← Quay lại trang sách

Chương 803 Vô Hoa Chi Môn (Hạ)

Lưỡi búa va chạm cùng nắm đấm, trong tiếng nổ vang phảng phất như thiên băng địa liệt, có thể nhìn thấy một cánh tay của tượng đất đứt thành từng khúc. Ba Nhan ngược dòng kình khí lao lên, chiến phủ trán phóng quang hoa hừng hực, hào quang chói mắt bạo phát. Khắc này lực lượng của dũng sĩ đồ đằng cao cấp và nguyên năng thánh điện đồng thời tỏa ra, lực lượng và nguyên năng kết hợp lại tạo thành sức mạnh cuồng dã không gì sánh nổi, một luồng quang hoa sặc sỡ xông thẳng lên trời.

“Khai!”

Trong tiếng gầm thét cuồng bạo, tượng đất nứt toác dưới chiến phủ khủng bố của Ba Nhan, rồi cứ thế ầm ầm tiêu tán sụp đổ.

Thực lực khủng bố!

Đến ngay cả Thạch Minh Phong cũng không thể không thừa nhận, vào lúc bình thường, mình và vị thủ lĩnh Bạo tộc này đối chiến, thắng bại chia đều năm năm.

Tuy hiện tại có Vụ Hoa Nham Chiểu, Thạch Minh Phong có thể dễ dàng đánh bại Ba Nhan, nhưng Ba Nhan cũng có năm trăm thân vệ, lại thêm hai trợ thủ thực lực chỉ kém hơn hắn một chút.

Ba vị cường giả cộng thêm năm trăm dũng sĩ, phần lượng lượng này không phải Vụ Hoa Nham Chiểu có thể bù đắp. May mà bố trí của Tô Trầm không chỉ dừng lại ở đó.

“Sở dĩ Vụ Hoa Nham Chiểu tồn tại, là bởi phía dưới có một thứ càng khủng bố hơn.”

Thạch Minh Phong khẽ thở dài.

Vụ Hoa Nham Chiểu rất lợi hại, nhưng đến tận phút này Tô Trầm vẫn chưa từng hi vọng dùng nó để đánh bại Bạo tộc. Phải biết, trước khi Ba Nhan đến, Tô Trầm không biết Bạo tộc sẽ phái bao nhiêu người đến giết hắn!

Ở trong kế hoạch của hắn, số Bạo tộc mà hắn phải ứng đối lấy hàng ngàn hàng vạn làm đơn vị.

Như vậy, bố trí của hắn sao có thể chỉ đơn giản thế này?

Thạch Minh Phong ra tay, không phải muốn dùng Vụ Hoa Nham Chiểu để đánh bại đối thủ, mà là muốn điều động những thứ này, bởi vì chỉ có như vậy, thứ khủng bố bên dưới đầm lầy mới sẽ xuất hiện.

Sùng sục sùng sục.

Càng nhiều bùn đen trào ra, phảng phất vĩnh viễn không có điểm dừng.

Nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện bùn đen trong đầm lầy chính đang xoay chuyển, dần dần hình thành một lốc xoáy.

Không, không phải lốc xoáy, là môn hộ!

Một cánh cửa kỳ lạ, mang theo khí tức âm u khủng bố chính đang lặng lẽ mở rộng.

“Giết!”

Trong tiếng rít cuồng bạo, đám Bạo tộc còn đang vung sức xung kích, hoàn toàn không để ý tới dị trạng lốc xoáy trong đầm lầy.

Chỉ Khảo Tư Khắc là cảm thấy thứ đó không tầm thường.

Hắn trừng mắt nhìn vòng xoáy kia, hô to:

“Ba Nhan!”

“Ngươi lại có chuyện gì?”

Ba Nhan bực bội gầm rống, chiến phủ phóng thích ra quang mang cường liệt, lần nữa đập tan một pho tượng đất, dù cho khắc sau tượng đất mới lại được hình thành. Chẳng qua tốc độ phá hoại luôn nhanh hơn tốc độ sáng tạo, trên trán Thạch Minh Phong bắt đầu lấm tấm mồ hôi, báo trước hắn khó mà chịu đựng thêm được nữa.

“Xem bên kia.”

Khảo Tư Khắc chỉ vào lốc xoáy trong đầm lầy, hô to.

Tùy theo ngón tay Khảo Tư Khắc, Ba Nhan nhìn thấy lốc xoáy, cũng hơi hơi ngẩn ra:

“Đó là cái gì?”

“Ta cũng không biết, cảm nhận chút đi, hi vọng lần này ngươi còn có thể nói cho ta không có bất cứ uy hiếp gì.”

Khảo Tư Khắc trả lời.

Sau đó hắn nhìn thấy Ba Nhan thoáng biến sắc.

Tên dũng sĩ Bạo tộc dũng mãnh, chưa từng biết tử vong là vật gì, vĩnh viễn xung kích ở trước nhất, lúc này trên mặt lại hiện ra thần sắc sợ hãi.

Vô Hoa Chi Môn, môn hộ thông tới tà ác âm u chi địa, càng là đại diện cho tồn tại thần bí chưa biết.

