Chương 802 Vô Hoa Chi Môn (Thượng)
Trước khi thấy được tồn tại nào đó thực sự khủng bố, bất luận thế nào hắn cũng không thể rời đi. Chứng kiến tình cảnh này, ngay cả Thạch Minh Phong đều không thể không thán phục phán đoán của Tô Trầm.
Hắn nói không sai, Bạo tộc quả nhiên là Bạo tộc, dù biết có cạm bẫy cũng vẫn dũng mãnh phát động xung phong.
Trong đầm lầy bọt khí vẫn đang tuôn động, càng lúc lại có càng nhiều bùn đen cuộn lên, đầy vẻ khác thường. Quá trình này kéo dài không lâu, nhưng cũng không tính ngắn, đầy đủ cho kẻ nhát gan chạy trốn, nhưng lại không đủ để doạ lui hạng hiếu chiến ngông cuồng.
“Tóm lấy hắn!”
Ba Nhan chỉ vào Thạch Minh Phong hô to.
“Gào!”
Toàn bộ đám dũng sĩ Bạo tộc đồng loạt gào thét xông tới Thạch Minh Phong.
Nhìn Bạo tộc vọt tới, Thạch Minh Phong lẩm bẩm nói:
“Hoàn toàn theo đúng kế hoạch của Tô Trầm.”
Nương theo tiếng lẩm bẩm, từng đạo từng đạo phi phủ xẹt qua không trung chém tới Thạch Minh Phong.
Không thấy Thạch Minh Phong có động tác gì, chỉ thấy nước bùn trong đầm lầy bạo trướng, xoạt một tiếng, hóa thành một mảnh lớn tường đất ngăn ở trước người, cản lại toàn bộ phi phủ.
Không chỉ vậy, nước bùn trong đầm lầy tuôn động càng lúc càng mãnh liệt, khắc sau liền nghe Ầm một tiếng, từng đạo từng đạo nê trụ phóng thẳng lên trời, nước bùn cuộn đầy trời.
Nước bùn này ở trong mắt đám Bạo tộc chẳng có gì khác thường, nhưng ở trong mắt Thạch Minh Phong lại xuất hiện quang hoa kinh người:
“Quả nhiên là thế, Vụ Hoa Nham Chiểu, quả nhiên là Vụ Hoa Nham Chiểu. Ha ha ha ha, thật không ngờ trong Hắc sâm lâm lại có thứ tốt như vậy!!! Đa tạ rồi, Tô Trầm!”
Tùy theo tiếng nói chuyện của hắn, chợt thấy từng nê trụ màu đen trong đầm lầy đột nhiên biến hóa, hóa thành tượng đất to lớn.
“Hống!”
Tượng đất phát ra một tiếng gầm rống cuồng bạo, tung quyền về phía đám người Bạo tộc.
Năng lượng cuồng dã bộc phát ra, khí lưu chảy xiết nổ ra năng lượng cường liệt. Ầm một tiếng, chỉ một quyền đã đập bay mấy chục tên Bạo tộc, hơn mười tên dũng sĩ Bạo tộc đi đầu càng là đương trường đứt gân nứt xương chết đi.
“Vụ Hoa Nham Chiểu!”
Khảo Tư Khắc cũng sợ hãi kêu lên.
“Đó là cái gì?”
Ba Nhan còn chưa hiểu ra, quay đầu hỏi Khảo Tư Khắc.
Khảo Tư Khắc lớn tiếng nói:
“Nhanh rời khỏi đây!”
Ba Nhan còn muốn nói điều gì, đột nhiên cảm giác được một tia không đúng.
Quay đầu nhìn lại, chợt thấy thân thể Thạch Minh Phong không ngừng phóng đại, khí thế hừng hực đề thăng, rất nhanh liền vượt qua hạn chế cấp bậc nên có.
Thời khắc này, Ba Nhan cảm thấy mình không phải đang đối mặt một tên cường giả Diêu Quang, mà là Nhiên Linh cảnh.
“Gặp quỷ!”
Ba Nhan thì thào tự nhủ.
Đánh lén là chuyện cực chú trọng hàm lượng kỹ thuật.
Rất nhiều người đều có thủ đoạn trinh trắc đặc biệt của riêng mình, có thể cảm ứng được uy hiếp ẩn tàng trong bóng tối.
Vì thế cũng sản sinh rất nhiều thủ đoạn lẩn tránh và ẩn giấu.
Chính vì nguyên nhân này, thủ pháp đánh lén và phản đánh lén, trinh trắc và phản trinh trắc trong thế giới siêu phàm cũng cực kỳ đa dạng. Hạ Húc ngụy trang biến hình rất ghê, nhưng đối mặt ưng nhãn của Sa Khắc thì vẫn ăn quả đắng như thường.
Thiên hạ không có thuật pháp vô địch, chỉ có chiến thuật thích hợp tùy từng hoàn cảnh, điểm này bất luận thế giới người phàm hay là thế giới siêu phàm đều tương tự nhau.
Thạch Minh Phong từng phân tích qua, nếu Tô Trầm muốn làm mai phục thì sẽ làm mai phục như thế nào. Hắn tính toán qua rất nhiều khả năng, nhưng lại không ngờ đến tình cảnh trước mắt.
