Chương 817 Khuếch trương
Cái gọi là nguyên cốt, thật ra chính là Chúc Long chi cốt năm xưa.
Nguyên thú chết rồi, bởi năng lượng của nó thái quá cường đại, hết thảy đều hóa thành sông núi cỏ cây, tạo nên tự nhiên, có rất ít di lưu.
Nhưng năm đó con Chúc Long kia lại bởi lực chiến cùng Áo tộc mà lần lượt lưu lại tinh huyết, nguyên cốt và tinh tủy ngọc bích.
Tinh huyết bị Nhân tộc lấy đi, thành tựu huyết mạch Nguyên thú.
Nguyên cốt bị Bạo tộc lấy đi, thành tựu Vấn Cốt giả. Cái gọi là Vấn Cốt giả thật ra chính là kết nối câu thông cùng nguyên cốt. Chúc Long Nguyên thú sinh ra vốn đã có vĩ lực hạo hãn, biết được chuyện quá khứ vị lai, thế nên nguyên cốt di lưu cũng được bảo lưu bộ phận uy năng về mặt này. Bởi thế phồn diễn mà ra, chính là Vấn Cốt giả độc hữu của Bạo tộc.
Tô Trầm biết được bí mật Vấn Cốt này cũng là nhờ nhiều phen tra hỏi Nhiệt Na mới hiểu được.
Tô Trầm đòi nguyên cốt, khẩu vị thực sự quá lớn, Đan Ba tự nhiên không thể chấp nhận. Chẳng qua trọng yếu nhất chính là, hắn không có quyền quyết định.
Nguyên cốt ở chính giữa Thần miếu, chỉ người chưởng quyền bộ lạc Liệt Diễm mới có quyền xử lý.
“Chuyện này tuyệt đối không khả năng.”
“Nếu thực sự không thể, vậy cầm ba khối đồ đằng bản của các ngươi để đổi cũng được.”
Tô Trầm không sao cả:
“Đằng nào cũng là hai thứ chọn một.”
Đồ đằng bản ở Liệt Diễm hoàng cung, càng không thể nào cho hắn.
Đan Ba quả quyết nói:
“Ngươi đang đề xuất một giao dịch không cách nào thực hiện!”
“Chỉ là giờ chưa thể làm thôi.”
Tô Trầm nhàn nhạt nói.
Lời này rơi vào tai Đan Ba lại khiến hắn khẽ động.
Tô Trầm tiếp tục nói:
“Đương nhiên, nếu ngươi không đồng ý, ta cũng có thể tìm người Liệt Diễm bộ lạc để bàn. Có lẽ bọn họ sẽ đồng ý.”
“Biện pháp khiến Bạo tộc chưởng khống nguyên lực ngươi còn chưa sáng tạo ra, thế mà đã há mồm đòi giá trên trời, ngươi cảm thấy thích hợp ư?”
Tô Trầm cười đáp:
“Vậy ư? Kỳ thực bất luận ngươi ta đều chưa từng hoài nghi ta có thể làm được điểm ấy hay không, đúng chứ?”
Đan Ba trầm mặc.
Tô Trầm duỗi ra một ngón tay:
“Một tháng! Cho ta thời gian một tháng, ta sẽ cho ngươi một đáp án thoả mãn. Nếu ta không làm được, ngươi coi như ta chưa từng nói gì cả.”
“Được!”
Đan Ba gật đầu, đột nhiên chụp lấy một tên binh sĩ Bạo tộc đẩy về phía trước:
“Dẫn theo người của ta, một tháng sau, chỉ cần người ta giao cho ngươi có thể thi triển ra bất kỳ nguyên kỹ nào, ta sẽ tin ngươi.”
“Có thể, đưa hắn lên đây.”
Một con độc dịch phi long đáp xuống, chở tên binh sĩ Bạo tộc kia lao lên không trung.
Tháp Lạp bảo.
Làm một toà thành thị tư nguyên tính, Tháp Lạp bảo có địa vị rất đặc biệt với Bạo tộc. Việc sản xuất lượng lớn Ngân Tinh hoa khiến nơi đây trở thành một trong những nơi sản xuất tài nguyên quan trọng và cũng hiếm thấy bậc nhất trong Bạo tộc. Phần lớn Ngân Tinh hoa sản xuất hàng năm đều sẽ được vận chuyển đến các nơi, bao gồm cả Nhân tộc, Linh tộc, dùng để đổi lấy các loại tài nguyên sinh tồn mà Bạo tộc cần.
Quan hệ giữa các đại chủng tộc trước nay đều là vừa cạnh tranh vừa giao dịch như thế.
Dù cho không phải là trọng trấn quân sự, Tháp Lạp bảo không có phòng thủ gì đáng kể, nhưng bốn phía quanh nó lại có vài toà trọng trấn phòng ngự rất cường đại. Trong đó bao gồm Tinh Thiết thành của bộ lạc Liệt Diễm, Nã Hách thành của bộ lạc Ngân Lang, cùng với Phong thành của bộ lạc Hắc Thủy.