Không ai biết tại sao dưới đầm lầy lại có Vô Hoa Chi Môn, chỉ biết một khi cánh cửa mở rộng, tất sẽ có tà ác nương theo đó được phóng thích.

Thời khắc này lốc xoáy chuyển động, môn hộ hắc ám mở rộng, một cỗ năng lượng âm lãnh, hắc ám, tà ác tản ra từ trong vòng xoáy.

Năng lượng này tràn ngập khí tức tử vong, bao phủ trên thân mấy tên dũng sĩ Bạo tộc bên dưới, những dũng sĩ cường hãn, đao chém không thương, nước lửa không xâm này lập tức rít gào lên, bị hút vào trong vòng xoáy hắc ám kia.

Sau đó những năng lượng khủng bố kia không hề có ý định thu tay, mà tiếp tục khuếch tán ra bốn phía, đi tới nơi đâu, mọi mục tiêu nơi đó đều bị kéo vào lốc xoáy. Lúc này, nguyên nhân vì sao Thạch Minh Phong lại đứng thẳng trên chạc cây phương xa cuối cùng được bóc trần, thì ra ngay từ đầu liền hắn đã biết sự thể sẽ như này.

“Rời đi! Nhanh rời khỏi đây!”

Ba Nhan thét lên, hoàn toàn không có khí độ mà một dũng sĩ nên có—— dũng sĩ dù dũng mãnh đến đâu cũng sẽ không ảo tưởng đi khiêu chiến tồn tại mà bản thân hoàn toàn không có khả năng thắng lợi.

“Đi không được.”

Thạch Minh Phong lại khẽ thở dài.

Nhẹ nhàng vung tay một cái, bốn phương tám hướng dựng đứng lên mảng lớn tường đá. Những tường đá này không chỉ là tường đá, nương theo đó còn có trọng lực cường đại, khiến cho phi hành trở nên cực kỳ khó khăn.

Thì ra ngay từ lúc chiến đấu vừa nãy, Thạch Minh Phong đã lén lút thực hiện một hạng công tác vô cùng quan trọng, đó là chế tác một nguyên cấm trận lấy Vụ Hoa Nham Chiểu làm cơ sở, nhốt lại toàn bộ Bạo tộc.

Cùng lúc đó, mảng lớn năng lượng hắc ám kia vẫn đang tiếp tục mở rộng, trọn cả thiên không đều bị bóng tối bao phủ.

“A!”

Từng tên từng tên dũng sĩ Bạo tộc hét lên thảm thiết, bị đẩy vào trong lốc xoáy hắc ám.

Ba Nhan liều mình lao tới, chiến phủ điên cuồng chém lên tường đá:

“Mở cho ta!”

Tường đá ngưng tụ từ Vụ Hoa Nham Chiểu kiên cố dị thường, phảng phất như tường thành Lưu Kim yếu tái. Song lực lượng Ba Nhan lại càng kinh khủng, tùy theo một búa phách xuống, nham thạch vỡ vụn, tường đá cứng rắn dần dần rạn nứt.

Đúng vào lúc này, trong vòng xoáy hắc ám chợt phần phật phần phật tuôn ra một chiếc xúc tu to lớn, như tỏa thiên chi liên (dây xích rợp trời) quấn lấy Ba Nhan.

Ba Nhan kêu to trở tay vung búa lên, chém vào xúc tu kia, xúc tu không đứt, ngược lại còn men theo chiến phủ cuốn tới.

Sát na khi nó sắp cuốn lấy Ba Nhan, Khảo Tư Khắc chợt từ bên cạnh xông đến, đột nhiên đẩy Ba Nhan ra.

Xúc tu kia phần phật cuốn một cái, bao lấy Khảo Tư Khắc, trói cứng hắn lại.

“Thiếu chủ...”

Khảo Tư Khắc phun ra một búng máu, mắt nhìn Ba Nhan, hắn đưa tay ra, tựa như muốn Ba Nhan kéo hắn ra khỏi trói buộc.

Nhưng Ba Nhan lại giật lùi ra sau.

Xoạt!

Xúc tu hắc ám kia lôi kéo Khảo Tư Khắc tiến vào lốc xoáy.

“Tận trung với chủ đi.”

Ba Nhan lẩm bẩm một câu, sau đó giơ chiến phủ lên tiếp tục chém xuống.

Oanh ầm ầm.

Tường thể nứt vỡ, hiện ra một cửa động cự đại.

Ba Nhan mừng rỡ, đang định bước ra ngoài, lại đột nhiên đứng ngây ra đó bất động.

“Chạy mau a!”

Dũng sĩ Bạo tộc bên cạnh lớn tiếng hô hoán.

Đáp lại bọn họ là cảnh Ba Nhan đột nhiên bay lên.

Hắn bay ngược vào trong lốc xoáy hắc ám.

Vừa nãy còn đang liều mạng muốn trốn, giờ lại bay ngược về phía lốc xoáy hắc ám.

“Không...”

Ba Nhan gầm rống thê lương.

Đáp lại tiếng thét là xúc tu to lớn lần nữa phần phật duỗi ra từ trong vòng xoáy.

Xúc tu thô to lao vun vút giữa trời, cuốn tới quấn lấy thân thể Ba Nhan.

Ba Nhan sợ hãi muốn tránh:

“Thả ra ta!”