Lời Tô Trầm nói với hắn vừa nãy, đến giờ còn văng vẳng bên tai.
“Trong Hắc sâm lâm đương nhiên không có Dạ Ma Đàm gì cả, nhưng nơi này quả thực có một loại tài nguyên quý giá, đó chính là Vụ Hoa Nham Chiểu. Tin tưởng ngươi cũng từng nghe nói đến thứ này, đó là một loại tinh hoa hệ thổ khá là gân gà, năng lượng của nó rất mạnh, nhưng không cách nào chiết xuất ra để chế bất kỳ bảo vật nào. Bởi vì tính chất ô uế năng lượng của nó rất mãnh liệt, gần như có thể phế đi đại bộ phận bảo vật. Nhưng không thể phủ nhận, nó vẫn cứ là một loại tài nguyên có năng lượng cường đại, chỉ là cách dùng có hơi đặc thù, chỉ có thể sử dụng ngay tại chỗ, hơn nữa nhất định phải là nguyên khí sĩ am hiểu nguyên năng thủy thổ...”
Trùng hợp? Hoặc là vận khí? Thạch Minh Phong vừa khéo là nguyên sĩ am hiểu thủy thổ. Nắm giữ Vụ Hoa Nham Chiểu, sức chiến đấu của Thạch Minh Phong thoáng chốc liền tăng vọt mấy lần.
Biểu hiện trực tiếp nhất chính là sức chiến đấu của tượng đất kia khủng bố dị thường, thân thể to lớn triển hiện ra khí diễm như là thực chất, thiết quyền cuồng bạo ầm ầm tung ra, lấy phong thái quét ngang hết thảy đánh tan đám người Bạo tộc.
Mà hết thảy những điều này đối với Thạch Minh Phong lại chỉ là bắt đầu, bởi vì một khắc sau, lại có hai tượng đất khổng lồ xuất hiện.
Vào lúc bình thường, Thạch Minh Phong muốn đắp nặn một tượng đất khổng lồ như thế đều vô cùng vất vả, thực lực cũng không mạnh như bây giờ. Nhưng thông qua đắp nặn từ Vụ Hoa Nham Chiểu, chớp mắt hắn đã chế tạo ra ba tượng đất, thực lực càng là được đề thăng trên diện rộng, khiến Thạch Minh Phong cũng phải chấn động không thôi.
Nhưng điều khiến hắn càng thêm chấn động chính là nắm bắt của Tô Trầm đối với hết thảy.
Hắn làm sao nhìn thấu được A Tư Đình?
Sao hắn biết mình không hợp mưu cùng A Tư Đình?
Khi hắn phát hiện A Tư Đình có vấn đề, trước là hẹn địa điểm gặp mặt ở chỗ này, chứng tỏ lúc đó chỉ với mấy giây hắn đã phân tích hết thảy, định ra kế hoạch.
Sao hắn làm được?
Một người có tư duy tinh mật không đáng sợ, đáng sợ chính là trong thời gian ngắn như thế mà hắn đã tính toán ra được cách ứng đối thỏa đáng!
Vì sao A Tư Đình lại bị lừa? Đó là bởi hắn không nghĩ đến quyết định nhìn như vội vàng của Tô Trầm lại hoàn thiện còn hơn cả kế hoạch trù tính từ lâu.
Điều này thực sự quá khó để tưởng tượng.
May mà mình không bán đứng Tô Trầm, bằng không...
Nếu không thì thế nào?
Hắn không biết.
Nhưng hắn biết Tô Trầm tuyệt đối không phải không có hậu chiêu.
Điểm này từ mới đầu hắn không nói với mình về chuyện liên quan tới Vụ Hoa Nham Chiểu liền có thể xác nhận, sau đó hắn so đấu sinh tử với A Tư Đình thực ra cũng là để thăm dò Thạch Minh Phong. Mãi tận sau khi xác nhận Thạch Minh Phong không có tâm hại mình, hắn mới nói ra chuyện liên quan tới nham chiểu.
Mỗi chuyện hắn làm đều có thâm ý trong đó.
Gia hỏa giảo hoạt này, Thạch Minh Phong nghĩ.
Tận giờ phút này, Tô Trầm vẫn ẩn nấp trong bóng tối, Thạch Minh Phong không biết hắn muốn làm gì, nhưng là một người dẫn theo kẻ địch đến tìm đối phương, Thạch Minh Phong rất rõ ràng làm tốt phần việc mình nên làm mới là cách xin lỗi chân thành nhất.
Ầm Ầm Ầm!
Sáu cự quyền bằng đất nện lên mặt đất, nổ ra từng phiến từng phiến khí lưu, oanh ra vô số hố sâu trên mặt đất bằng phẳng.
“Chết!”
Ba Nhan hét lớn, huy vũ chiến phủ nhảy lên.
Từng đạo từng đạo khí lưu gào thét trán phóng ra từ trong chiến phủ, như bông hoa nở rộ, mang theo khí tức phá diệt quét ngang hết thảy.