Những bộ lạc này giám sát lẫn nhau, canh chừng lẫn nhau, khiến cho Tháp Lạp bảo trở thành một toà thành thị tương đối siêu nhiên, nhờ vào tài nguyên phong phú và quan hệ bất hòa giữa các bộ lạc, hưởng thụ tư thái mỹ diệu ngồi trên một đống của khổng lồ.
Chính vì nguyên nhân này, Tháp Lạp bảo kham xứng là bộ tộc giàu nhất toàn Bạo tộc, bọn họ nắm giữ tài nguyên phong phú mà nơi khác không có, ra vào đều dùng tọa giá xa hoa. Ở Tháp Lạp bảo, dù là người nghèo nhất cũng có được một chiếc lang xa cho riêng mình. Phần lớn Bạo tộc Tháp Lạp bảo càng là cả đời không cần làm lụng, mỗi ngày chỉ cần tắm tắm nắng là được. Lượng lớn công tác đều là Bạo tộc từ những bộ lạc khác di chuyển đến hoàn thành, người ngoại lại chiếm cứ 80% trở lên mới là lao động chủ lực của tòa thành thị này. 20% Bạo tộc còn lại là cư dân bản địa, bình yên hưởng thụ tài phú người khác khổ nhọc lao động mang đến cho bọn họ.
Nhưng điều này đều cần một cơ sở, đó là hòa bình.
Khi thế giới không còn hòa bình, ngày lành của Tháp Lạp bảo tự nhiên cũng không còn.
Đầu tiên là trường thú triều bạo phát một tháng trước mang đến cho Tháp Lạp bảo kinh hãi không nhỏ. Tinh Thiết thành, Nã Hách thành, Phong thành từng được xưng cứng không thể gãy, nhưng dưới uy lực của thú triều lại dễ dàng gãy vụn như bẻ cành khô, đại lượng binh sĩ bị bức triệt thoái.
Dù sau đó Thú tộc đã đình chỉ bước chân tiến công, bởi vì đầu bên kia bộ lạc Liệt Diễm bắt đầu tập kết đại quân uy hiếp biên cánh Thú tộc, nhưng thoáng chốc từ hậu tuyến biến thành tiền tuyến vẫn khiến Tháp Lạp bảo bị dọa không nhẹ. Đặc biệt là đứng ở đầu thành nhìn yêu thú chạy loạn đầy khắp núi đồi, những Bạo tộc Tháp Lạp bảo quen sống trong nhung lụa sớm mất đi khí thế hung ác của tổ tông, không ít người thậm chí đương trường thất cấm.
Nhưng đấy còn chưa phải chuyện xui xẻo nhất.
Bởi vì rất nhanh tiến công liền thật sự đi tới.
Tiến công không phải đến từ Thú tộc, mà đến từ Nhân loại.
Thiên Uy quân đáng ghét sớm đã tiềm phục ở phụ cận, âm thầm chờ đợi thú triều đi đến.
Khi thú triều diệt ba toà đại thành, đánh đổ phòng tuyến vòng ngoài của Bạo tộc, tiền phương là đại quân Thú tộc bức cảnh, hậu phương bị bỏ trống, Thiên Uy quân liền thừa cơ giết ra, một đường giết tới Tháp Lạp bảo.
Chỉ phòng ngự nửa ngày, Tháp Lạp bảo liền bị hãm lạc.
Sau đó là một trường tàn sát và tẩy cướp điên cuồng.
Không có đồng tình, không có thương hại, Thiên Uy quân tận hết khả năng vơ vét vật tư trong thành.
Tháp Lạp bảo xưa nay nổi danh giàu có, lần này lại bị tẩy cướp sạch sẽ, lượng lớn tài nguyên bị cướp đoạt. Khi đó Thiên Uy quân mới ngông nghênh rút đi, lúc gần đi thậm chí còn đốt trụi nửa tòa thành thị, Tháp Lạp bảo chìm trong biển lửa.
Trường đại nạn này mang đến cho Tháp Lạp bảo đả kích trầm thống, khiến Bạo tộc Tháp Lạp bảo mất đi phong thái kiêu ngạo ngày xưa.
Nhưng bọn họ không biết, tai nạn đã qua kia chỉ là khúc dạo đầu, những điều khủng bố hơn còn ở đằng sau.
Ở một nơi cách Tháp Lạp bảo mấy chục dặm, rất nhiều yêu thú chính đang nghỉ ngơi.
Chính giữa quần thú, một toà phù cung màu máu trôi nổi giữa trời.
Phù cung do tám con Phi Giáp Ngạc Long khổng lồ nâng đỡ, chúng cao như núi, miệng phun hơi khí băng lãnh. Loại Phi Giáp Ngạc Long này đặt ở Nhân tộc có thể dễ dàng quét ngang một tòa thành thị, nhưng ở chỗ này lại chỉ là lực sĩ tầng đáy.
Phù cung màu máu được quấn quanh bởi sương mù đỏ tươi, thỉnh thoảng tỏa ra ba động cường đại mà tà ác. Một con Thiết Sí điểu không cẩn thận tiến vào trong phạm vi sương mù, liền nghe một tiếng thảm khiếu, nháy mắt đã hóa thành nước mủ.