Chương 805 Giao đàm (Thượng) (2)
Tô Trầm mắt lạnh nhìn, nói:
“Đây là muốn động thủ? Thật đáng tiếc, ta còn tưởng ngươi sẽ nguyện ý giao lưu thêm mấy câu cùng ta?”
Đan Ba lắc đầu:
“Đêm dài lắm mộng.”
Đạo lý phản phái chết bởi nói nhiều Đan Ba không hiểu, nhưng câu đêm dài lắm mộng này cũng có ý nghĩa tương tự. Huống hồ Đan Ba chưa hẳn đã là phản phái, từ góc độ của hắn mà nói, tất cả những gì hắn làm đều là vì dân vì nước, thế nên sau mấy câu giao đàm đơn giản, hắn liền chuẩn bị tay —— mặc kệ Tô Trầm có hậu thủ ra sao, cứ phải đánh rồi mới biết.
Tô Trầm thở dài:
“Có thể chờ một chút được không, nghe ta nói xong vài câu rồi hẵng động thủ?”
Đan Ba lắc đầu:
“Trừ mạng của ngươi ra, ngươi không còn gì khiến ta động tâm nữa cả.”
Hắn đang định hạ lệnh, Tô Trầm lại nói:
“Nếu ta có thể cải thiện thể chất Bạo tộc, khiến Bạo tộc dễ dàng nắm giữ lực lượng nguyên năng hơn thì sao?”
Cánh tay giơ lên đang định vung xuống của Đan Ba bị câu này của Tô Trầm làm cho ngưng lại giữa trời.
Hắn không dám tin tưởng nhìn Tô Trầm:
“Chuyện này không thể nào!”
“Không gì là không thể.”
Tô Trầm trả lời:
“Nếu ngươi biết rất nhiều chuyện về ta, thì hẳn cũng hiểu phần nào năng lực của ta. Nếu ta đã có thể giúp Nhân tộc đánh vỡ hạn chế, thế thì có lý do nào mà ta không thể đánh vỡ hạn chế cho Bạo tộc? Ta đến Bạo tộc đã được một đoạn thời gian, tù binh Bạo tộc trong tay ta không ít, cũng làm qua rất nhiều nghiên cứu. Đối với ta mà nói, khiến Bạo tộc nắm giữ lực lượng nguyên năng không hề khó. Không chỉ vậy, ta có thể cải tiến phương pháp vô huyết trùng kích, để những pháp môn tu luyện vốn thích hợp với Nhân tộc này cũng có thể thích hợp với Bạo tộc. Ngươi biết điều đó có ý nghĩa thế nào, đúng chứ?”
Đan Ba nghe mà triệt để choáng váng.
Trước khi tới đây, hắn tràn đầy tự tin.
Hắn có đại quân, hắn có trí tuệ, hắn chờ thời mà động, hung ác quả quyết, lại có đại quân ở bên, bất luận đối phương dùng âm mưu quỷ kế gì hắn đều có thể ứng phó, trừ khử, diệt sát.
Nhưng hiện tại, Tô Trầm chỉ dùng mấy câu đơn giản liền khiến hắn tiến thoái lưỡng nan.
Khắc đó, Tô Trầm miêu thuật cho hắn về một tương lai tốt đẹp, nếu nói hắn không động tâm, tuyệt đối là giả.
Kỳ vọng đã từng của Nhân tộc, làm sao không phải là kỳ vọng của Bạo tộc?!
Thậm chí càng vượt quá Nhân tộc.
Dù sao Nhân tộc còn có thể dựa vào bản thân để tu luyện, Bạo tộc lại chỉ có thể dựa vào Nguyên Năng Thánh Điện. Hít một hơi dài, Đan Ba nói:
“Thứ nhất, ta dựa vào cái gì để tin tưởng ngươi có thể làm được? Thứ hai, dù ngươi thật có thể làm được, ta lại dựa vào cái gì để tin tưởng ngươi sẽ giao ra? Nhân Bạo lưỡng tộc làm kẻ địch vạn năm nay, sao ngươi có thể lấy ra thứ tăng cường sức mạnh cho đối thủ?”
Tô Trầm vươn ngón tay:
“Thứ nhất, không phải có thể làm được, mà là đã làm được. Trong quá trình nghiên cứu Bạo tộc, ta đã hiểu rất rõ về thân thể Bạo tộc, đồng phát phát hiện phương pháp đề thăng năng lực cảm ứng nguyên năng cho Bạo tộc. Chỉ là đúng như ngươi nói, bởi vì không cần thiết nên ta vẫn chưa chỉnh lý hoàn thiện. Thế nên khoảng cách đến lúc hoàn thành chuyện này chỉ là vấn đề thời gian, chứ không phải vấn đề xác suất được hay không. Thứ hai, như ngươi nói, hai tộc Nhân Bạo đúng là kẻ thù vạn năm, nhưng kẻ địch hàng đầu của Nhân tộc vĩnh viễn không phải Bạo tộc, mà là Thú tộc. Nói đúng ra, Thú tộc mới là đại địch chung của các tộc có trí tuệ trong thiên hạ, điểm này chưa bao giờ thay đổi. Đề thăng Nhân tộc, cố nhiên có thể tăng cường năng lực chống đỡ Thú tộc, đề thăng Bạo tộc cũng tương tự.”
