← Quay lại trang sách

Chương 827 Phong quân (Vua điên) (2)

Năm 7.900 Tân Tinh kỷ, Toa Nhĩ Na Hồng Ưng giết chết Ô Đặc Lôi Đức Đồ Lục Chi Phủ, tuyên bố bản thân là nữ vương Bạo tộc tân nhiệm. Gia tộc Thiết Cốt suất tiên phản đối, Ba Nạp Đức Thiết Cốt lãnh đạo đội ngũ phản lại Cổ Lan bảo, tiến vào Huyết Sắc hoang nguyên, giẫm lên dấu chân tổ tiên, chinh phục cố thổ, thành lập bộ lạc Thiết Cốt.

Những kẻ này sau đó được xưng là dã tộc.

Tùy theo bộ lạc Thiết Cốt thành lập, rất nhanh lại có đại tướng Bạo tộc mới rời đi.

Bộ lạc Huyết Thủ, bộ lạc Lôi Đình Chi Nhận, bộ lạc Hạn Chuy, bộ lạc Hắc Dương, bộ lạc Đồ Lục Chi Phủ, bộ lạc Cụ Phong, bộ lạc Thiết Vương vân vân lần lượt thành lập.

Năm 8.400 Tân Tinh kỷ, Toa Nhĩ Na Hồng Ưng đi tới Mị tộc, hội kiến Mị tộc chi vương.

Năm 8.500 Tân Tinh kỷ, được sự giúp đỡ của Mị tộc, Toa Nhĩ Na Hồng Ưng khởi xướng chiến tranh thống nhất lần thứ hai.

Năm 8.800 Tân Tinh kỷ, bộ lạc Hồng Ưng đánh bại bộ lạc Hạn Chuy. Bộ lạc Hắc Dương, bộ lạc Đồ Lục Chi Phủ và các đại bộ lạc bắt đầu liên hợp.

Năm 8.900 Tân Tinh kỷ, bộ lạc Hồng Ưng giao chiến cùng liên quân các bộ lạc, Hồng Ưng thắng thảm, Toa Nhĩ Na trọng thương. Liên quân rút về Huyết Sắc hoang nguyên.

Năm 9.400 Tân Tinh kỷ, Bác Bối Đặc Hồng Ưng suất quân tiến vào Huyết Sắc hoang nguyên, tao ngộ phục kích, bại lui.

Năm 10.000 Tân Tinh kỷ, Tháp Cát Đặc Cương Thuẫn tuyên bố thành lập bộ lạc Cương Thuẫn, thoát ly Hồng Ưng cai trị.

Năm 11.000 Tân Tinh kỷ, liên minh bộ lạc xuất kích lần thứ hai, bộ lạc Hồng Ưng chiến bại, Bác Bối Đặc Hồng Ưng chiến tử Cổ Lan bảo, thời đại Hồng Ưng kết thúc. Vì quyền thống trị Cổ Lan bảo, mười ba bộ lạc gồm bộ lạc Hắc Dương bộ lạc Đồ Lục Chi Phủ bộ lạc Cương Thuẫn bộ lạc Cụ Phong bộ lạc Thiết Vương …vv triển khai chiến tranh. Khắc Lý Kỳ Nộ Nham trở thành kẻ thắng cuối cùng. Bạo tộc tiến vào thời đại Nộ Nham.

Năm 11.200 Tân Tinh kỷ, Bạo tộc mới vừa trải qua nội chiến đối mặt với xâm lấn từ Vũ tộc, Bạo tộc chiến bại. Nhưng lần chiến bại này cũng thúc đẩy các bộ lạc chủ động liên hợp.

Năm 12.000 Tân Tinh kỷ, Khắc Lý Kỳ Nộ Nham suất lĩnh bộ lạc thống nhất tây tiến đi tới Cáp Nhĩ Mã tùng lâm, đồ sát thợ săn du đãng và Lục tộc biến dị, đưa phiến thổ địa này vào quyền cai trị.

Năm 17.400 Tân Tinh kỷ, đại tướng Bạo tộc Ba Lặc Mỗ Cuồng Bạo Chi Chuy ám sát Y Địch Đặc Nộ Nham, ám sát thất bại.

Năm 19.000 Tân Tinh kỷ, Nhân tộc xâm lấn.

Bản Ân Nộ Nham chiến tử.

Khắc Lý Áo Hắc Hồ phát động phản kích ở Điệp Huyết nguyên, liên hợp Vũ tộc, đánh bại Nhân tộc.

Năm 19.200 Tân Tinh kỷ, Khắc Lý Áo Hắc Hồ giết chết Sa Lực Đặc Nộ Nham, thời đại Nộ Nham kết thúc.

Năm 20.000 Tân Tinh kỷ, bộ lạc Cương Thiết Dung Nham phản loạn, bộ lạc Cử Mộc phản loạn.

Năm 20.800 Tân Tinh kỷ, bộ lạc Hồng Lang phản loạn, bộ lạc Sa Tích phản loạn.

Năm 20.900 Tân Tinh kỷ, Mã Khắc Hắc Hồ bị độc chết, Phí Đặc Lam Nhãn trở thành tân vương. Sau đó không lâu Mạt Đặc Lý Khắc Liệt Diễm phát động phản loạn, mang theo bộ lạc Liệt Diễm bắt đầu viễn chinh Nhân tộc, thu được lượng lớn đất đai.

