rìa, sau đó mới tiến vào.

Trong đầm lầy không có đường, đâu đâu cũng chỉ có nước bùn mục nát. Một trái cây chín mọng rơi xuống trong bùn, rất nhanh liền chìm xuống, ùng ục nổi lên bọt khí.

Tô Trầm hoàn toàn không thèm để ý, chân đạp lên nước bùn hôi thối lại vẫn không hề dính bẩn.

Bất tri bất giác, thực lực Tô Trầm đã lần nữa được đề thăng, chỉ cần mượn chút lực cực nhỏ bé đã có thể nâng đỡ bản thân, trở ngại từ địa hình không gây ra chút khó khăn nào với hắn.

Dạo bước trong đầm lầy, Tô Trầm nhẹ nhàng đi tới, rất nhanh đã đi tới trước mục tiêu.

Đó là một trái cây màu đỏ tuôn động nguyên năng cường đại, tụ tập đại lượng nguyên năng hệ hỏa khiến không gian chung quanh trở nên nóng rực.

Nhưng sau khi đến gần trái cây, hắn lại phát hiện nhiệt độ hạ thấp một cách đầy quỷ dị.

Thì ra nhiệt độ xung quanh trái cây vẫn bình thường, chỉ là ở bên ngoài lại được bao phủ bởi một tầng năng lượng hỏa diễm màu đỏ.

Tô Trầm không tiếp tục tiến thêm, mà dừng lại ở vòng ngoài, cẩn thận mở ra Vi Sát Chi Nhãn kiểm tra.

Không phải chỉ có Thú tộc mới có uy hiếp, trong những tài nguyên cổ quái đếm không hết của Nguyên Hoang Đại Lục, một số cũng có khả năng tạo thành nguy hại. Như cái thứ không rõ lai lịch, không rõ công năng trước mắt này, tốt nhất vẫn nên cẩn thận thì hơn.