Tâm tạng Đan Ba run lên, lời của Tô Trầm đã đánh động hắn.
Năm đại trí tộc tuy hỗn chiến, nhưng Thú tộc mới là đại địch lớn nhất. Đó là sự thật không thể chối cãi. Mỗi trí tộc đều phải đối mặt với uy hiếp từ Thú tộc, khi thú triều xảy ra, mặc kệ đối thủ là chủng tộc nào, chỉ cần ở trong phạm vi công kích Thú tộc đều sẽ không khách khí. Ngoại trừ Vũ tộc ở Thiên Không chi thành tránh xa biên cảnh Thú tộc ra, bốn đại trí tộc khác đều nằm dưới uy hiếp từ Thú tộc, trong đó Hải tộc độc lập đối mặt Thú tộc trong biển là khổ sở nhất. Nhân, Bạo, Linh ba tộc thì đều giáp giới cùng Thú tộc, cộng đồng đối diện Thú tộc trên cạn.
Vì vậy lời này của Tô Trầm, từ trên đại nghĩa mà nói thì không hề sai.
Đáng tiếc Đan Ba sẽ không bởi vậy mà tin tưởng.
Chỉ động tâm trong nháy mắt, sau đó Đan Ba lập tức khôi phục lý trí, hắn lắc đầu nói:
“Nghe có vẻ nghĩa cử cao đẹp đấy, nhưng lại không thể tin. Bạo tộc trước sau vẫn là kẻ địch của Nhân tộc, tiêu diệt Bạo tộc, chiếm cứ đất đai của Bạo tộc, phồn thực đại lượng nhân khẩu, đề thăng thực lực Nhân tộc, làm thế cũng có thể đối kháng Thú tộc. Dưới tiền đề có thể tiêu diệt đối thủ, đào tạo một kẻ địch đến đối phó một đại địch khác là hành vi ngu xuẩn nhất.”
Nghe nói thế, Tô Trầm nhẹ nhàng lắc đầu:
“Ngươi nói sai rồi. Từ trên lý thuyết mà nói, tiêu diệt Bạo tộc, chiếm lĩnh đất đai Bạo tộc để khoách trương cũng là cách khiến Nhân tộc tăng cường thực lực, nhưng tăng trưởng thực lực như thế chỉ là đề thăng đơn thuần về số lượng, chứ không có biến hóa về chất. Bạo tộc không giống Nhân tộc, các ngươi trời sinh thể chất cường hãn, có được chiến sĩ cường hãn không sợ chết, dù là võ sĩ Nham tộc cũng xa xa không bằng. Bất luận Nhân tộc tu luyện thế nào, ở phương diện này đều kém xa các ngươi, đây là khác biệt về bản chất sinh mệnh, không phải dựa vào tu luyện là có thể bù đắp. Một tên Nhân tộc thêm một tên Bạo tộc thực lực tương tự tuyệt đối sẽ cường đại hơn tổ hợp hai tên Nhân tộc hoặc Bạo tộc thực lực tương đương. Đạo lý này, không cần ta phải nói cho ngươi chứ?”
Đan Ba lần nữa ngưng trệ.
Mỗi chủng tộc đều có đặc sắc riêng, không thể thay thế. Chính bởi thế liên hợp các trí tộc lại mới có vốn liếng để đối kháng Thú tộc.
Bằng không dựa vào một trí tộc đơn nhất nào đó, số lượng nhiều đến mấy cũng không cách nào chống lại.
Lời này của Tô Trầm không phải không có đạo lý, nhưng Đan Ba vẫn lắc đầu:
“Ta thừa nhận ngươi nói đúng, nhưng ta cũng biết, đại nghĩa vĩnh viễn chỉ là áo ngoài hoa lệ thôi. Trừ phi xảy ra thú triều ba cập toàn bộ đại lục, Nhân tộc mới có thể liên hợp cùng Bạo tộc, bằng không Nhân tộc chắc chắn sẽ không hào phóng đến như vậy. Nhưng từ khi Hoang thú ngủ say đến giờ, thú triều ở mức độ đó cơ bản đã tuyệt tích. Nhân tộc và Bạo tộc cũng mất đi nhu cầu liên hợp, Nhân tộc cũng sẽ không vì tiến công Thú tộc mà liên thủ với Bạo tộc.”
“Tại sao lại không?”
Tô Trầm hỏi ngược lại:
“Trước đây không có, là bởi vì thực lực không đủ. Tương lai có một ngày, thực lực đủ rồi, có lý do gì mà không phản công?”
“E rằng tại trước khi ngày đó đến, Bạo tộc đã bị các ngươi diệt, đúng không? Kết quả tốt nhất cũng là trở thành nô bộc của Nhân tộc.”
Đan Ba cười lạnh.
Trong thời đại tiến tới, không phải ai cũng trở thành người hái được quả ngọt thắng lợi.