Năm 23.900 Tân Tinh kỷ, Á Lịch Sơn Đại Liệt Diễm lĩnh binh từ đông vực trở về đông bộ bắc vực, phát động khiêu chiến đối với vương vị Bạo tộc. Hắn chính diện đánh bại bộ lạc Lam Nhãn trên chiến trường, trở thành tân vương.

Nhìn chung lịch sử Bạo tộc là một bộ nội chiến sử, xâm lược sử, dã man sử, phản loạn sử, chinh phục sử.

Nhưng mặc cho thương hải tang điền, lịch sử biến thiên, người chấp chưởng Bạo tộc thay đổi vô số, thủ đô Bạo tộc lại mãi mãi vẫn là Cổ Lan bảo, vĩnh không thay đổi.

Nó là lịch sử của Bạo tộc, cũng là hi vọng của bọn họ, đại diện cho một chút tốt đẹp ẩn giấu sâu trong chủng tộc dã man này.

Ở chính giữa mảnh thổ địa phồn hoa và mỹ lệ Cổ Lan bảo kia, đứng sừng sững một tòa kiến trúc mái vòm màu trắng, chính là vương cung Bạo tộc Y Khắc Đặc Lỗ.

Y Khắc Đặc Lỗ bảo lưu đặc điểm độc hữu của kiến trúc Bạo tộc, phong cách đơn giản sáng tỏ, cao lớn uy mãnh, nhưng đồng thời lại hấp thu đặc điểm hoa lệ của kiến trúc Vũ tộc, về mặt chi tiết có tiến bộ rất lớn, thể hiện ra trình độ tinh xảo đặc biệt dường như không thuộc về Bạo tộc, cũng bởi vậy mà thường bị Bạo tộc lên án.

A Nỗ Bỉ Liệt Diễm rất không thích Y Khắc Đặc Lỗ, nếu có thể, hắn càng muốn ở trong Phạm Đặc cung.

Đó mới là nơi thích hợp Bạo tộc Liệt Diễm.

Nhưng cũng như chuyện hắn không thể lựa chọn quốc đô, tương tự hắn cũng không thể lựa chọn thành bảo cho mình.

“Có đôi lúc ta thật muốn một mồi lửa thiêu sạch nó, như vậy ta liền có thể đổi nhà mới cho mình.”

Nằm trên giường do da hổ vương trắng chế thành, A Nỗ Bỉ chống tay lên trán, bực tực nói.

“Ngài đương nhiên có thể làm thế, bệ hạ của ta. Ngài là chí cao vô thượng...”

Một tên nữ tử Bạo tộc diễm lệ chỉ có tấm vải mỏng bao bọc thân thể, gần như trần trụi ngồi ở bên người A Nỗ Bỉ, dùng ngón tay vẽ ra từng vòng từng vòng tròn trên ngực A Nỗ Bỉ.

Nàng có ngón tay và cổ thon dài, nếp uốn khóe mắt chênh chếch hướng lên, khiến đôi mắt nàng nhìn cực kỳ quyến rũ, mi tâm còn điểm nhất chỉ hồng, giơ tay nhấc chân đầy vẻ yêu nhiên.

Dưới thân nữ tử này còn có bảy tám nữ tử cũng ăn mặc gợi cảm, hoặc ngồi hoặc nằm xung quanh A Nỗ Bỉ, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng thở gấp dụ hoặc, khiến cho cả căn phòng tràn ngập hơi thở dâm mỹ.

Ăn trái nho tươi nữ tử kia đưa tới, A Nỗ Bỉ thở dài:

“Nếu thật làm thế, ta liền sẽ trở thành hôn quân.”

“Vậy thì đã sao? Hôn quân thì hôn quân thôi, quan trọng là khoái hoạt.”

Nữ tử vũ mị mê hoặc nói.

A Nỗ Bỉ Liệt Diễm liền ha ha cười rộ:

“A Liêu Toa phu nhân thân ái của ta, câu này của ngươi mà để cho những thần tử trung thành kia của ta nghe được, nhất định sẽ nói ngươi là hồng nhan họa thủy mê hoặc quân vương họa quốc ương dân, sau đó để ta treo cổ ngươi. Nghe nói Nhân tộc bên kia rất thích làm chuyện này.”

“Tiền đề là trước tiên ta cần phải trở thành thê tử hoặc ái thiếp của ngươi, nhưng thực tế là ta không phải, ta chỉ là một phu nhân tướng quân nho nhỏ, nào có tư cách gì để mê hoặc quân vương.”

A Liêu Toa phu nhân che miệng cười nói.

“Nhưng giờ ngươi đang ở trong ngực ta.”

Tay A Nỗ Bỉ không thành thật sờ xuống phía hạ thể nữ nhân.

A Liêu Toa phu nhân lắc đầu nói:

“Chuyện đó càng nói rõ ta chỉ là một nữ nhân đáng thương vô tội bị cường hành xâm chiếm.”

Nữ nhân làm ra vẻ mặt trong sạch đáng thương.

A Nỗ Bỉ cất tiếng cười to:

“Ta thích nhất bộ dáng này của ngươi, xinh đẹp, gợi cảm, lại tà ác mà tràn ngập mị hoặc, khắp trên dưới toàn thân đều toả ra mị lực tà ác!”

“Ta chỉ là một nữ nhân nhu nhược yếu đuối...”

A Liêu Toa ngã vào trong ngực A Nỗ Bỉ.

Vậy là A Nỗ Bỉ cảm thấy một cỗ lực lượng không thể đè ép thăng lên trong người, hắn ôm lấy A Liêu Toa, ném nàng lên trên giường, sau đó cứ vậy hung ác đâm vào thân thể A Liêu Toa.